Thập Niên 70: Xuyên Thành Nàng Dâu Xinh Đẹp - Chương 163
Cập nhật lúc: 2025-11-22 02:02:14
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đây chính là suy nghĩ của An Tri Hạ, cô nhân cơ hội thì thầm: "Anh , đất nước chúng đang ngày càng phát triển, các ngành nghề cũng cần nhân tài, nếu thì sinh viên đại học chuyển chính thức tháng đầu tiên cũng thể lương cao? Đây là biểu hiện chú trọng nhân tài của phía ."
"Bây giờ sinh viên đều đề cử đại học công nông, chỉ bằng nghiệp trung học cơ sở, dù học đại học mấy năm thì vẫn ngu hoặc thông minh. Sớm muộn cũng ngày mở thi đại học, tất cả học sinh cơ hội cá chép hoá rồng."
"Anh, bóng tối bình minh đặc biệt gian nan, chỉ cần trong lòng chúng hy vọng, bỏ cuộc, lùi bước, luôn chuẩn sẵn sàng, thì khi ánh sáng đến, chúng thể nắm bắt cơ hội sớm nhất thể."
An Tri Thu liên tục gật đầu: "Em đúng, thi cử kéo dài mấy ngàn năm, tuy ý kiến khác nhưng đây quả thực là một phương thức quan trọng để tuyển chọn nhân tài. Thi đại học cũng thế, đủ nền tảng văn hóa và năng lực học tập vững vàng thì ít vượt trội."
"Không , chúng mau chóng lấy sách giáo khoa cấp ba, gần bảy năm kể từ năm sáu mươi sáu, khi nào sẽ khôi phục ."
"Chờ chị dâu tới, để chị học cùng, nhất là lên cấp ba lấy bằng ." An Tri Hạ đáp.
Hai ăn cơm tất niên, hướng về tương lai, bên ngoài yên tĩnh, ngoại trừ thỉnh thoảng tiếng ch.ó sủa thì tất cả âm thanh náo nhiệt ban ngày biến thành đêm tối, nhưng hương vị của năm mới nở rộ trong lòng, nắm giữ niềm hạnh phúc, sự mãn nguyện và niềm xúc động vô bờ bến.
Ăn cơm xong, vẫn là An Tri Thu dọn dẹp bát đĩa, xong xuôi hai chui căn phòng ấm áp. An Tri Thu lấy giấy thư , bắt đầu dựa bàn thư cho cô vợ mới của .
An Tri Hạ chua chua : "Anh, tối hôm qua mới một lá ?"
"Hũ dấm nhỏ." An Tri Thu dùng bút gõ lên trán cô, : "Chiều nay ở cửa hàng nhận thư của Hồng Diệp ."
"Cái gì?" An Tri Hạ hỏi: "Tốc độ đưa tin bây giờ nhanh như ? Chúng mới đến kinh đô một tuần, thư của chị dâu chuyển tới ?"
An Tri Thu vô cùng dịu dàng, cả tràn đầy vui vẻ và ấm áp, đó là một loại cảm giác khác hẳn tình cảm gia đình, thể tan băng, loãng năm tháng, xoa dịu tình cảm: "Đây hẳn là từ lúc chúng rời , chị dâu em tính toán thời gian gửi thư . Con bé ngốc, chờ khi nào kết hôn, em sẽ cảm giác nhớ nhung một ."
An Tri Hạ trừng mắt lườm một cái, mặc dù là trai của nguyên cô, mà cô cũng nghiện em gái, nhưng thực tế cô là một chị gái lớn hơn mười tuổi đấy!
Bị gọi là con bé ngốc, thật hổ...
Tiệm cơm quốc doanh chỉ cần nguyên liệu nấu ăn là thể mở cửa ăn, nhưng hợp tác xã cung ứng tiếp thị Đông Phong chờ bổ sung hàng, nên hai em chúc mừng năm mới, tặng cho một cái lì xì đỏ lớn xong thì một , một ngày đạp xe bắt đầu đến từng hợp tác xã cung ứng tiếp thị khu Đông Thành huấn luyện cho .
Để khiến bản trở nên thuyết phục hơn, cô cố tình trang điểm nhẹ kiểu ngự tỷ, mặc áo kiểu Tôn Trung Sơn, tóc búi gọn gàng, giày da gót thấp, tay cầm cặp công văn, đeo mắt kính tròn viền bạc, tạo cảm giác như một giáo viên chủ nhiệm.
Cô đạp xe đến hợp tác xã cung ứng tiếp thị gần nhất, mặc dù quy định mở cửa lúc tám giờ nhưng thực tế hơn chín giờ mới mở cửa, lau bàn quét sàn, rót ghế quầy hơn mười giờ.
Thế là khi cánh cửa hợp tác xã cung ứng tiếp thị Nam Hoa một bán hàng đang ngáp dài từ bên trong mở , thấy An Tri Hạ khí thế tràn đầy, vẻ mặt nghiêm túc thì há hốc mồm mãi ngậm , lúc nước bọt sắp chảy , đó lập tức căng mặt: "Làm gì ? Sáng sớm thần gác cửa ? Mua đồ thì đến buổi trưa, bây giờ dọn dẹp vệ sinh."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-xuyen-thanh-nang-dau-xinh-dep/chuong-163.html.]
Chillllllll girl !
An Tri Hạ nhướng mày: "Bây giờ thần giữ cửa, nhưng chui từ trong miệng cô ?"
Nhân viên bán hàng lập tức im lặng, hung tợn cô: "Đừng gây sự vô lý, chỉ tùy tiện thôi. Được , cô mua gì thì nhanh lên!" Nói xong cô liền bước đến quầy hàng.
Hợp tác xã cung ứng tiếp thị Nam Hoa chỉ sát khu tứ hợp viện Nam Hoa mà còn gần đại viện, khách hàng lui tới tự nhiên giàu cũng tiền, mặc dù khoa trương, nhưng doanh thu của hợp tác xã cung ứng tiếp thị luôn trong top ba của khu Đông Thành. Phúc lợi của nhân viên bán hàng gần như tương đương với phúc lợi của tổng bộ khu Đông Thành. Nhân viên bán hàng ở đây thái độ kiêu ngạo như , e rằng lai lịch nhỏ.
An Tri Hạ sợ điều , cô chậm rãi bước , đôi mắt dò xét xung quanh.
Hợp tác xã cung ứng tiếp thị Nam Hoa quy mô lớn hơn Đông Phong một nửa, các kệ và tủ bên trong sơn màu nâu đỏ bóng sáng, hàng bày chỉnh tề, kiểu dáng và lượng vượt xa Đông Phong.
Sự kiêu ngạo của đám bán hàng cũng lớn hơn một bậc.
Cô vỗ tay thật mạnh, tập trung sự chú ý của , lạnh lùng : "Chủ nhiệm của mấy vài ngày tới sẽ của tổng bộ đến đào tạo mấy ?"
Mọi liếc , lười biếng gật đầu: "Chủ nhiệm Quý , chỉ cần , vài câu ích với ? Có đào tạo gì ?"
"Chúng cũng bán rẻ tiếng , nhiều một chút thì khách hàng sẵn sàng bỏ nhiều tiền hơn ? Hừ, ở đây bảy tám năm , còn từng qua chuyện như . Hơn nữa, chúng cũng xinh như đồng chí nhỏ cô đây, chắc gì chịu ."
" , khi liền thẳng lấy thứ mua, chúng nhiều lời thì vẫn mua thứ cần mua, mua thứ cần. Vậy thì tại mất công lấy lòng? Chúng là bán hàng, cầm bát cơm của nhà nước, thua kém khác, khiêm tốn dỗ dành khác?"
Mọi mồm năm miệng mười .
An Tri Hạ lạnh lùng từng một, lập tức dựng tóc gáy, ngậm miệng .
"Nói xong ? Vậy đến lượt . Đất nước trả lương cho các , nhưng tiền của đất nước lấy từ ? Còn là những nông dân lao động vất vả hiến lương thực, những công nhân kiên trì việc trong nhà máy quanh năm suốt tháng nộp thuế, lợi nhuận từ sản phẩm các bán mà ?"
"Đã chịu ăn bát cơm thì phục vụ cho dân chúng, bọn họ mới là cha nuôi cơm áo thực sự của các ! Hơn nữa, tháng nào các cũng nhận tiền thưởng, cũng cần việc chăm chỉ để tiền thưởng ?"
"Cô thì nhẹ nhàng, đấy chuyện đau lưng . Chúng nỗ lực bao nhiêu mới kiếm vài đồng bạc đó?" Một nhân viên bán hàng trẻ tuổi nhếch miệng nhỏ giọng . Giọng cô lanh lảnh, vặn khi An Tri Hạ dứt lời, im lặng mở miệng.
Đám lượt qua, cô đỏ mặt: " sai , cái gì!"
"Vậy , hôm nay sẽ mẫu cho các , để các xem thể nhận bao nhiêu tiền thưởng." Nói cô cởi chiếc áo khoác len kiểu Tôn Trung Sơn , bộ quần áo trong túi.