Tạ Minh Đồ khẽ nhíu mày, đưa tay kéo vạt áo. Giờ phút , mới nhận quả thực gầy, thậm chí là gầy. Bộ quân phục may cho cao một mét tám mươi lăm , dù chiều dài vặn, nhưng bề rộng … quá đỗi thùng thình.
Anh đưa mắt lướt qua những cạnh, dường như chẳng ai mặc bộ quân phục rộng đến nỗi lùng bùng như .
Dĩ nhiên, cũng chẳng mấy ai thể sánh với vóc dáng cao lớn của .
Quả thật, kích thước của bộ quân phục dành cho cao một mét tám mươi lăm vốn dĩ lớn .
Trong lúc Tạ Minh Đồ còn đang thầm ước giá như cũng mặc vặn như những khác, thì ánh mắt của các đồng chí vận quân phục xanh lục xung quanh cũng chẳng thể nào rời khỏi .
Thời tiết giá lạnh như thế, mà thanh niên thể ăn vận đơn sơ đến mức để lộ cả vòng eo thon gọn, đôi chân dài miên man.
Chẳng lẽ mặc thêm áo len quần nỉ bên trong ?
Khi ánh mắt chuyển lên gương mặt , ôi chao! Không ít thầm nghĩ trong lòng, liệu nhầm chỗ nhỉ?
Cậu lính văn công mới !
Vốn dĩ, khi còn ở nhà, các lính khác vẫn luôn tự tin rằng vận quân phục trông vô cùng tuấn tiêu sái. Ai ngờ, đến chỗ tiễn đưa …
— họ chợt thấy hối hận vì lỡ để bạn gái tới đây tiễn .
Rõ ràng đang là giờ phút chia ly, mà ánh mắt của bạn gái cứ bay lượn khắp nơi như thế thì thật khó coi!
Cái tên ngốc nghếch hẳn là chẳng chịu mặc áo len quần nỉ dày dặn, đợi chút nữa lên xe mà xem, sẽ lạnh run cầm cập như một chú cún con cho mà xem!
Tô Hiểu Mạn nhón chân, đưa tay chỉnh vành mũ cho Tạ Minh Đồ nữa. Hôm qua, cô tự tay cắt tóc cho Tạ Cẩu Tử. Từ ngày hai họ quen , đầu tóc của đều do cô cắt tỉa, mà dường như cũng chỉ cô mới phép cắt tóc cho cái tên Tạ Cẩu Tử .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-xuyen-thanh-vo-cua-vai-ac/chuong-313.html.]
Cắt ngắn một chút, trông càng thêm phần phấn chấn, oai hùng.
Hôm nay khoác lên bộ quân phục , càng trai đến nao lòng. Cái gương mặt , vòng eo thon gọn , cả cặp chân dài miên man nữa… Tô Hiểu Mạn nghĩ đến đây, chân cô bỗng chốc mềm nhũn.
Đừng tưởng cái tên nhóc eo thon mà lầm tưởng yếu ớt, chỉ cô rõ vòng eo mạnh mẽ đến nhường nào!
Tô Hiểu Mạn khẽ ngáp một cái, đêm qua cô quả thực chẳng chợp mắt bao nhiêu. Cứ nghĩ đến việc hai sắp xa cách, cô mềm lòng, để cho cái tên "cún thối" dịp càn. Cô tự trách bản quá mềm lòng với .
Cái tên "cún xa" đáng thương chút nào .
Anh rõ ràng là cố tình trêu chọc cô lâu. Nhớ đang ở nhà ông bà nội, Tô Hiểu Mạn đành c.ắ.n răng cố nhịn kêu tiếng, thế nhưng Tạ Minh Đồ chẳng thể nào chịu buông tha cô, cứ cương quyết cô bật . Sau khi "bắt nạt" đến nỗi sướt mướt thật lâu, Tô Hiểu Mạn chỉ chạy đến đ.á.n.h cho một trận trò.
Nếu sáng nay thức dậy, thấy vận quân phục trai ngời ngời đến thế, đến nỗi khiến cô quên hết cả giận dỗi, thì cô chẳng buồn để ý đến nữa .
Sang năm, cô nhất định sẽ bảo mặc bộ quân phục chụp ảnh để đăng ký kết hôn.
Giờ phút chia ly điểm, Tạ Minh Đồ ôm cô lòng, Tô Hiểu Mạn cũng vòng tay ôm lấy eo . Sắp chia xa, lòng Tô Hiểu Mạn bỗng nhiên dâng trào nỗi quyến luyến khôn nguôi. Từ ngày cô tới đây, hai vẫn luôn kề cận, từng rời xa.
Tô Hiểu Mạn vùi mặt n.g.ự.c , cố gắng nén dòng nước mắt chực trào. Chuyến , hành trang của cũng chẳng thể mang thêm quá nhiều vật dụng riêng tư, thứ từ đầu đến chân đều là quân trang thống nhất. Thế nên, Tô Hiểu Mạn đành thêu vài nét chữ lên bộ quân phục cấp phát của .
Cô thêu ba chữ Tạ Minh Đồ lên vạt áo của .
Gà Mái Leo Núi
Tạ Minh Đồ đổi tên, cũng chẳng mấy tình nguyện sửa họ thành Khương. Đương nhiên, cũng lấy họ Tạ như những nhà họ Tạ mà mới .
Tạ Minh Đồ từng giải thích với cô rằng họ Tạ của theo họ bố, cũng chẳng là họ , mà giữ nguyên họ chỉ vì năm đó chào đời tại làng Tạ Gia.