Thập Niên 70: Xuyên Thành Nàng Dâu Xinh Đẹp - Chương 140

Cập nhật lúc: 2025-11-22 02:01:51
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Hai xảo quyệt, cho dù chúng liên quan đến bọn họ, cũng sẽ dễ dàng tìm chứng cứ." An Tri Hạ nhíu mày .

La Hữu Căn : "Chị dâu đừng lo lắng, kẻ ắt kẻ trị, chuyện còn giao cho chúng em, đảm bảo bọn chúng sẽ thể mặt hại nữa. Chị dâu tin em cũng tin chứ? Chỉ là sáng mai chúng em xuống xe , tỉnh táo một chút. Ai cũng bận rộn về nhà ăn Tết đoàn tụ với , cũng tạo cơ hội cho kẻ ."

Mấy đương nhiên đồng ý, An Tri Hạ lấy một phần sữa bột trong siêu thị, bỏ hộp sữa mạch nha cất giữ, : "Đây là sữa bột, thích hợp cho trẻ sơ sinh."

La Hữu Căn tiếp nhận, chút đau đầu : "Mẹ của đứa bé đúng là chuyên gây rối, bằng lỗ mũi, ngoài thì thể hiện khoe khoang, sợ nhà tiền quyền, cũng thèm quan tâm đến việc chăm sóc đứa nhỏ, xem, thành con dê béo trong mắt lớn, bây giờ chui xó nào nữa!"

Vừa thoải mái cầm hộp sữa bột chào về.

"Em nghĩ tại Thôi Thiên Hạo và Kỳ Vân Lan để mắt đến em chúng ?" An Tri Thu đưa hoa cúc pha cho em gái, vẫn tức nghiến răng nghiến lợi: "Nếu là ở thời cổ đại thì , sẽ trực tiếp cầm đao c.h.é.m cổ bọn chúng!"

An Tri Hạ chậm rãi uống nước ngọt lịm thanh khiết: "Anh, nếu thật sự là thời cổ đại, hai chúng rơi hình thức hung thủ truy sát vô tận."

"Khiến cho việc chúng trở về kinh đô giống như chạy lấy mạng." An Tri Thu mở chiếc bánh bao hấp vẫn còn ấm mua ở trạm dừng đó, phết tương, thịt muối thái lát, củ cải muối chua và một ít lá bắp cải, đưa cho em gái: "Ngủ cả ngày đói bụng ? Ăn tạm , khi nào đến giờ ăn mua cho em một hộp cơm thịt kho tàu."

An Tri Hạ chậm rãi gặm chiếc bánh hamburger kiểu Trung Quốc, phồng má : "Anh , mặc dù mạo hiểm, nhưng là chúng thu gì. Thực , Viên sớm nhắc nhở em rằng Thôi Thiên Hạo và Kỳ Vân Lan quen nhiều trong cục cảnh sát, nhưng tất cả đều chỉ quan tâm đến tiền."

"Em chỉ ngờ bọn họ chọn tay mắt bao nhiêu trong xe lửa, sự việc nổ sớm ngược tránh lo lắng đề phòng. Còn hai ..."

"Kẻ ắt kẻ trị." Cô đột nhiên hiểu lời của La Hữu Căn, nhóm bắt , nhưng bọn chúng còn bạn bè bên ngoài, chỉ cần thả tin tức của Thôi Thiên Hạo và Kỳ Vân Lan , tiết mục ch.ó c.ắ.n ch.ó sẽ đặc sắc.

Hơn nữa, đang thì trời đang , cô tin Viên sẽ thể tìm bằng chứng nhốt hai cục cảnh sát đào tạo thêm vài năm.

Khi bọn họ đến kinh đô là sáng sớm ngày 26 âm lịch, bên ngoài sương mù, tầm đầy một mét. Xe dừng , một thanh niên đội mũ kê-pi ở bên ngoài sải bước dọc theo toa xe giường tới, ánh mắt dừng bác ba Dương, vẻ mặt uy nghiêm lập tức tan biến, : "Ông nội, cháu tới đón ông!"

Thanh niên dựa cửa sổ xe lưu loát lăn trong, ôm chầm lấy ông cụ: "Cháu nhớ ông c.h.ế.t !"

Bác ba Dương ghét bỏ đẩy , về phía : "Chỉ một cháu? Đi xe ?"

"Cha , chú thím ở phía , xe, ba cái đủ ạ?" Người đàn ông chào hỏi hai em nhà họ An: "Chào các em, là Dương Nhạc Xuyên, cháu trai bảo bối của ông cụ." Dáng vẻ đùa tí tửng nãy như hai khác .

Hai em lễ phép gọi đồng chí Dương.

"Gọi Xuyên là , còn cảm ơn các em chăm sóc ông nội dọc đường nữa." Nói xong liền một đám vây quanh ngoài cửa sổ, nam nữ già trẻ đều , che hết còn lỗ hổng nào.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-xuyen-thanh-nang-dau-xinh-dep/chuong-140.html.]

Người nhà họ Dương ăn mặc đẽ, đối nhân xử thế cởi mở thoải mái, là giả vờ mà là thói quen trong nhà.

Chillllllll girl !

Mấy thanh niên chen lên, mỗi xách hai bao tải, một chuyến bỏ hết hành lý lên nóc xe.

Hai em nhà họ An là khách của ông cụ, bọn họ cùng một chiếc xe do Dương Nhạc Xuyên lái. Tầm của sương mù ở kinh đô sáng sớm quá thấp, tốc độ chiếc xe bốn bánh còn nhanh bằng con .

Nghe hai báo địa chỉ là nhà khách, ông cụ xoay : "Sao ở nhà khách? Mẹ kế các cháu cho các cháu về nhà ở ? Làm gì ai gần Tết ở bên ngoài?"

An Tri Hạ nhún vai, thỏa mãn sự tò mò của ông cụ: "Nhà cháu nhỏ lắm, khi rời kinh đô, cháu và trai ngủ chung một phòng, trai cao hơn một mét tám co quắp ghế. Bây giờ trai và chị dâu bên ngoại của kế cháu còn mang con đến, càng chỗ cho bọn cháu ở."

"Chậc chậc, hai đứa thật đáng thương." Nói thì thế nhưng ông cụ cũng ý định tay giúp đỡ: "Sau chịu uất ức thì cứ đến nhà ông kể khổ, mặc dù ông giúp gì nhiều, nhưng vẫn thể an ủi các cháu vài câu."

Ở chung mấy chục tiếng đồng hồ ngắn ngủi xe lửa, lòng nhiệt tình, chất phác, thật thà, bụng hoà ái của ông cụ cánh mà bay! Đây chính là một kẻ ăn bám mặt dày cậy già lên mặt, một đứa trẻ già thích hóng chuyện chê chuyện lớn còn châm ngòi thổi gió!

Dương Nhạc Xuyên yên lặng thở dài, mở miệng hỏi: "Nhà khách cũng nơi cư trú lâu dài, các em dự định gì ?"

"Hai em chúng em chút tiền tiết kiệm trong tay, mua một căn tứ hợp viện nhỏ, nhưng căn nào thích hợp ." An Tri Thu ngượng ngùng .

"Có yêu cầu gì ?"

"Em với trai việc ở hợp tác xã cung ứng tiếp thị và tiệm cơm quốc doanh phía nam thành phố, nên nhà gần một chút, đạp xe đạp hai mươi phút thôi? Nhà đừng quá cũ, nhất là một sân nhỏ trồng rau."

"Xuyên , hai chúng nó nhiều tiền lắm." Ông cụ thì thầm mặt cháu trai, nhưng giọng đó ai thấy: "Cháu xem xung quanh đại viện chúng cái nào phù hợp ?"

Dương Nhạc Xuyên sửng sốt một chút, tiếp nhận cái chớp mắt liên tục của ông nội, ngập ngừng mở miệng : "Nhà ở kinh đô chúng hiếm, chắc các em cũng , trừ khi lý do đặc biệt, thì ít bán nhà."

" xung quanh đại viện nhà nhiều tứ hợp viện, sân lớn, nhiều phòng, bởi vì luôn ở nên điều kiện tu sửa cũng lắm. Có điều quyền sở hữu của những ngôi nhà đổi, dẫn đến ít vấn đề sót , thế nên nhiều chủ nhà bán ."

Hai em nhà họ An liếc , An Tri Thu cẩn thận hỏi: "Vấn đề gì còn sót ?" Kinh đô đầy kẻ tiền, thể nhà bán , chờ bọn họ tìm tới nhặt nhạnh?

Không đợi cháu trai ngượng ngùng lên tiếng, ông cụ khoát tay : "Không gì to tát, chẳng chỉ là vài nhà chịu dọn ? Các cháu thấy thôi, mấy căn nhà đó , to hoành tráng, mua truyền cho đời vấn đề."

"Bây giờ mấy đứa mua còn thể ép giá mua luôn hai căn, rẻ nữa !"

 

 

Loading...