“ , phía bên , bàn tay vươn rộng thêm chút nữa.”
“Hai đồng chí đổi vị trí cho .”
…
Tô Hiểu Mạn say mê với phần công tác mới mẻ . Cô đảm nhiệm vai nữ chính, trực tiếp chỉ đạo diễn tập, còn kiêm nhiệm luôn công việc ở tổ trang trí, phụ trách may vá trang phục và đạo cụ. Ngày nào cô cũng bận rộn túi bụi, chẳng để bản lấy một phút giây rảnh rỗi. Bởi vì, cứ hễ rảnh rỗi là cô nhớ tới bóng hình ai đó.
Những trong đoàn văn công lúc đều nhận , Tô Hiểu Mạn, cô gái chân ướt chân ráo tới đoàn năm nay, quả thực quá đỗi ưu tú. Năng lực của cô mạnh mẽ, còn cách chỉ đạo khác việc một cách thấu tình đạt lý, khiến ai nấy cũng tâm phục khẩu phục. Cô nhanh chóng xây dựng uy tín vững chắc mắt , chẳng ai còn coi cô là mới nữa.
Tô Hiểu Mạn đang bận rộn chuẩn mấy tiết mục diễn mừng Tết Đoan Ngọ. Vừa , Tết Đoan Ngọ hai ngày là sinh nhật ông nội Vương Huyên Huyên. Được bà nội dặn dò kỹ lưỡng, Vương Huyên Huyên tan học về ghé ngay đoàn văn công, đích mời Tô Hiểu Mạn tới nhà dùng bữa.
Gà Mái Leo Núi
Vương Huyên Huyên bước khu việc của đoàn văn công, thấy Tô Hiểu Mạn , nhưng bắt gặp Vương Duyệt đang một bộ quần áo khác bước .
Hôm nay Vương Duyệt dặn dò cô , bảo hai con cùng đến nhà họ Vương để chúc thọ.
Vương Duyệt thấy Vương Huyên Huyên đến, lập tức nhận ngay. Cô chút giật , trong lòng sinh hy vọng hão huyền, cho rằng Vương Huyên Huyên tới tìm . Vì , cô vội vàng niềm nở chào hỏi: “Huyên Huyên đó .”
“Chào chị Vương Duyệt.” Vương Huyên Huyên vẫn lễ phép đáp lời. Cô bé từng gặp bà con xa xôi bao giờ, chỉ là thấy mặt cô , mãi mới nhớ hình như trong đoàn văn công cũng một chị họ Vương nào đó.
lúc đó, Vương Huyên Huyên đang vui vẻ, liền vội vàng hỏi: “Chị Vương Duyệt chị Hiểu Mạn đang ở ạ?”
Vương Duyệt ngẩn : “Hiểu Mạn? Cô Tô Hiểu Mạn ?”
Tại Vương Huyên Huyên hỏi thăm Tô Hiểu Mạn? Chẳng lẽ hai họ thật sự quen ?
“Bà nội em dặn em và chị Hiểu Mạn cùng về nhà ăn cơm. Hôm nay là sinh nhật ông nội em, bà còn bảo chị cần về nhà mà cứ đến thẳng nhà ông nội em thôi.”
Lời đến bên môi Vương Duyệt bỗng nghẹn . Vương Huyên Huyên thế mà đích đến tìm Tô Hiểu Mạn? Còn mời cô tới nhà ông nội Vương dùng bữa nữa ư?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-xuyen-thanh-vo-cua-vai-ac/chuong-350.html.]
“Thế Tô Hiểu Mạn cô là như thế nào?”
Vương Huyên Huyên trực tiếp đáp lời: “Chị là nhà ông nội Khương ở ngay bên cạnh nhà em đó ạ. Hai nhà chúng em quan hệ thiết, ông bà nội chị cũng thường xuyên qua nhà em lắm.”
Nhà họ Khương ư? Ông bà nội của cô ? Vương Duyệt trố mắt ngạc nhiên, trong lòng dấy lên bao nhiêu nghi vấn. Chẳng Tô Hiểu Mạn họ Tạ ? Vậy thì cô mối quan hệ gì với nhà họ Khương chứ?
Vương Duyệt cố gượng một nụ mặt, vẫn cố tình hỏi: "Tô Hiểu Mạn là họ hàng xa của nhà họ Khương ?"
"Không ạ." Vương Huyên Huyên nhất quyết lắc đầu phủ nhận, đúng lúc cô bé cũng thấy Tô Hiểu Mạn, liền vui vẻ vẫy tay chào cô: "Chị Hiểu Mạn!"
Tô Hiểu Mạn tới cùng với Đàm San San.
"Hôm nay là ngày mừng thọ ông nội em, ông nội Khương đang bận đón khách, chị Hiểu Mạn, em tiện đường tới đón chị cùng luôn, đừng về nhà nữa."
Tô Hiểu Mạn gật gật đầu.
Sau khi rằng Tô Hiểu Mạn là họ hàng xa thiết của nhà họ Khương, Vương Duyệt lập tức thở phào nhẹ nhõm. Chắc là con cháu nhà bạn bè thiết nào đó, khi thi đậu đoàn văn công thì tạm sống nhờ ở nhà họ Khương, chẳng trách quen với hai chị em nhà Khương ở cách vách.
Vẻ mặt Vương Duyệt tối sầm , nhớ tới những lời từng đó, cái gì mà "gả nhà họ Khương dâu" các kiểu...
Chẳng lẽ Tô Hiểu Mạn đang dùng ánh mắt chế giễu để cô ?
Chẳng bản cô cũng chỉ lấy một trai nghèo ở nông thôn thôi ư. Thế mà vận khí , tuyển chọn phi công tương lai, còn trai đến thế.
Cô ghen tị với Tô Hiểu Mạn vì cô xinh , chỉ nhảy múa giỏi mà phận cũng may mắn. Cho dù sinh ở nông thôn, may mắn lấy một trai nghèo nhưng đầy triển vọng, dù hiện tại vẫn thực sự xuất sắc, nhưng tương lai thì ai .
Vương Duyệt nghiến chặt môi.
Lần , cô những lời đó bàn cơm, vốn dĩ cho rằng thể chia rẽ tình cảm giữa Tô Hiểu Mạn và chồng cô . Ai ngờ hai họ vẫn cứ khăng khít mặn nồng, để lời của cô lòng.