Thập Niên 70: Xuyên Thành Nàng Dâu Xinh Đẹp - Chương 209

Cập nhật lúc: 2025-11-22 03:18:39
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Đồng chí An, con gái và con trai đồng chí nhà họ Khang bắt nạt mà đồng chí còn đây dỗ con trai ? A, chờ thằng bé trưởng thành, khi đồng chí đất lâu , cuối cùng chỉ con trai và con gái đồng chí lo hậu sự !" An Tri Hạ cao giọng.

Ông An mới dỗ đứa nhỏ mới lóc ngừng ngủ , đặt thằng bé xuống, sắc mặt ông vô cùng khó coi , thấy nhà đang phân nửa hàng xóm trong cái ngõ nhỏ , ông cố kiềm chế cơn tức giận, nở nụ với : "Xin , trong nhà ầm ĩ phiền láng giềng xung quanh. Đã đến buổi trưa , nên về nhà nấu cơm , để lão An đây chút mặt mũi ."

Người há miệng đuổi , quần chúng hóng hớt cũng ngượng ngùng dám nán nữa, chỉ thể lưu luyến rời . hàng xóm trong sân vẫn tiếp tục qua khe hở cửa sổ, hoặc thường xuyên chỗ khu bếp xem xét tình hình.

"Ông Khang, ông đưa ba bọn đến trạm y tế xem thử, chỉ là vết thương ngoài da nhưng đổ m.á.u nhiều, chắc sẽ . Đi sớm về sớm, nhớ mua thịt, trứng gà và màn thầu về nhé." Nói , ông An lấy từ trong túi một tấm tem phiếu, đưa cho bọn họ. Chờ bọn họ rời , ông mới sang hai em bọn họ cùng với một nữ đồng chí lạ mặt, khẽ thở dài : "Tới thì nhà chuyện , ở bên ngoài để mãi ?"

Nói ông chắp tay lưng phòng, nhà họ Khang náo loạn nữa, cũng chen theo , từng tìm vị trí xuống.

Nhà họ An vốn sạch sẽ, rộng rãi, thoáng mát, hiện tại nhiều đứa trẻ con quậy phá lung tung, còn nhiều chen chúc nên gian chút chật chội, dơ bẩn, phảng phất như đây là một xóm nghèo .

"Quốc Văn, Quốc Võ, nhường ghế cho chị gái và chị dâu ." Ông An kẹp điếu t.h.u.ố.c trong tay, lạnh mặt chuyện với hai đứa trẻ song sinh.

Không chỗ dựa, hai đứa trẻ chỉ thể trề môi ủy khuất nhường ghế cho hai , đôi mắt căm tức ba An Tri Hạ.

Vốn dĩ An Tri Hạ xuống nhưng dáng vẻ bọn nhóc, cô lập tức kéo chị dâu xuống, thần sắc khiêu khích, còn móc từ trong túi ba viên socola, cho trai và chị dâu mỗi một viên, lột giấy gói kẹo nhét trong miệng, phồng má lên nhẹ nhàng nhai nuốt.

"Ăn cái gì thế!" Khang Tam Bảo trong lồng n.g.ự.c bà, nhịn hỏi.

"Socola nhập khẩu từ nước ngoài, đặc biệt ngon, ngon hơn kẹo sữa đại bạch thỏ một trăm !" An Tri Hạ trả lời.

"Chị còn nhiều ? Cho , nếu sẽ bảo cha và tống các ngoài!"

"A, một bao tải đó nhưng cho ! Cậu là ai mà dám càn rỡ ở nhà cơ chứ! Không thấy trai ? Cha trai đều trai đ.á.n.h đến vỡ đầu chảy m.á.u đó!" Cô nhe răng hừ lạnh.

Tam Bảo run run, vùi đầu trong lòng n.g.ự.c bà: "Bà ơi, cháu ăn, cháu ăn socola..."

"Chúng em đều là em trai chị, thể ăn ?" An Quốc Văn nhỏ giọng hỏi: "Chúng em còn nhường ghế cho hai mà."

"À, chỉ ba viên thôi, ăn hết ." An Tri Hạ thè đầu lưỡi.

Một đám con nít chiều hư lập tức òa , đầu ông An đau, cả giận : "Im miệng! Còn là mấy viên kẹo thôi , thèm thuồng thành cái dạng gì ? Tri Hạ, con cũng thật là, là lớn cả mà còn chấp nhặt với bọn trẻ như ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-xuyen-thanh-nang-dau-xinh-dep/chuong-209.html.]

Bọn nhỏ dọa đến câm nín, nhưng đôi mắt nhịn lén miệng ba bọn họ. Trong khí ngọt ngào mang theo chút chua xót, thật quá mê .

"Giấy hôn ước?" An Tri Hạ nhướng mày hỏi.

Sắc mặt ông An cứng đờ, vội đáp lời, ngược : "Hữu Trụ lớn lên mày rậm mắt to, vóc dáng cũng cao, chắc nịch. Hai nhà chúng hiểu tận gốc rễ của , mày gả cho thì còn thể ở nhà, cần lo lắng bắt nạt..."

Chillllllll girl !

"Ông thật sự là cha chúng ?" An Tri Thu bỗng nhiên lạnh giọng hỏi: "Ông tự nơi ở , gian phòng ba gian nhà họ Khang chiếm bao nhiêu ? Bị bọn họ lôi kéo, ị một đống phân lên đầu mà ông còn kéo chúng đến hứng hộ?

Ông cảm thấy ghê tởm nhưng chúng cảm thấy ghê tởm!

Hiện tại là xã hội mới, ban lãnh đạo đều đề xuất tự do hôn nhân, ông đừng nhúng tay mối hôn sự , nếu chúng cũng nể tình ông là cha ruột, để ông gặp mặt lãnh đạo, chịu giáo huấn một phen."

"Chúng mày." Ông An tức giận đến nỗi đập cái bàn lên: "Dù gao cũng lấy ba trăm đồng, em trai Quốc Bình bệnh vàng da, tiêu hết . Nếu Tri Hạ gả , mày tự bỏ tiền trả ."

"ba trăm đồng? Cha , ông bán với giá ba trăm đồng? Vậy tại trong giấy hôn ước của nhà họ Khang đòi ba nghìn đồng." An Tri Hạ nhạo .

Ông An sửng sốt, ngẩn ngơ về phía bà Khang: "Không thể nào, rõ ràng chỉ ba trăm đồng thôi mà!"

Bà Khang hừ lạnh: "Là 300, nhưng tính lãi ? Hơn nữa hai em bọn nó còn lấy trộm ba nghìn đồng từ chỗ Hiểu Hoa, đòi cho bằng !"

"Bà , chuyện cần chứng cứ, cái gì mà ba nghìn đồng? Chúng chỉ lấy tiền ruột để , bao giờ thấy tiền của dì Khang. Hơn nữa, mỗi ngày cả nhà chỉ ăn cỏ ăn trấu, lấy ba nghìn đồng mà trộm? Liệu ai tin tưởng chuyện ? Tề Quốc Cường, Tề Lệ Quyên và hai đứa bé song sinh ăn hết tiền nuôi dưỡng hai em chúng còn gì?" An Tri Hạ lạnh mặt hỏi: "Đừng tưởng rằng dễ qua mặt như , bà dám giả khế ước, đổ món nợ ba nghìn đồng lên đầu hai em chúng . Hơn nữa, lấy tiền ký hôn ước là đồng chí An, là chúng ."

"Nếu các kinh đô thì tiếp tục về nông thôn ruộng !" Chị dâu Khang gào mồm hét lớn, vô tiếp: "Nếu trả tiền thì gả cho con trai !"

Phương Hồng Diệp lạnh giọng : "Ai về nông thôn ruộng còn chừng . Hiện tại nhà họ Khang chỉ vài việc , những khác đều là dân thất nghiệp lang thang hoặc việc thủ công ở nhà sống qua ngày ? Hộ khẩu các ở nông thôn, cũng thể ngây ngốc ở đây mãi .

Nếu đến kiểm tra, chắc sẽ lòi ngay! Chỉ sợ các mua chuộc, nhưng ở địa phương khác thể thụ lí loại tình huống ."

"Chúng thư xác nhận ." Bà Khang nâng cằm hầm hừ: "Chúng chính đại quang minh ở tại nhà họ An, mua chuộc ai cả, các cứ việc báo cáo!"

An Tri Hạ rũ mắt: "Bà , thư xác nhận đồ vạn năng, cũng chút giới hạn đó. Các ở nhà họ An một năm, thì thư xác nhận như thế nào? Có thể lách luật của tổ chức, thể mang theo cả nhà đến nhà ở lâu như !"

Bà Khang và chị dâu Khang nhịn liếc , trong lòng chút lo sợ: "Dù mỗi tổ dân phố tới kiểm tra, nhà của chúng đều phù hợp quy định."

Loading...