Thập Niên 70: Xuyên Thành Nàng Dâu Xinh Đẹp - Chương 142

Cập nhật lúc: 2025-11-22 02:01:53
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thu thập lượng thông tin khổng lồ như là việc một thể thành, đây chỉ là một khu vực nhỏ, An Tri Hạ tên Kinh Hiểu Sinh sổ ghi chép. Cô linh cảm rằng bọn họ sẽ hợp tác nhiều trong tương lai.

Hai em cầm giấy bút, nghiên cứu thông tin từng chút một chọn căn ưng ý đầu tiên.

"Chỉ hai em chúng ở, cần chọn nhà quá lớn, thấy cái khá ." An Tri Thu chỉ bản vẽ : "Có một gian nhà chính, một phòng phía đông, một phía tây, một dãy phòng ngược , nhiều phòng, mà sân cũng nhỏ, thể dùng hai phần đất trồng rau."

An Tri Hạ nhẹ gật đầu, nhưng trong đầu nghĩ đến chuyện tương lai: "Có thể mua một căn nhà ở ." Cô chỉ ngón tay xanh nhạt căn nhà sát đường: "Đất nước chúng nhất định sẽ ngày càng phát triển hơn, chừng mô hình mua bán tự do đây sẽ sớm khôi phục, chúng chuẩn , mua một mảnh đất hướng đường, mở cửa để kinh doanh."

"Không đầu bếp ? Vừa vặn thể mở tiệm cơm. Ở đây dân cư đông đúc nên lo kinh doanh ."

"Nhân dịp giá nhà cao lắm, trong tay chúng ít tiền, mua nhiều một chút vẫn sẽ sai."

An Tri Nghe cảm động thôi: "Được, em thích là ."

"Người Hạ Hoa chúng trọng tình trọng nghĩa, nhất định sẽ nhớ phủ Vương gia, cho nên chúng cũng mua hai bộ năm căn dự trữ." An Tri Hạ vuốt ve bản đồ .

Mặc dù An Tri Thu chút líu lưỡi về việc em gái vung tiền mua nhà mua xe, nhưng vẫn gì, chỉ âm thầm tính tiền chín nghìn đồng tiết kiệm , chắc là thể mua hai căn sát mặt đường, hoặc là một bộ bốn căn nhà.

Mức giá thực sự là độc nhất vô nhị ở kinh đô, cho dù là gia đình bình thường, bớt ăn bớt mặc mười năm thể tiết kiệm mua một căn, vì cả nhà chen chúc trong mấy gian nhà nhỏ bằng lòng bàn tay. Có điều giá thấp như đều là vì các hộ gia đình trong nhà ăn vạ , chủ nhà nóng lòng hạ giá bán đứt.

"Hạ Hạ, em ý kiến gì ?" An Tri Thu khỏi hỏi.

An Tri Hạ : "Tạm thời vẫn , chờ khi nào chuyển nhà xong tính tiếp."

An Tri Thu mặc bộ áo Tôn Trung Sơn màu xám mới tinh, chân giày da màu đen, khuôn mặt An Tri Hạ bôi đen đen như lúc bọn họ mới rời kinh đô, liên tục hếch cằm khác bằng lỗ mũi.

An Tri Hạ mặc một chiếc áo khoác nỉ màu đỏ, quần ống rộng màu đen, bên trong là một chiếc áo bông cồng kềnh, khiến áo khoác kéo căng . Đôi giày da màu đen, bên trong cao bảy phân, lấm tấm vết bùn, hai b.í.m tóc bóng nhờn, như lâu ngày gội, buộc bằng hai sợi dây đỏ bừng, nhọ nồi chiếm gần hết khuôn mặt, răng cửa còn sún một cái, hai mắt một to như chuông đồng, một nhỏ như vầng trăng khuyết, vô cùng cay mắt.

Hai quần áo khỏi phòng, An Tri Thu thấy dáng vẻ của em gái, trực tiếp phụt xuống đất dựa tường, dùng nắm đ.ấ.m nện lên mặt đất, phát một loạt âm thanh bùm bụp.

"Anh, ?" An Tri Hạ nhe răng toe toét, miệng đỏ choét hỏi.

Mặc dù gắn răng cửa nhưng cô vẫn thể bắt chước cách phát âm rõ ràng của răng thật.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-xuyen-thanh-nang-dau-xinh-dep/chuong-142.html.]

An Tri Thu sững sờ, cảm thấy ớn lạnh, tiếp đến là một tràng kinh thiên động địa, cuối cùng đến đau bụng lăn lộn mặt đất, ngay cả khách và nhân viên trong nhà khách cũng chạy tới xem tình hình.

An Tri Hạ lấy tay áo che lớp trang điểm nóng bỏng của khỏi tầm mắt , đá trai một cái, giọng bình thường : "Hôm nay lấy nhà giá rẻ còn phụ thuộc diễn xuất của đấy!"

An Tri Thu cố gắng dậy, mặt sang một bên dám thẳng em gái, trong đầu cũng cố gắng nhớ dáng vẻ ngọt ngào của Phương Hồng Diệp, sửa biểu cảm co giật của , xách bao tải An Tri Hạ đưa, cùng cô sóng vai ngoài.

Tối qua bọn họ nhờ thông báo cho chủ nhà, gặp mặt trong một khu vườn nhỏ gần văn phòng bất động sản. Hơn mười vị chủ nhà gặp mặt sững sờ, bọn họ từng là hàng xóm, nên tiến lên chào hỏi vài câu, phát hiện đối phương đều mời qua, nhịn nghĩ thầm trong lòng mua đang trêu đùa , nhất thời vui vẻ lắm.

nghĩ đến căn nhà khác chiếm lấy rời , lỡ , lỡ thể bán thì ? Gia đình bọn họ cũng chen chúc trong mấy gian nhà nhỏ, thậm chí còn thuê phòng ở, nhiều tiền nên mong bán tứ hợp viện để đổi cảnh sống gia đình hơn. Dù cũng kéo dài mấy năm, bọn họ vẫn hy vọng lấy , vì chỉ thể dần dần giảm giá.

Không để bọn họ chờ lâu, hai em nhà họ An xuất hiện mặt .

Hai đều cao to cường tráng, dáng dấp cũng đặc biệt, thô kệch dị thường, cho đầu óc nhất thời trống rỗng, đó run rẩy như sàng, cơ bắp mặt cũng rung động thôi.

"A, tới hết ?" An Tri Thu dựa theo em gái dạy, xe đạp, đặt một chân xuống đất, ngửa cổ ngạo nghễ : "Chúng định mua mấy căn tứ hợp viện ở, nhà lầu nhỏ quá thoải mái, cũng trồng trọt . Nhà rộng bao nhiêu, giá như thế nào?"

Chillllllll girl !

Nói khoe chiếc đồng hồ Thụy Sĩ cổ tay, ưỡn n.g.ự.c khiến ánh mắt tập trung chiếc bút vàng hùng ánh kim túi áo.

An Tri Hạ cũng lạnh lùng kiêu ngạo hếch cằm: "Chúng đầy tiền, chỉ sợ nhà các đủ lớn, trồng cây ăn quả và rau củ."

Đám chủ nhà hai mặt , hai đứa ngốc từ tới ? Làm như mua nhà giống như mua rau cải, ghét bỏ nhà lầu mua tứ hợp viện, bọn họ thể hiểu, nhưng bỏ tiền lớn như mua một ngôi nhà chỉ để trồng rau, ai mà tin nổi?

"Hai vị đồng chí nhỏ, hai mua nhà thật ? Không đùa chúng đấy chứ?" Một đàn ông nhịn hỏi.

"Nhìn giống tiền lắm ?" An Tri Thu vỗ vỗ tay lái, chút tức giận .

"Nhà cách đường phố hai cái sân, mười ba nghìn đồng." Một đàn ông trung niên lạnh : "Có mua nổi ? Đây chính là sân sát đường, thuận tiện, ngoài sân đủ chỗ đậu ô tô, nhà hai ô tô ?"

An Tri Hạ cau mày đếm ngón tay tính toán nửa phút, đó duỗi hai bàn tay mũm mĩm như củ cải , rõ chữ: "Chắc chắn mua ô tô , nhưng ông rao giá cao ? Ba nghìn đồng, ông bán, chúng lập tức chuyển nhượng."

"Thật ?" Người đàn ông do dự một chút, liếc hàng xóm, thăm dò mở miệng : "Các mặc cả quá khó, cùng lắm, cùng lắm là giảm cho các một nửa, sáu nghìn rưỡi!"

 

 

Loading...