Những ngày đó, Tạ Minh Đồ biến nỗi bi thương thành sức mạnh, hận thể trút hết tinh lực dư thừa bên ngoài. Cứ thế, ngày qua ngày khác, Tạ Minh Đồ chẳng khác nào một thùng t.h.u.ố.c nổ luôn chực chờ bùng cháy. Tiềm năng thể chất của cũng khai thác đến mức triệt để. Khuôn mặt vốn dĩ còn non nớt, hiền hòa của , từng ngày rèn giũa, trở nên góc cạnh rõ ràng, bộc lộ khí chất sắc bén, tính cách cũng đổi hẳn.
Anh còn kết giao vài bạn nữa. Trong mắt những em mới kết giao, Tạ Minh Đồ là kẻ đến từ chốn thôn quê, cha , chỉ ông bà nội. Chẳng gia thế, bối cảnh gì đáng kể. Anh ít , nhưng tài năng xuất chúng, vô cùng thông minh, lạnh lùng ngạo nghễ song bụng, và điểm quan trọng nhất là cực kỳ trai. May , nơi nhiều cô gái, nếu chắc sẽ gây náo loạn đến mức long trời lở đất mất thôi.
Gà Mái Leo Núi
Cũng vài định giới thiệu chị em gái cho , thế nhưng kết hôn ở quê . Nếu ai dám hỏi cha ép duyên , ly hôn để cưới một cô gái thành phố ... thì cứ liệu mà ăn đòn! Người đây là cưới cô gái mà một lòng yêu thương.
Khương Yến Đường thì miễn cưỡng theo kịp cường độ huấn luyện ở đây. Dù thể phần chịu nổi, nhưng như cá gặp nước. Chẳng bao lâu , những trong ký túc xá khi rõ về gia thế, bối cảnh của liền bắt đầu xưng gọi , kết giao thêm nhiều bạn bè. Anh vẫn lén lút theo dõi Tạ Minh Đồ đang tập luyện ở bên cạnh. Ai ngờ, mới đến ngày thứ ba, điều động nơi khác, là đến một khu huấn luyện khắc nghiệt hơn. Khương Yến Đường cũng xin theo, song báo là thành tích đạt yêu cầu.
Anh tin rằng thể chất của Tạ Minh Đồ thể vượt qua chính . Dù định tòng quân, cũng từng các trai trong nhà huấn luyện qua, cho dù hiện tại sức khỏe sa sút một chút, nhưng vẫn thuộc hàng khá. Sao thể trượt chứ?
"Những chọn để huấn luyện đều là tinh hàng đầu, đủ tầm ."
Sau khi thành xong mấy bộ đồ cho các cụ ở viện hưu trí, Tô Hiểu Mạn cảm thấy ngứa ngáy tay chân, trong lòng suy tính xem nên thiết kế thêm vài bộ quần áo độc đáo, phá cách . trong cái thời ăn mặc thì giản dị quá đỗi, gì ai dám diện những bộ đồ tân thời như chứ?
"Màu sắc cũng thật đơn điệu, đợi thêm dăm ba năm nữa, may mới chịu ăn diện hơn một chút."
"Có nơi nào mà thể diện những bộ cánh độc đáo một chút nhỉ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-xuyen-thanh-vo-cua-vai-ac/chuong-319.html.]
… À?
Tô Hiểu Mạn cân nhắc một chốc, chợt nhận thể tìm đến đoàn văn công để trang phục biểu diễn sân khấu.
Phục trang sân khấu mới phép phô trương và nổi bật, chỉ là cô thế nào mới thể bén duyên với công việc đây? Làm cách nào để tin rằng cô thể may phục trang biểu diễn?
Dạo đoàn văn công tuyển ?
E là phục trang của họ đều do các xưởng chuyên biệt đảm nhiệm mất .
Khi Tô Hiểu Mạn vẫn còn đang mải miết cân nhắc, suy tính trong lòng, ông nội Khương và bà nội Khương dẫn cô sang nhà họ Vương bên cạnh để họp mặt . Nghe hôm nay nhà họ Vương mấy đứa cháu gái và cháu ngoại gái tới chơi, cốt là giới thiệu cho cô, để mấy cô gái trẻ dịp quen, kết bạn với .
Vương Tấn An hai cháu gái ruột và một cháu ngoại. Ngoài , còn cháu ngoại của gia đình thông gia họ nữa. Trong hai cháu gái ruột thì cháu gái cả Vương Phỉ Phỉ là một cô gái mặt tròn, tuổi ngoài đôi mươi, đang học ở trường sư phạm, mỗi khi để lộ hai cái răng khểnh trông thật đáng yêu. Còn cháu gái út Vương Huyên Huyên, chừng mười ba, mười bốn tuổi, đang học cấp hai, mặc bộ đồng phục học sinh giản dị, gương mặt trái xoan, trông khá hiền thục, ngoan ngoãn.
Cháu ngoại Hà Tình Mỹ, trạc tuổi cháu gái lớn nhà họ Vương, đang theo học ở trường Vệ sinh. Ngồi cạnh Hà Tình Mỹ là cô gái thanh tú Tần Xuân Tú, cháu ngoại gái của gia đình thông gia họ Vương, vốn dĩ cũng lui tới nhà họ chơi.