Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Thập Niên 70: Xuyên Thành Nữ Phụ Thanh Niên Trí Thức - Chương 217

Cập nhật lúc: 2024-11-23 16:14:25
Lượt xem: 73

Thôn Thanh Thủy của bọn họ không chỉ có người thi đỗ, mà không phải thi đỗ có một hai người, tính cả người trong thôn với thanh niên trí thức trong thôn thì có tận mười người! Đây là loại khái niệm gì, đã kinh động đến các cơ quan chính quyền cấp trên! Một loạt các lãnh đạo đến khen ngợi họ, thôn của họ đã trở thành một thôn kiểu mẫu! Khiến các dân làng thôn khác phải ghen tị!

Chồng của Lý Hồng Anh là Trần Cương được thăng chức làm đại đội trưởng vì có công lao trong một nhiệm vụ, nghe nói có Hứa Yến giúp đỡ đề cử chuyển anh ấy đến Bắc Kinh. Sau nửa năm chờ đợi, cuối cùng vài ngày trước Trần Cương cũng nhận được tin và được phê chuẩn thuyên chuyển đến đơn vị của Hứa Yến. Sau khi Trần Cương có quyết định, Lý Hồng Anh và các thanh niên trí thức khác cũng đã hoàn thành các thủ tục và sẵn sàng trở về thành phố. Mọi người đều rất vui mừng và phấn khởi, đã bao nhiêu năm rồi, giờ cuối cùng cũng có thể có một cái tết đoàn tụ bên gia đình.

Ngày hôm kia, vợ chồng Lý Hồng Anh và các thanh niên trí thức từ thôn Thanh Thủy trở về thành phố cùng nhau, ngày hôm qua Lý Hồng Anh mới sắp xếp ổn thỏa trong căn nhà do quân đội phân cho, nên hôm nay mới đến tìm Giang Noãn.

Giang Noãn không nghe Hứa Yến đề cập đến việc Trần Cương được chuyển đến quân đội Bắc Kinh, có lẽ vợ chồng Lý Hồng Anh đến vội vàng, và Hứa Yến cũng đang bận chuẩn bị cho kỳ thi.

Chắc bây giờ mọi người đã ổn định ở thành phố rồi.

Hai năm nay bọn họ vẫn liên lạc với nhau, nên đương nhiên Lý Hồng Anh biết Giang Noãn đã kết hôn với Hứa Yến, lúc đó mọi người trong ký túc xá thanh niên trí thức đều gửi quà cưới cho Giang Noãn.

Lý Hồng Anh còn nói trước khi trở về thành phố những thanh niên trí thức đã hẹn nhau, khi trở về thành phố thì mọi người nhất định phải tụ họp, thời gian ấn định là hôm nay.

Trong bộ đội Lý Hồng Anh sống ở gần nhà Giang Noãn, vì vậy cô ấy đã đến thông báo cho Giang Noãn.

Vì nhà của mọi người ở rải rác, Đông Tây Nam Bắc đâu đâu cũng có, nhưng Giang Noãn lại ở phía Tây thành phố, nên bọn họ nhất trí quyết định tụ họp ở phía Tây thành phố.

Thật trùng hợp, địa điểm gặp gỡ là trong nhà hàng của Phạm Tề.

Cuộc hẹn là vào buổi trưa, dù sao thì nhà của mọi người cũng hơi xa, nếu hẹn buổi tối thì xe buýt dừng chạy rồi.

Nguyệt

Bây giờ cũng không còn sớm nữa, Giang Noãn rót một chén nước ấm cho Lý Hồng Anh làm ấm cổ họng, bảo cô ấy đợi một lát.

Giang Noãn nhanh chóng trở về phòng, thay một đôi giày, quàng khăn, đeo túi rồi cùng Lý Hồng Anh lên đường.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-xuyen-thanh-nu-phu-thanh-nien-tri-thuc/chuong-217.html.]

Khi các cô đến nhà hàng, vừa hay gặp Trần Bân đến buổi hẹn, họ là những người đến đầu tiên.

Phạm Tề nhìn thấy Giang Noãn, biết được bọn họ có buổi tụ tập nên anh ấy đã sắp xếp một phòng riêng lớn cho họ.

Cho đến khi mọi người đến đầy đủ và lần lượt ngồi quanh chiếc bàn ăn tròn lớn, ai nấy đều có cảm giác không chân thực. Bọn họ nhìn Giang Noãn, như nhớ lại những ngày tề tựu ở ký túc xá thanh niên trí thức vào hai năm trước, mọi người cũng thường tụ tập như thế này.

Trong lần tụ họp cuối cùng sau khi Giang Noãn trở về thành phố, câu nói “sau này chúng ta sẽ gặp nhau ở thành phố” thường xuyên văng vẳng bên tai mọi người.

Không ngờ điều đó đã trở thành sự thật! Mọi người đều rất xúc động và thậm chí đã khóc!

Trần Bân già nhất trong đám người luôn chững chạc và vững vàng cũng đỏ mắt, anh ấy vô cùng cảm kích nói với Giang Noãn: "Giang Noãn, nếu không phải em bảo bọn anh học hành chăm chỉ, để lại sách giáo khoa và gửi câu hỏi ôn tập cho bọn anh, thì chắc anh sẽ không đỗ đại học, không biết khi nào mới có thể trở lại thành phố! Anh thực sự rất biết ơn em, nếu sau này em cần sự giúp đỡ thì Trần Bân anh có phải vào nước sôi lửa bỏng cũng sẽ không chối từ!"

Triệu Hướng Tiền cũng nói lời cảm ơn: "Giang Noãn, cảm ơn em rất nhiều! Anh đã giành được vinh quang cho gia đình mình rồi! Sau này có việc gì cứ gọi anh, anh làm trâu làm ngựa báo đáp em!"

Tổ Hiểu Nguyệt với Cố Tương vốn lạnh lùng và ít nói rơi nước mắt: "Noãn Noãn, cảm ơn cậu!"

Giang Noãn nhìn thấy họ rất vui mừng và xúc động, mắt cô cũng ươn ướt, cô nói với mọi người: "Mọi người không cần cảm ơn em đâu, đó là sự cố gắng của mọi người, trong tương lai cuộc sống của mọi người sẽ ngày càng tốt hơn."

Lý Hồng Anh nghĩ tới điều gì đó, vội vàng cầm một lá thư đưa cho Giang Noãn: "Dương Ái Liên đã đến Thượng Hải, chắc sau này sẽ không quay lại nữa, cô ấy viết thư cho em này."

Giang Noãn vội vàng mở bức thư ra, bức thư rất dài, dày đặc ba trang giấy, trong thư viết Dương Ái Liên cảm thấy hối lỗi và biết ơn Giang Noãn, đồng thời cũng đề cập đến lý do mình đến Thượng Hải, cô ấy muốn tránh xa gia đình hút m.á.u ghê tởm của mình, bắt đầu lại một cuộc sống mới.

Sau khi đọc thư xong, Giang Noãn nhìn vẻ mặt phấn khởi và tràn đầy năng lượng của mọi người trong bàn, không kìm được cảm thán: Thật sự là khổ tận cam lai*.

*Khổ tận cam lai: Thời kỳ cực khổ đã qua, cuộc sống an nhàn sẽ tới

 

Loading...