“Thanh niên trí thức Khương! Thanh niên trí thức Khương! Thanh niên trí thức Lâm! Mọi mau tới đây!”
“Lại đây lấy nông cụ !”
Nghe mấy tiếng gọi vang vọng bên tai, Tạ Minh Đồ chớp chớp mắt, ngẩng đầu lên thì thấy một từ đằng tới.
Mà dẫn đầu chính là Khương Yến Đường.
Đáy lòng Tạ Minh Đồ chợt chùng xuống, trong đôi mắt đen nhánh như mực thứ gì đó lắng đọng .
Nhóm thanh niên trí thức tới khoảnh đất tán cây để lấy nông cụ, thật trùng hợp, Tạ Minh Đồ và Tô Hiểu Mạn đều ở đây. Cũng phát nông cụ cố ý mà còn kêu vài tiếng, khiến nhiều dùng ánh mắt hóng chuyện về phía .
Mấy ngày hôm Tô Hiểu Mạn còn quấn quýt với Khương Yến Đường, mãi mới chịu ngừng. Hôm nay thấy Tô Hiểu Mạn tới đưa cơm, vốn tưởng cô sẽ tới bên gây sự, nào ngờ cô yên vị cạnh nhà họ Tạ, căn bản là tới tìm Khương Yến Đường mà lấy một lời.
Chẳng lẽ cô phát hiện hôm nay Khương Yến Đường cũng ở chỗ ?
Hiện tại hô lên mấy tiếng, chắc chắn cô cũng thấy .
Tô Hiểu Mạn cũng thấy ánh mắt xung quanh về phía vẻ đúng lắm, cô cũng thấy Khương Yến Đường đang tới.
Trong trí nhớ của cô dáng vẻ của , nhưng trong thực tế đây là đầu tiên gặp mặt. Tô Hiểu Mạn cảm thấy Khương Yến Đường trông cũng chẳng gì đặc sắc, chỉ hơn những xung quanh một chút. Hơn nữa, với những ấn tượng khi xuyên , cô cảm thấy Khương Yến Đường giống nhà họ Tạ.
Đặc biệt là giống Tạ nhị ca.
Sau khi đảo mắt Khương Yến Đường vài , Tô Hiểu Mạn cũng thu hồi tầm mắt. Hai vị nam nữ chính Tô Lị Lị và Khương Yến Đường , cô chẳng bận tâm mấy, cũng tiếp xúc với bọn họ.
Hiện tại Tô Hiểu Mạn kết hôn, vốn dĩ cũng nên bất cứ liên hệ gì với Khương Yến Đường cả.
“Sao Tô Hiểu Mạn phản ứng gì nhỉ?”
“Thật phù hợp với lẽ thường chút nào!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-xuyen-thanh-vo-cua-vai-ac/chuong-28.html.]
“Thế mà cô vẫn bên cạnh thằng Năm nhà họ Tạ, đó còn đòi ly hôn ư?”
Khi ánh mắt Tô Hiểu Mạn qua đó, đôi mắt Khương Yến Đường cũng nhịn mà dừng cô. Hắn vẫn luôn Tô Hiểu Mạn là một phụ nữ xinh , chỉ là quá lắm chuyện, còn ngốc nghếch, học vấn thì chẳng bao nhiêu, suy nghĩ cũng nông cạn, mở miệng là khiến chán ngán.
Khương Yến Đường chuyển ánh mắt chỗ khác, cảm thấy nhất định để nhan sắc của ả mờ mắt.
Tô Lị Lị bên cạnh, nét mặt đầy lo lắng Khương Yên Đường, e ngại đàn bà trơ trẽn bám víu lấy.
Tô Hiểu Mạn gọi Tạ Minh Đồ cầm bát tới đây, cô thu dọn qua loa đồ đạc chuẩn về nhà. Tạ Minh Đồ giúp cô thu dọn sạch sẽ, đó suối nhỏ chân núi rửa bát.
Tô Hiểu Mạn dùng nước suối lạnh buốt rửa mặt. Dòng nước mát lạnh băng giá, dường như cuốn trôi hết thảy oi ả, bức bối của ngày hè. Cô nhớ tới ánh mắt kinh ngạc của những săm soi ban nãy, nhịn mà bật mấy tiếng.
Bọn họ sẽ còn xem trò nữa , bởi vì “Tô Hiểu Mạn” sẽ bao giờ tới tơ tưởng đến thanh niên trí thức Khương nữa.
Nhớ cái điệu đầy ẩn ý của chị dâu hai khi cô bước chân khỏi cửa, ý mặt Tô Hiểu Mạn cũng càng ngày càng sâu.
Hiện tại Tô Hiểu Mạn dần dần cải thiện danh tiếng của trong thôn, thấy cô đổi. Đương nhiên, quá trình ắt từng bước một.
Đầu tiên, là bắt đầu từ chuyện còn tơ tưởng đến thanh niên trí thức Khương.
“Tạ Minh Đồ, cám ơn rửa bát giúp .”
Tạ Minh Đồ ngẩng đầu. Thấy Tô Hiểu Mạn bên dòng nước, khẽ , liền vô thức siết chặt chiếc bát sứ trong tay, mặt bỗng chốc ửng đỏ.
Đây là phản ứng tự nhiên, thể nào kiểm soát nổi của cơ thể . Anh cũng rõ ràng lắm rốt cuộc Tô Hiểu Mạn uống nhầm loại t.h.u.ố.c gì, đây vẫn luôn với Khương Yên Đường, mà hiện tại với .
Tạ Minh Đồ chẳng chẳng rằng, đẩy bộ bát đũa rửa sạch tới bên cạnh Tô Hiểu Mạn.
Tô Hiểu Mạn bộ dạng cúi đầu im lặng của , vốn chỉ là rụt rè, nhút nhát, ít nhưng một tấm lòng vô cùng thiện lương.
Gà Mái Leo Núi