Chủ tịch Hội Phụ nữ hét lớn: "Điên hết cả ! Sao thể để trẻ con loạn như ! Nhất định phê bình nghiêm khắc!"
Kim Gia Bảo tuy còn nhỏ tuổi nhưng khỏe như vâm, một nhát cuốc bổ mạnh xuống đất, đầu cuốc cắm sâu lòng đất phát âm thanh chói tai đến rợn . Thằng bé khẩy, thấy dáng vẻ mấy lớn hành động của dọa sợ thì vô cùng hả hê.
Giây tiếp theo, khi nó kéo cuốc lên, phát hiện cái cuốc kẹt cứng mặt đất, sức bình thường thể nhấc lên . Vì , Kim Gia Bảo bèn nắm chặt cán cuốc bằng cả hai tay, dùng hết sức bình sinh để kéo nó lên.
“Bang ——” một tiếng động chói tai vang lên.
Kim Gia Bảo vững, mất đà lùi về phía . Cái cuốc trong tay cũng theo đó văng ngược phía . Nó chẳng may vấp một hòn đá ngã phịch xuống đất, cái cuốc cũng tuột khỏi tay, đầu cuốc sắc nhọn “Bang——” một cái đập thẳng giữa trán thằng nhóc. Máu tươi lập tức tuôn xối xả.
Vụ t.a.i n.ạ.n bất ngờ khiến những xung quanh kinh hãi tột độ.
Tần Hậu Anh gào thét lên: “Gia Bảo, bảo bối của ơi!!!!!!!!”
“Xảy chuyện !! Xảy chuyện !!!”
“Lần e là c.h.ế.t mất thôi!!!”
“Mau mau mau, mau bế thằng bé lên, đưa đến trạm xá xã ngay!”
Trong lúc nhất thời, những xung quanh đều nhốn nháo cả lên, một đàn ông liền bế xốc Kim Gia Bảo lên, cắm đầu chạy thẳng tới trạm xá. Thằng nhóc kiêu căng, ngạo nghễ khi nãy, giờ đây dùng cái đầu vỡ m.á.u của để chấm dứt cuộc cãi vã của nó với một cách đầy bất ngờ.
Những đến xem cuộc vui xảy chuyện gì, chỉ thấy mặt đất một vũng m.á.u đỏ au.
“Sao thế thế? Chuyện gì xảy ?”
“Hai phụ nữ nhà họ Tằng và nhà họ Kim đ.á.n.h vỡ đầu mẻ trán hả?”
“Ai xảy chuyện ?”
“Là Kim Gia Bảo, thằng quý tử nhà họ Kim đấy.”
“Hả? Sao nhẫn tâm , ngay cả trẻ con cũng tha !?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-xuyen-thanh-vo-cua-vai-ac/chuong-106.html.]
Thực là do Kim Gia Bảo tự dùng cuốc đập chính . Mọi nên về nhà dạy dỗ con cái tùy tiện cầm cuốc, liềm hái, kẻo chẳng may tự thương.
“Hả?!”
Kim Gia Bảo ở trạm xá xã khâu vết thương, khi băng bó xử lý xong, bác sĩ y tá viện một hai ngày để theo dõi tình hình.
Tần Hậu Anh lóc vật vã, nước mắt nước mũi giàn giụa khắp mặt, miệng ngừng kêu rên: "Bảo bối của ….. Bảo bối của …… Bảo bối duy nhất của ơi……"
Nhớ cảnh con trai chảy m.á.u xối xả đường tới trạm xá, Tần Hậu Anh cảm giác như từng khúc ruột của đang ai đó cắt xé, đau đớn đến thấu xương, cô chỉ hét toáng lên cho tất cả .
Gà Mái Leo Núi
Lão Tam nhà họ Kim đang bên cạnh hút thuốc, vẻ mặt vô cùng nghiêm nghị.
Cô y tá cau mày: “Đừng nữa, bệnh nhân cần nghỉ ngơi.”
“Bảo bối của …… Bảo bối của ….” Tần Hậu Anh như thấy, vẫn lẩm bẩm dứt.
Lão Tam nhà họ Kim nhả một làn khói: “Sao em cãi với nhà họ Tằng?”
Không nhắc đến nhà đó thì còn đỡ, một khi nhắc đến là đôi mắt Tần Hậu Anh đỏ ngầu, cô nghiến răng nghiến lợi tức giận : "Kẻ khốn nạn đó! Tất cả là do nó hại! Nó gi.ế.t con trai bảo bối của em, gi.ế.t cái cục vàng của ! Con ơi, đều là của nó cả! Em nó đền mạng, em nó trả giá bằng cả tính mạng của !"
"Em báo cáo với thư ký! Em báo cáo với thư ký!"
Lão Tam nhà họ Kim : "Vết thương đầu Gia Bảo do nó gây , dù bây giờ em báo cáo với thư ký cũng gì con nhỏ đó ."
Tần Hậu Anh lóc : "Oan uổng quá chừng! Gia Bảo của chúng còn oan hơn cả Đậu Nga. Con trai đáng thương của , chẳng lẽ chúng cứ để Gia Bảo của hại vô ích như ?"
"Nhất định để con đàn bà thối tha trả giá đắt gấp bội!"
"Lão họ Kim ! Nếu còn coi là bố của Gia Bảo thì mau tìm ngay một thằng côn đồ, đến đốt cháy cái phòng nuôi tằm của con nhỏ Thuận đó ! Đốt sạch sành sanh lũ tằm nó đang nuôi!" Giọng của Tần Hậu Anh càng thêm độc ác.
Lão Tam nhà họ Kim do dự: "Phóng hỏa là phạm pháp, nếu bắt thì đó chính là..."