Thập Niên 70: Xuyên Thành Nàng Dâu Xinh Đẹp - Chương 166

Cập nhật lúc: 2025-11-22 02:02:17
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ngày hôm , như thường lệ, An Tri Thu đến nhà ăn đại viện lấy cơm, cháo kê đặc, mỗi một quả trứng luộc, hai cái bánh ú, cộng thêm một phần củ cải dưa muối.

Ăn xong, hai hẹn mà cùng một bộ đồ tầm thường nhất mặc lúc mới . Quần áo sạch sẽ gọn gàng, khi mặc vẫn che giấu nhan sắc xinh của bọn họ, sợi vải thô ở cổ tay áo và vạt áo tạo cảm giác đặc biệt.

Chỉ là quần áo bọn họ mặc bên trong là do An Tri Hạ may để giữ ấm, nhẹ, mềm giữ ấm, so với những mặc quần, áo bông dày bọc trong áo khoác quân đội vô cùng đơn bạc.

Bọn họ chuẩn mấy phần quà, cho bao tải buộc phía xe.

Khoá chặt cổng, An Tri Thu bước chân dài lên xe xuống, còn An Tri Hai chui trong khuỷu tay trai, lên sườn ngang, tò mò bấm chuông câu xuất phát. Anh trai đạp đôi chân dài một cái, hai lao ngoài.

"Đồng chí An, đồng chí Tiểu An, hai thăm ?" An Tri Hạ nhân viên bán hàng ở Nam Hoa cả ngày hôm qua, vẻ mặt tươi , giọng điệu nhẹ nhàng, danh tiếng hung dữ lúc lập tức biến mất thấy tăm . Đám hàng xóm thấy bọn họ chở bao tải thì ha hả chào hỏi.

" , về nhà." An Tri Thu lớn tiếng .

Mặc dù bọn họ sống ở khu Đông Thành gần trung tâm thành phố, nhưng nhà họ An ở ngoại ô khu Tây Thành, nên bọn họ đến trạm xe khách , để xe đạp lên kệ hàng nóc xe, xách bao tải hàng cuối cùng.

Bên ngoài trời lạnh, hầu như tất cả cửa sổ đều đóng kín, đủ thứ mùi ngột ngạt tập trung , mùi xăng, mùi mồ hôi, mùi hôi chân, mùi hành tỏi rau hẹ và nước tiểu, phân gia cầm!

An Tri Hạ lên xe trực tiếp dụi mũi vai trai, đôi mắt to tò mò xung quanh.

Lượng ở kinh đô đông hơn Tân Chu, nên xe khách cũng lớn, dùng hai chiếc ghép mà thành. Người soát vé trẻ tuổi đội mũ xanh lam hô hào: "Còn ai khu Tây Thành ? Năm phút nữa xe xuất phát !"

Người trả tiền mua vé đa thăm họ hàng, ai cũng xách túi lớn túi nhỏ, giọng điệu vui tươi, hoạt bát hơn thường ngày, kể cho lũ trẻ xung quanh về tuổi thơ của .

Cùng với việc xe nghỉ, ồn ào hai mươi phút cũng bắt đầu buồn ngủ, lúc mặt trời lên cao thì đến trạm xe khu Tây Thành.

Xuống xe, lấy đồ xuống, An Tri Thu khung cảnh quen thuộc, hít một thật sâu, hốc mắt đỏ hoe với em gái: "Chúng trở về , cuối cùng chúng cũng trở về !"

An Tri Hạ gật đầu, móc từ trong túi một quả quýt nhỏ màu vàng, nhét một nửa miệng trai, nửa còn bỏ miệng , phồng má nhai nhai. Hôm qua đến tổng bộ, mặc dù gặp lãnh đạo lớn nhưng cô cũng thấy vài quen, nhét cho một túi đầy quýt, là phúc lợi của lãnh đạo, cho cô ăn ngọt miệng.

Quýt vị chua ngọt, mọng nước xua tan cảm giác khó chịu dọc đường, khiến cảm thấy sảng khoái ngay lập tức.

"Đi thôi, chúng đến nhà Hổ T.ử của em tin tức ." An Tri Thu vỗ nhẹ sườn ngang, chờ em gái lên thì đạp mạnh khỏi trạm xe, lượn lách trong các con hẻm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-xuyen-thanh-nang-dau-xinh-dep/chuong-166.html.]

An Tri Hạ lắc lư đến hoa mắt chóng mặt, cho dù ký ức của nguyên chủ, cô cũng thể tự thoát khỏi con hẻm mê cung .

"Đến ." An Tri Thu phanh gấp, một chân chống xe, vỗ nhẹ đầu em gái: "Nhìn xem thím Tiết và Hổ T.ử của em ở nhà ?"

An Tri Hạ gật đầu, ký ức của nguyên chủ mơ hồ, chỉ nhớ lúc hai em quá đói, bà Tiết âm thầm nhét mấy cái bánh ngô cứng cháy mặt cho bọn họ. Nguyên chủ cảm kích , nhưng cô cảm giác, ngơ ngác trong sân.

Con hẻm Hạch Đào là nơi ở của công nhân trong các nhà máy xung quanh và nhà bọn họ, thường là mấy gia đình sống cùng một sân, giống như tứ hợp viện hai mua khi thu hồi. Điểm khác biệt là những căn nhà thuộc sở hữu của nhà máy chứ của cá nhân.

"Thím, thím Tiết nhà ạ? Anh Hổ Tử?" An Tri Hạ hắng giọng gọi to.

Một cô con dâu nhỏ kiêu ngạo cầm tách , trừng mắt lườm cô: "Cô là ai? Tìm Quốc Phi nhà gì? Sao nhà họ Quốc họ hàng nào như cô nhỉ, còn Hổ Tử, như thiết lắm?"

An Tri Thu đỗ xe sân, sắc mặt chút ngưng trọng, giữ em gái : "Cô là vợ mới cưới của Quốc Phi ? Chúng là An Tri Thu và An Tri Hạ ở hẻm, chơi với Hổ T.ử từ bé đến lớn."

Chillllllll girl !

"Ồ, là hai ." Chị dâu Tiết bĩu môi bọn họ từ xuống , cuối cùng dừng khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đến tưởng nổi của An Tri Hạ, dư quang chú ý tới hàng xóm thò đầu cửa hóng chuyện, mất mặt : "Cho dù từ bé đến lớn thì em gái cũng lớn như thế , thể gặp ai cũng gọi là ."

"Đông Vân, ai ở bên ngoài thế?" Bà Tiết sải bước khỏi nhà hỏi, thấy hai thanh niên trong sân thì sững sờ một chút.

"Là Tri Thu, Tri Hạ ?" Bà cô hàng xóm cũng lợi dụng tình thế bước : "Ôi chao, nông thôn nuôi giỏi thế ? Mới một năm gặp mà hai đứa đổi nhiều như , nếu thì ai mà nhận ?"

"Thu Tử, Hạ Hạ, thật là hai đứa ?" Không tại An Tri Hạ cảm giác nụ mặt bà Tiết lúc đầu gì đó , cô còn kịp nghĩ, bà Tiết vui mừng nhiệt tình kéo hai trong nhà: "Đông Vân, mau hai bát trứng đ.á.n.h đường đây." Sau đó dắt cuống họng hô trong phòng: "Hổ T.ử dậy nhanh lên, Thu T.ử với Hạ Hạ tới !"

Đông Vân đang định gì đó, chồng trừng mắt liếc, chỉ thể dậm chân lẩm bẩm trứng đ.á.n.h đường cái gì.

"Hai đứa về từ bao giờ? Sao ai tin gì cả? Mới một năm mà các cháu đổi nhiều quá, đúng là rời xa phụ nữ độc ác đó thì các cháu mới cuộc sống ." Bà Tiết trìu mến hai em, rưng rưng nước mắt : "Hai đứa thật sự, thật sự càng ngày càng giống , nếu cô còn sống thì bao, cả nhà các cháu sẽ hạnh phúc, ai thể sánh bằng, thể như bây giờ loạn hết cả lên, khác chê ."

Tiết Quốc Phi cài cúc áo mờ mịt mắt : "Mẹ, thấy con ngủ nướng thì cứ thẳng, lôi Thu T.ử đùa? Bọn họ đến mà với con..." Chưa kịp dứt lời, trợn mắt hai em trong phòng chính, dụi dụi mắt thật mạnh: "Trời đất ơi, hai giống Thu T.ử và Hạ Hạ quá!"

"Thằng ngốc , con ngủ đến ngơ ?" Bà Tiết tức giận vỗ lưng : "Mau rửa mặt , khách đến nhà, vớ vẩn gì đấy? Đợi chút nữa các chị, rể của con cũng tới, đừng để các cháu cho."

Tiết Quốc Phi he he, chào hỏi hai em, liếc An Tri Hạ một cái đỏ mặt lao ngoài rửa mặt.

An Tri Hạ khẽ cau mày, đó dãn , nụ mất tự nhiên mặt trai , cũng âm thầm thở dài.

 

Loading...