Thập Niên 70: Xuyên Thành Vợ Của Vai Ác - Chương 332

Cập nhật lúc: 2025-10-12 07:32:48
Lượt xem: 22

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7fS7EQHagj

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ngay cả chủ nhiệm Trương cũng , như chuyện thành định đoạt, thể cứu vãn. Vai diễn của Vương Duyệt và Đàm San San đổi cho . Hiện giờ cô về đến phòng ngủ trừng mắt Tô Hiểu Mạn và Đàm San San với vẻ mấy hài lòng.

Tất nhiên, cả Tô Hiểu Mạn lẫn Đàm San San đều chẳng hề e ngại cô .

Trong phòng ngủ, ngoại trừ Trương Dĩnh thì hai còn đều ngấm ngầm chỉ trích Vương Duyệt: “Cô gia đình quyền thế mà luôn lười nhác, chẳng chịu khó tập tành, mà còn vai chính.”

“Ai mắt cũng múa nổi.”

Ngày tháng cứ dần trôi qua, cái mốc thời gian cũng ngày càng gần kề. Cuộc sống của Tô Hiểu Mạn vẫn cứ bình dị, đơn sơ. Ngày nào cô cũng vùi đầu luyện múa, còn quen thêm một bạn bè, cũng học thêm vài ba món nhạc cụ. Lúc nghỉ phép thì về nhà thăm ông bà nội Khương, cứ thế mà sống những ngày tháng bình yên tại đoàn văn công.

Cuối cùng cũng tới ngày diễn.

Xe chở các cô gái trong đoàn văn công đến nơi mà cô nhớ.

Dòng nước lạnh buốt xối xả, Tạ Minh Đồ rửa sạch mặt, những giọt nước trong vắt theo cằm lăn xuống cổ áo. Trên hàng mi còn vương vài giọt nước, đôi mắt đa tình càng thêm sâu thẳm, đen láy. Anh ngẩng đầu chính trong gương.

Tuy gương mặt vẫn tuấn tú xuất chúng , nay còn nét ngây ngô thuở xưa, mà trở nên góc cạnh, sắc sảo như tạc đẽo.

Anh tỉ mỉ vuốt tóc, cạo sạch râu chỉnh tề đội mũ lên.

Người đàn ông trong gương ngẩng đầu lên, cần cổ săn chắc cong dài, yết hầu khẽ động. Anh trầm ngâm buông mắt, rõ đang suy tính điều gì khi gương.

“Mẹ nó, mấy các ?” Một gã mặt bành, đầu đinh từ chui , nhảy tới bên cạnh Tạ Minh Đồ. Hắn tài nào tin nổi mà lùi mấy bước, ngón tay run run chỏ Tạ Minh Đồ: “Lão Tạ, ngay cả cũng biến đổi ?”

“Hư hỏng! Tất cả đều hư hỏng cả !”

Tạ Minh Đồ trong trí nhớ của Thẩm Minh Nhạc là cao ngạo lạnh lùng, là nhân tài ngút trời, là một con ngựa hoang thảo nguyên ai thể thuần phục, là con cá voi khổng lồ tự do vẫy vùng giữa biển khơi bao la. Ngày thường vô tư phóng khoáng hề kiềm chế, từng bận tâm đến hình tượng, cũng chẳng mấy khi thấy soi gương, khác xa mấy gã lính trẻ ngày ngày vuốt ve dung nhan.

Thế mà kết quả thì

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-xuyen-thanh-vo-cua-vai-ac/chuong-332.html.]

Hôm nay soi gương tới thứ mấy.

Chẳng chỉ là các cô gái trong đoàn văn công tới biểu diễn thôi ? Sao thấy cả đám bắt đầu nhốn nháo sửa soạn .

“Trời sinh như , còn sửa soạn tới khi nào nữa? Cậu mà thế thì khác còn đường nào mà sống?”

Tạ Minh Đồ vẫn giữ vẻ mặt lạnh tanh, thèm bận tâm đến lời . Anh chính trong gương, đang tìm góc độ cho yết hầu của trông quyến rũ nhất.

Nên bày góc độ nào đây?

Mới thể khiến cô tự nguyện xích gần…

“Các cô gái trong đoàn văn công tới đây diễn, cả đám các bắt đầu sửa soạn, ầy, xem nên sửa soạn nhỉ…”

Tạ Minh Đồ chẳng hề bận tâm đến những cô gái trẻ trong đoàn văn công mà Thẩm Minh Nhạc đang kể lể. Anh chỉ , ngày mai là thể rời khỏi nơi . Anh kỳ nghỉ bảy ngày, thể về gặp Mạn Mạn. Chỉ cần nghĩ tới chuyện , ngay cả tâm tình vốn trầm , tĩnh lặng ba tháng rèn giũa cũng bắt đầu sục sôi, cả như nhẹ bẫng, lâng lâng mây.

Gà Mái Leo Núi

Trải qua ba tháng huấn luyện tân binh, Tạ Minh Đồ vượt qua kỳ sát hạch gắt gao để chính thức tòng quân nhập ngũ. Mấy ngày hôm , đơn vị cấp đến chiêu mộ phi công, đặc biệt chấm chọn . Bảy ngày xong thủ tục, sẽ đến căn cứ huấn luyện để trình diện.

“Lão Tạ, buổi diễn tối nay xem ?”

Tạ Minh Đồ lạnh lùng từ chối: “Không .”

Anh về thu dọn đồ đạc, nghỉ ngơi thật , sáng mai ngay.

Tạ Minh Đồ chẳng còn tâm trí nào mà xem mấy cô gái văn công nhảy múa cả.

“Đi , thôi!” Thẩm Minh Nhạc níu chặt cánh tay , hết lời khuyên nhủ: “Sao mà thể ? Cậu chính là bộ mặt của chúng ở đây, nếu ở chỗ đó thì chắc chắn ánh mắt của các cô gái trẻ sẽ đổ dồn về phía chúng .”

“Đi một chút thôi mà.”

 

Loading...