Thập Niên 70: Xuyên Thành Nàng Dâu Xinh Đẹp - Chương 152
Cập nhật lúc: 2025-11-22 02:02:03
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Câu hỏi của An Tri Hạ thu hút sự chú ý của trong hợp tác xã cung ứng tiếp thị. Bọn họ nhịn bật như thể một câu chuyện , trong nụ cũng ẩn chứa một chút châm chọc và bất lực.
"Tiểu An, cho hỏi tại kiểm kê?"
"Để đếm và kiểm tra hàng tồn kho, bổ sung những gì còn thiếu và bán những gì sắp hết hạn, ừm, còn thể nắm bắt nhu cầu của khách hàng, điều chỉnh tỷ lệ nhập hàng kịp thời." An Tri Hạ nghĩ một lúc trả lời.
Mọi sững sờ, những lời lúc đầu dạy cho hậu bối nghẹn ở cổ họng, cần nghiêm túc như ? Hơn nữa, kiểm kê là bổ sung hàng ? Mỗi ngày bọn họ bán ít đồ như thế, hầu như cần ghi chép cũng thể đang gì, mười ngày nửa tháng bù một là .
Làm từ trong miệng cô bọn họ trở thành mới ?
"A, đúng, đúng , điều Tiểu An , mỗi ngày chúng chỉ bán một chút nhu yếu phẩm hàng ngày, hai ba phút đồng hồ là thể xong sổ sách, căn bản cần gióng trống khua chiêng kiểm kê ăn Tết."
"Chị, tiền lương của chúng tính như thế nào? Có liên quan đến lượng và giá trị sản phẩm bán ?" An Tri Hạ chuyển chủ đề hỏi.
"Dựa theo tiền lương cơ bản của công nhân ở các cấp độ khác . Trong tiền lương phát thêm, một khoản trợ cấp sinh hoạt thống nhất là hai đồng, còn nữa, mỗi khi bán một món hàng, thể chia một phần trăm lợi nhuận. Còn thì gần như đáng kể, dù cũng đến lượt chúng ." Một nam đồng chí đặt tờ báo xuống giải thích cho cô.
"Vậy chúng nên gì với những sản phẩm hết hạn mà hợp tác xã cung ứng tiếp thị bán ? Giữ trong tay là lãng phí tài nguyên quốc gia ?" An Tri Hạ tiếp tục hỏi.
"Lúc đầu tình huống , nhưng đó chúng chỉ dự trữ một nhu yếu phẩm hàng ngày bán nhiều, còn đều hợp tác xã cung ứng tiếp thị Chính Hạo đường chính lấy . Có thể ngoại trừ các mẫu đặt quầy, kho hàng của chúng chỉ một mặt hàng thường bán." Một trong những nhân viên quản lý kho hàng quyền lên tiếng nhất kiên nhẫn trả lời.
Hôm qua lúc tan việc, chủ nhiệm dặn dò từng một, An Tri Hạ phận đặc biệt, nhờ phối hợp với cô, chừng cơ hội của bọn họ ở ngay cô gái nhỏ .
Thần thức của An Tri Hạ trong siêu thị đơn giản nhớ kỹ, bình thường mà , doanh tiêu thụ của hợp tác xã cung ứng tiếp thị vốn lớn, hàng hóa tích trữ nghiêm trọng, để tránh lãng phí, bọn họ hầu như còn tích trữ hàng hóa, quầy chỉ hàng cũ, kiểu dáng đơn lẻ, nếu đáp ứng nhu cầu của khách hàng, bọn họ còn đến hợp tác xã cung ứng tiếp thị Chính Hạo điều thêm hàng, như thế thà khách hàng tự trực tiếp qua mua còn hơn.
Kết quả là hợp tác xã cung ứng tiếp thị rơi một vòng tuần ác tính.
"Vậy giá chúng bán là cố định ? Có thể d.a.o động cao thấp ?"
"Chắc chắn , bộ hợp tác xã cung ứng tiếp thị ở kinh đô đều bán giá giống , nhưng hợp tác xã cung ứng tiếp thị nào thì lấy sản phẩm chất lượng , chúng đợi chọn xong mới thể lấy hàng."
"Vậy chúng thể tự liên hệ với nguồn hàng ?" An Tri Hạ dứt khoát trực tiếp lấy giấy bút , nghiêm túc ghi chép.
Thấy thái độ nghiêm túc ngay thẳng của cô, khỏi thẳng lưng, nghĩ nhiều trong đầu mới dám trả lời.
" , nếu như thể tự liên hệ, chẳng sẽ loạn hết ? hình như nếu thể dẫn đầu cùng tổng bộ, đó đầu các hợp tác xã cung ứng và tiếp thị sẽ quyền ưu tiên nhập hàng." Một chị gái bán hàng thâm niên .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-xuyen-thanh-nang-dau-xinh-dep/chuong-152.html.]
", cũng qua, hợp tác xã cung ứng tiếp thị doanh tiêu thụ lợi hại còn chuyên môn sắp xếp công tác tìm công việc hợp tác đó, chính là chuyên viên khai thác bên ngoài, thường gọi là "trâu khai hoang"! Phúc lợi đầy đủ, vé xe, chỗ ở, tiền ăn đều thanh toán, lương trả như bình thường, sinh hoạt trợ cấp tăng gấp đôi, còn nhiều tiền thêm giờ. Nếu dẫn đầu thành công, còn thể tiếp tục ăn chia lợi nhuận nửa năm nữa." Nói đến đây, tất cả đều chút kích động.
"Đương nhiên, công việc lợi nhuận cao, nhưng khó thành tích. Các xưởng lớn lớn hợp tác với chúng , hoặc chỉ hợp tác với bốn trung tâm mua sắm lớn, hoặc xưởng nhỏ đủ ưu đãi. Ở xa thì phí vận chuyển là một vấn đề lớn, dù cũng còn nhiều vấn đề nữa..."
An Tri Hạ ghi những điểm chính trong lời của sổ tay. Cô vốn sống bình thường qua ngày, một thường dân vui vẻ, một phú bà hầu bao rủng rỉnh. công việc ở đây là phật hệ trong phật chủ, chỉ đợi nửa ngày cả cô khó chịu yên.
"Cô bé, đừng phí đầu óc suy nghĩ nữa, tránh khỏi chủ nhiệm lo lắng, ở đây sáng lắm đó." Chị gái thu ngân bắt đầu thu dọn túi của , chỉ lên đỉnh đầu, đều nhỏ giọng buồn : "Đến giờ tan việc , chúng phiên ăn cơm thôi."
Bên xong, An Tri Thu bước cửa, còn lễ phép học em gái lượt chào các chị. Mọi nhịn , khen ngợi hai em nhà họ An nết, hiểu chuyện.
"Đi, ăn cơm với ." Nhận lấy túi của em gái, An Tri Thu nhỏ giọng .
Hai rời khỏi hợp tác xã cung ứng tiếp thị, ngang qua tiệm cắt tóc liền đến tiệm cơm quốc doanh. Tuy đến giờ ăn cơm, nhưng bên trong chỉ ba , gọi mì thường và bánh bao nhào hai bột.
"Đồng chí Tiểu An đến , còn nóng mau ăn ." Nhân viên tiệm cơm quốc doanh cũng thiện với cô, niềm nở chào hỏi.
Làm việc trong tiệm cơm, ăn một ngày ba bữa là quyền lợi mặc định. Nếu nhà hàng kinh doanh , chỉ tiêu phân phối sẽ cao, nguyên liệu nấu ăn cũng ưu tiên cung cấp, nhân viên đương nhiên sẽ đủ thu nhập.
An Tri Hạ híp mắt cảm ơn, rửa tay xuống bên cạnh trai, bàn bày mì sợi ngũ cốc, mì từ đậu khô và thịt. Mặc dù buổi sáng gì nhiều, nhưng bụng cô réo lên phản đối, cảm thấy còn thể ăn thêm một bát nữa.
Mì ngũ cốc dai như mì nguyên chất, nhưng nước súp ngon, cô ăn hài lòng, phát hiện đáy bát còn một quả trứng luộc.
"Ăn , trả tiền, cả hai chúng đều ." An Tri Thu nhướng mày , báo cáo với cô công việc buổi sáng của , nào là rửa rau, bổ củi, gánh nước, quét dọn, đó trò chuyện.
Kể từ khi xuống nông thôn tham gia cày bừa vụ mùa xuân, hầu như nhàn nhã như , cả vô cùng khó chịu, giống như một con bọ chét tham lam gặm c.ắ.n .
"Chút việc ai chẳng ? Ngay cả một đứa trẻ mười tuổi cũng thể . Anh còn nhận tiền lương của nhà nước, trong lòng luôn cảm thấy hời."
An Tri Hạ uống một bát mì canh, cả dễ chịu hơn nhiều, lau miệng xong trai thu dọn bát đĩa ngay ngắn, rửa sạch mới trở về.
"Anh , cảm thấy cuộc sống của đầu bếp khác xa với tưởng tượng ?"
Chillllllll girl !
Anh gật gật đầu, thấp giọng : "Nguyên liệu ở đây ít lắm, em nghĩ xem, đây là tiệm cơm đúng ? Mỗi ngày đến một suất một cân thịt cũng giành , lợi nhuận kiếm mỗi ngày còn đủ trả lương cho nhân viên bọn đây . Anh đầu bếp nếu còn tiếp tục như , kiểu gì cũng đóng cửa."