Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Thập Niên 70: Xuyên Thành Nữ Phụ Thanh Niên Trí Thức - Chương 122

Cập nhật lúc: 2024-11-17 20:10:42
Lượt xem: 25

Hứa Yến mím môi cố gắng lý luận với cô: "Chúng ta còn chưa kết hôn, buổi tối vào phòng em không thích hợp. Chúng ta phải chú ý tránh bị ảnh hưởng, bé con, em tự bôi được không?"

Giang Noãn không quan tâm: "Có gì mà không thích hợp, em cũng vào phòng của anh đó thôi? Có ảnh hưởng không tốt hả? Anh lẻn vào là được mà."

Nguyệt

Nghe đến đây, tim Hứa Yến đập loạn nhịp, không khỏi nhớ lại lần trước cô vào phòng anh, cô táo bạo ánh mắt như lửa nhìn thẳng chỗ đó của anh, không biết nguy hiểm gì cả...

Anh lập tức trịnh trọng nói: "Không được!"

Bé con yêu kiều của anh lập tức rút tay anh ra, ấm ức nói: "Hừ! Vậy em sẽ không bôi nữa, chuyện nhỏ như này mà anh cũng không giúp em, tay của em vẫn còn đau đây này!"

Hứa Yến vươn tay xoa đầu cô, kiên nhẫn dỗ dành: "Em đừng nhiễu, tự bôi được không?"

"Sắp muộn rồi, em đi trước." Giang Noãn không trả lời anh, cũng không lấy thuốc dầu, cởi dây an toàn ra rồi xuống xe, không thèm quay đầu lại.

Hứa Yến bất lực thở dài, anh thật sự không làm gì được cô.

...

Khi màn đêm buông xuống, mặt trăng treo cao trên bầu trời.

Giang Noãn tắm rửa xong, uể oải nằm trên giường đọc sách, định sau khi đọc một lát sẽ lên giường đi ngủ.

Đột nhiên có tiếng “cốc cốc cốc” từ cửa sổ truyền đến, phòng cô rộng, có hai cửa sổ, một cửa sổ hướng ra ngõ sau, cô cảm thấy không an toàn nên thường không mở.

Chỉ là tiếng cửa sổ không hay mở bỗng vang lên khiến tim cô thắt lại.

Nhưng một giây tiếp theo, cô nghe thấy giọng nói trầm thấp quen thuộc ngoài cửa sổ, cô thả lỏng, hai mắt lập tức sáng lên, nhảy ra khỏi giường đi mở cửa sổ.

Người đàn ông chống tay lên cửa nhảy vào, động tác rất gọn gàng dứt khoát, trông rất đẹp trai.

Người đàn ông đóng cửa sổ lại, giây tiếp theo anh quay lại ôm cô vào lòng, cô lập tức vòng tay qua eo ôm anh, mặt áp vào n.g.ự.c anh. Rõ ràng là người đàn ông tắm xong rồi mới đến đây, anh đã thay một bộ quần áo bình thường, trên người anh có một mùi thơm thoang thoảng, cô rất thích mùi này.

Cô cọ qua cọ lại n.g.ự.c anh, nũng nịu nói: "Sao anh lại tới đây? Không phải anh bảo em tự bôi à?"

Cô cảm thấy mình được Hứa Yến chiều sinh hư, muốn làm gì thì làm, người được chiều mà kiêu là cô.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-xuyen-thanh-nu-phu-thanh-nien-tri-thuc/chuong-122.html.]

Những lời cô nói trên xe chỉ là do cô lên cơn dở hơi thôi, nghĩ thế nào thì muốn làm như thế.

Không ngờ anh thực sự đến, trái tim cô gợn sóng.

"Em không lấy thuốc dầu thì bôi kiểu gì." Giọng điệu của người đàn ông bất lực và cưng chiều.

"Được rồi, anh bôi thuốc cho em, lát nữa ngủ sớm chút." Hứa Yến nhẹ nhàng kéo cô bé đang ôm mình ra.

Vừa nãy ôm nên anh không nhìn rõ, nhưng lúc này Giang Noãn đã nới lỏng cánh tay ôm eo anh, anh nhìn thấy cô đang mặc gì, hô hấp lập tức ngưng trệ.

Cô mặc một chiếc áo rất mát mẻ, chỉ có hai sợi dây mảnh buông thõng trên bờ vai mảnh mai, anh cúi đầu nhìn có thể thấy đường nét như ẩn như hiện dưới đường viền cổ áo, và bên dưới cô chỉ mặc quần dài tới đùi.

Anh vội ngoảnh mặt đi, hơi thở dồn dập nói: "Em không được mặc như thế này! Mau đi thay quần áo đi!"

Giang Noãn thấy lỗ tai của người đàn ông đỏ hết cả lên, cả người căng thẳng, cô chợt hiểu ra, cười thầm trong lòng, mới thế đã không chịu nổi rồi?

Cô bỗng muốn trêu đùa, có lý chẳng sợ nói: "Em đi ngủ luôn mặc như này mà!"

Người đàn ông trầm giọng mắng: "Không được! Mau đổi bộ khác đi!"

Giang Noãn càng không muốn: "Không, ở đây cũng đâu có người ngoài, không phải anh nói bôi thuốc sao? Mau lên, em muốn ngủ, buồn ngủ quá." Cô còn giả vờ ngáp dài.

Trước sự thúc giục của Giang Noãn, Hứa Yến cứng ngắc ngồi trên chiếc giường mềm mại của cô, ánh mắt nhìn chỗ khác, không nhìn Giang Noãn.

Không ngờ anh vừa ngồi xuống, bờ m.ô.n.g vểnh lên của cô lập tức chen vào, đôi tay mềm mại ôm lấy mặt anh, cưỡng ép lật mặt anh lại, không vui nói: "Sao anh không nhìn em!"

Hứa Yến khàn giọng nói: "Em mặc quần áo tử tế vào trước đã."

"Anh giúp em thì em sẽ mặc!" Giang Noãn tiếp tục kích thích anh.

"Đừng nghịch!" Giọng của người đàn ông càng khàn hơn.

Cô nhìn thấy yết hầu của người đàn ông lăn lên lăn xuống, hơi thở của anh ngày càng nặng nề, nhìn cô nghe cô nói mà miệng lưỡi khô khốc.

Cô nhìn chằm chằm vào yết hầu lăn lộn lên xuống của người đàn ông trong vài giây, cuối cùng không nhịn được mà cúi người hôn lên đó.

 

Loading...