Tô Hiểu Mạn mỉm : “ bận tâm . Hôm nay Vương Duyệt buông những lời , chỉ mong chính cô đừng ngày hối hận.”
“Em và Tạ thật hạnh phúc nhé, về nhất định sẽ là đôi vợ chồng ân ái, mặn nồng.”
“Phải đó, Vương Duyệt năng cũng thật nực . Làm con dâu nhà thủ trưởng mà dễ dàng thế ?”
“Chính cô trèo cao, mà còn khác. Kịch múa của đoàn văn công tỉnh, cô cũng giành vai nữ chính. Hiểu Mạn , cô tuyệt đối đừng nhường cho cô lấy một tấc! Cô còn ỷ thế của mà thuyết phục chủ nhiệm Trương đấy…”
…
Sau khi mấy Trương Dĩnh trở về, sắc mặt Vương Duyệt khó coi vô cùng. Hôm nay ngoài cố ý chưng diện cho bằng chị bằng em, cô vận bộ quần áo nhất của , nào ngờ xảy chuyện ngoài ý đường. Cô chỉ bẩn bộ đồ mà còn bồi thường mấy đồng bạc.
Giờ đây, vết mỡ dính quần áo chẳng thể giặt sạch nữa.
“Này, Trương Dĩnh, đó sắc mặt Tô Hiểu Mạn ?” Vương Duyệt thầm nghĩ, nếu thể khiến hai vợ chồng họ cãi vã, thì còn gì bằng.
Trương Dĩnh đáp: “Chẳng cả. Hiểu Mạn chỉ hy vọng cô đừng hối hận.”
“Hối hận? thì thể hối hận vì chuyện gì ?”
“Bây giờ chồng cô tuyển học viên của phi hành đoàn đấy. Hôm nọ chúng kể , chính là tân binh biểu hiện xuất sắc nhất.”
“Nếu mà trở thành phi công thật thì Hiểu Mạn quả thực lấy một chồng , đốt đèn lồng tìm cũng khó kiếm như .”
Vương Duyệt những lời thì bất chợt nóng nảy, gắt gỏng: “Đàm San San cô cái gì ! Một nông thôn như cô thì cái gì! Cô cho rằng phu nhân nhà họ Khương trúng Tô Hiểu Mạn, là thật sự bà Tô Hiểu Mạn con dâu ư? Cô mà cũng xứng ?”
“Ông nội là hàng xóm cũ của ông Khương, hai nhà chúng quan hệ . Ông Khương rõ ràng là cố ý kết với gia đình họ Vương chúng . Nếu mấy mặn mà…”
Tô Hiểu Mạn bước phòng ngủ thấy tiếng Vương Duyệt ồn ào. Cô hỏi: “Cô đang ông Khương nào cơ?”
Vương Duyệt kéo dài giọng, vẻ khinh khỉnh: “Còn thể là ông Khương nào nữa chứ! Cô kể cho cô một vài câu chuyện lừng lẫy của ông ?”
Tô Hiểu Mạn hỏi ngược : “Cô Vương Phỉ Phỉ và Vương Huyên Huyên ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-xuyen-thanh-vo-cua-vai-ac/chuong-347.html.]
Vương Duyệt sửng sốt. Cô ngờ Tô Hiểu Mạn cũng hai cô cháu gái ruột của ông Vương, lập tức sắc mặt chút khó coi.
“… đương nhiên là Phỉ Phỉ và Huyên Huyên, bọn họ là chị em thường xuyên qua với .”
Tô Hiểu Mạn hỏi tiếp: “Vậy tại từng mấy cô nhắc tới cô?”
Vương Duyệt nghĩ cô như , liền hỏi : “Ý của cô là gì?”
Lúc , những khác cũng cuộc trò chuyện giữa hai cô gái thu hút. Phỉ Phỉ, Huyên Huyên là ai ? Trương Dĩnh nhân cơ hội liền minh giải cặn kẽ: “Vương Phỉ Phỉ và Vương Huyên Huyên chính là hai cô cháu gái ruột của ông Vương đó.”
Chu Văn Tĩnh sửng sốt: “Vậy còn Vương Duyệt thì ?”
Trương Dĩnh lắc đầu: “Chắc là thích họ hàng gì đó trong nhà ông , cũng mang họ Vương mà.”
“…Hóa là như .”
“Thảo nào, hóa cô cháu gái ruột của ông Vương … thế mà cô cứ suốt ngày gọi là ông nội.”
“Trước đây là do hiểu lầm .”
Sắc mặt Vương Duyệt thoắt cái trắng bệch, khó coi cực điểm.
“Cũng từng ông Khương kết với nhà ông Vương.”
Gà Mái Leo Núi
“Cô họ là bởi vì quan hệ của cô và bọn họ đủ thiết. Hơn nữa, cũng họ .” Nụ mặt Vương Duyệt cực kỳ vặn vẹo. Cô một dự cảm vô cùng chẳng lành. Tô Hiểu Mạn nhắc tới Vương Phỉ Phỉ và Vương Huyên Huyên, lẽ nào cô thật sự quen nhà họ Vương?
Tô Hiểu Mạn đang cố ý lừa gạt cô ư? Làm cô thể quen hai chị em nhà họ Vương chứ? Chẳng lẽ bọn họ từng trò chuyện với ?
…
Thực , cha cô cũng chỉ là công nhân viên chức bình thường, chẳng nhân vật " má" gì, chỉ nhờ chút quen với một bên nhà họ Vương, chứ hề thiết. Bởi đó, Vương Duyệt cũng dám nhắc tới nhà họ Vương khi ở trong phòng ngủ nữa.