Thập Niên 70: Xuyên Thành Nàng Dâu Xinh Đẹp - Chương 154
Cập nhật lúc: 2025-11-22 02:02:05
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"À, đồng chí Tiểu An, ý của cô là tự ?" Một nam đồng chí đeo kính đột nhiên vỗ đầu hỏi: "Chữ của cô như in, nếu câu đối chắc chắn sẽ . mực và giấy đỏ cũng tốn tiền lắm."
"Mọi xử lý , đến tổng bộ xin kinh phí, chỉ cần thể tiêu thụ hết sản phẩm tồn đọng, tin chắc chắn lãnh đạo sẽ đồng ý trích một ít lợi nhuận hồi khách hàng!" Chủ nhiệm Hoàng kích động sờ sờ cái đầu trọc của : "Tiểu An, cháu cần gì cứ , tất cả ở hợp tác xã cung ứng tiếp thị Đông Phong, bao gồm cả chủ nhiệm bác đều theo sự chỉ đạo của cháu!"
An Tri Hạ nheo mắt , suy nghĩ một chút: "Chủ nhiệm, đối với hàng hóa trong kho chúng những biện pháp gì?"
"Hoặc là cấp theo phúc lợi của nhân viên, hoặc là giảm giá xử lý, hoặc là chuyển đến các thôn trấn xa xôi để bán, tất cả đều tiêu thụ theo quý, nửa năm hoặc một năm." Chủ nhiệm Hoàng nghiêm túc trả lời.
"Vậy thì chủ nhiệm, xin bác hãy sắp xếp ngay hôm nay, chuyển tất cả hàng tồn kho ở các đại lý cung ứng tiếp thị gần đây, chỉ cần hết hạn sử dụng hoặc dùng nữa, thì đều chuyển tới đây, dù cuối năm tổng bộ cũng còn hàng thừa cho chúng bán." An Tri Hạ lấy sổ tay tô tô vẽ vẽ: "Bác nhớ kỹ là chúng đang giúp bọn họ tiêu thụ, để giữ giá ở mức thấp nhất, nhất định lấp xong thoả thuận, cho dù chúng bán giá bao nhiêu cũng chỉ cần trả cho bọn họ giá thỏa thuận."
Mặc dù trong lòng chủ nhiệm Hoàng đầy thắc mắc lo lắng, nhưng nghĩ đến việc lão Viên khen ngợi An Tri Hạ hết lời, lập tức c.ắ.n răng gật đầu kiên quyết lãnh đạo nhiệm vụ, gương cho .
"Lát nữa hai nhân viên mua sắm sẽ in thêm vài bản thông báo giấy đỏ, dán lên các biển gỗ, cắm ở các ngã tư nhiều xe qua gần đây."
"Các chị hãy nhận loại hàng hóa phụ trách từ chỗ chủ nhiên, nhớ kỹ, cho dù bao nhiêu khách hàng, bao nhiêu dấu chân, ngần ngại chi tiền , chúng đều mỉm khoe hàm răng trắng xinh xắn. Hãy nhớ chúng là bán hàng, nhưng cầm tiền lương của đất nước thì đảm nhận trách nhiệm phục vụ công chúng, coi bọn họ như cha ."
"Phải rằng bọn họ bỏ tiền, nhưng cuối cùng vẫn một phần rơi túi của chúng , chúng thể gặp rắc rối với tiền bạc, đúng nào?"
Tuy rằng bọn họ An Tri Hạ sẽ xử lý thế nào, nhưng thấy cô gái nhỏ tự tin việc nhanh nhẹn gọn gàng, hiểu bọn họ tin tưởng bảy tám phần, kích động lớn tiếng tán thành.
"Chúng ngọt ngào năng hoa mỹ, khách hàng đương nhiên sẽ vui vẻ trả tiền. Các chị cũng nhớ tuyên truyền, hiện tại chúng đang đáp ứng yêu cầu của tổng bộ, thanh lý kho bán lỗ vốn, chờ đầu năm mới bộ quầy hàng, nhiều kiểu dáng, mong thể quan tâm nhiều hơn."
An Tri Hạ đưa thêm vài yêu cầu cho nhân viên bán hàng, chỉ tầm quan trọng, sang nhân viên thu ngân: "Chị Thiến, chị là một mắt xích quan trọng trong hợp tác xã cung ứng tiếp thị của chúng , nhất định giữ bình tĩnh, mỗi thanh toán kiểm tra kĩ, cũng nữa nhé."
"Đồng chí Tiểu An, còn chúng thì ?" Hai nhân viên quản lý kho hàng nhịn hỏi.
"Hai giúp các chị kiểm đếm hàng hóa, thuận tiện giữ trật tự, tránh chen lấn giẫm đạp. Các cũng nhớ thái độ , như chắc chắn khách hàng sẽ phối hợp."
"Chị Hiểu Hoan và em phụ trách phát quà."
Mọi gật đầu, bác trai ở lò nấu rượu động tĩnh cũng mò tới, nhịn chỉ bản : "Đồng chí Tiểu An, còn thì ? Mặc dù già , tay chân lẩm cẩm, gì to tát, nhưng vẫn thể giúp đỡ chút ít nha."
"Cháu cũng chuyện nhờ bác đây ạ... Vợ của bác." Cô thở hắt một cái, : "Nếu thím rảnh rỗi thì thể đến hợp tác xã cung ứng tiếp thị nhân viên tạm thời, gọi thêm mấy bạn khéo tay của thím cùng nữa."
Chillllllll girl !
Tất cả về phía chủ nhiệm Hoàng với vẻ đồng tình, chi phí giấy mực thể xin tổng bộ phê chuẩn, còn tiền lương của nhóm bà dì thì ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-xuyen-thanh-nang-dau-xinh-dep/chuong-154.html.]
Bác trai cũng dám phản ứng, kích động đầu dò hỏi về phía chủ nhiệm. Thím ở nhà trông cháu trai, việc nhà, dán hộp giấy kiếm thu nhập phụ cho gia đình, nếu thể kiếm một công việc bán thời gian, cho dù ít tiền cũng hơn dán hộp giấy mà?
"Gọi!" Chủ nhiệm Hoàng c.ắ.n răng để An Tri Hạ chủ.
"Gọi bao nhiêu ạ?" Bác trai đầu An Tri Hạ, vui vẻ hỏi.
"Cháu tin tưởng bác, chắc chắn thím là , chỉ cần thím thấy ai việc , giở thói đều thể tới báo cáo. Nhớ giúp hợp tác xã cung ứng tiếp thị Đông Phong tuyên truyền hoạt động nữa ạ!"
"Được!"
Sau khi triển khai xong, tất cả bắt đầu hành động, An Tri Hạ thì đến tiệm cơm quốc doanh. Ai nấy đều đang bóc tỏi tán gẫu.
"Hợp tác xã cung ứng tiếp thị các cô tan sớm ?" Đầu bếp nhướng mi, kinh ngạc hỏi: "Mặc dù con phố gì, nhưng hoà thượng một ngày vẫn gõ chuông một ngày, đừng loạn để cửa hàng đóng cửa."
"Không , cháu đây là xin đến giúp đỡ." An Tri Hạ .
Mọi đều chấn động tinh thần, cô đầy nghi hoặc.
An Tri Hạ ngắn gọn với bọn họ về hoạt động của hợp tác xã cung ứng tiếp thị: "Hôm nay khi , cháu thấy cầm chăn đệm, bàn ghế xếp hàng bên ngoài tạp hóa, nếu hoạt động của hợp tác xã cung ứng tiếp thị chúng cháu thành công, thì đường phố của chúng cũng sẽ náo nhiệt hơn."
"Cháu nghĩ thể chuẩn một ít bánh bao nhân thịt thơm bổ, còn nước mì nóng uống miễn phí, nhất định sẽ chịu nổi mà mua."
"Chỉ cần bán bánh bao thành công, thu hút một ít khách hàng, lót đường , còn sợ về việc ?"
"Có thể chuẩn thêm một chút đồ chiên, dù cũng vài nhà ít dầu chiên gì. Ngoài các loại thịt thì viên chiên, cà tím, bánh đường, viên vừng, khoai lang, nấm hương, hành tây và các loại rau củ khác cũng thể chiên qua dầu, giá cả cao lắm, sẽ c.ắ.n răng mua một chút cho bọn nhỏ ăn vặt dịp Tết."
"Tiểu An , cháu cũng là nếu hoạt động thành công, nhưng con đường của chúng từng náo nhiệt bao giờ, thể chuẩn lót đường chứ?"
"Chú Trương, chúng hãy cứ chuẩn thứ , nếu thật sự thành công thì cũng vội vàng luống cuống tay chân." An Tri Thu đề nghị thích hợp.
"Được." Đầu bếp Trương gật đầu, tuy mới chỉ ở chung hơn nửa ngày, nhưng ông cảm thấy An Tri Thu đáng tin cậy, liền tình nguyện bán mặt mũi cho hai thanh niên quen : "Để lát nữa luôn, bình thường đều là các tiệm cơm em khác cắt hạn ngạch nguyên liệu nấu ăn của chúng ở tổng bộ, bây giờ đến lượt chúng đến tổng bộ cắt của bọn họ ! Cùng lắm thì chúng trả nguyên liệu như cũ." Dù da mặt của bọn họ cũng dày như tường sắt, sợ .
"Hạ Hạ, ngoài việc , bọn thể giúp gì nữa ?" An Tri Thu hỏi.
"Chú và hãy giúp chúng cháu khắc rau củ." An Tri Hạ lấy bánh tráng cắt sẵn, dùng tay đặc biệt linh hoạt phác họa phía .