Thập Niên 70: Xuyên Thành Nàng Dâu Xinh Đẹp - Chương 138
Cập nhật lúc: 2025-11-22 02:01:49
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
An Tri Hạ nhịn nữa, tự nhéo một cái, cơn buồn ngủ khiến đầu cô đau nhức, răng cũng ê buốt thôi. cô vẫn xuống nheo mắt để nhận tiếng bước chân ngoài hành lang khi bánh xe lửa ầm ầm lăn bánh.
Nhờ việc mỗi tối cô nghiên cứu các chức năng của siêu thị và sử dụng thần thức xem video trong đó, nhạc, lấy cất đồ, nên ngũ quan thậm chí cả cơ thể nhạy cảm hơn lúc đầu nhiều, mặc dù cô thể giải phóng thần thức kiểm tra tình hình xung quanh như trong tiểu thuyết, nhưng cũng bắt kịp một nửa cao thủ võ lâm, từ từ nhắm hai mắt liền thể bắt âm thanh nhỏ bé trong vòng ba mươi mét.
Cho một hạt gạo tiêu miệng, vị cay lập tức tinh thần cô phấn chấn, cô đỏ hoe mắt nhai cẩn thận, từng chút một mang theo d.ư.ợ.c tính. Đối phương kiên nhẫn, rõ ràng là kẻ tái phạm nhiều , chờ đợi nửa tiếng đồng hồ, khi nhân viên phục vụ trực ban kiểm tra xong, mới hành động.
Một cặp vợ chồng ăn mặc gọn gàng chỉnh tề hai mươi mấy tuổi bế một đứa bé tới, lên toa xe lâu, phụ nữ véo mạnh chân đứa bé, tiếng oa oa của đứa bé vang lên: "Đồng chí, đồng chí, thật xin , con đói quá, ai sữa bột ? Vừa chúng bắt xe vội quá, để quên bỉm và sữa bột của con ở phòng chờ."
Người phụ nữ bế con điêu luyện, vẻ mặt lo lắng vô cùng chân thực, giọng khàn khàn như đang nấc. Người đàn ông trông cũng tỏ trung thực, liên tục cúi đầu chào khác, đưa thẻ công việc của : "Chúng sắp đến trạm , nhưng bé con chờ nổi. Con bé mới hai tháng tuổi, thể nhịn đói, chẳng lẽ để nó đến trạm tiếp theo?"
Tất cả đều áy náy xua tay, sữa bột là hàng hiếm, già trẻ nhỏ ở nhà còn uống tiết kiệm, chứ đừng là mang ngoài. Hơn nữa, để lọt của trong xe là điều tệ nhất, cho dù khó chịu là cũng thể hào phóng cho sữa bột ?
Hai cũng nấn ná, tiếp tục về phía , khi hỏi thêm hai nhóm nữa thì đến bên cạnh An Tri Hạ.
Ánh đèn hành lang lờ mờ sáng, An Tri Hạ núp ở giường , trùm đầu giả vờ ngủ, con ngươi đen như mực giữa khe hở chăn bông thể rõ biểu cảm của hai . Mà phía đối diện cô bí mật đặt một chiếc gương, thể thu tình hình của trai và bác ba Dương trong tầm mắt.
Trên mặt đất cũng cô thả mấy cái máy trộm, là loại máy thu nhỏ thể dán lòng bàn chân để ghi âm, còn thể truyền qua Bluetooth trong phạm vi mười mét.
Đôi vợ chồng liếc , đàn ông tiến lên vỗ vỗ bả vai bác ba Dương đến mặt An Tri Thu, thấy bọn họ ngủ sâu, vẫn hô to như cũ: "Đồng chí, con đói quá, mang sữa bột ? Nó mới hai tháng tuổi, cho một hai muỗng là , yên tâm, chúng sẽ mua bằng tiền."
Giọng của đàn ông lập tức đổi, chút khàn khàn ngái ngủ trả lời: "Ài, gì mà chuyện tiền nong? Mọi ngoài dễ dàng, giúp đỡ lẫn là đúng."
"Hai chờ chút, nhiều đồ quá cũng để , tìm , hai chờ một chút. Có nước mặt bàn, cho con uống chút khỏi ."
Vừa dứt lời, đàn ông thực sự bắt đầu lôi bao tải kiểm tra từng tí một, thỉnh thoảng tự hỏi tự trả lời bằng hai giọng, phụ nữ đưa tay miệng đứa trẻ, ngẫu nhiên trả lời hai .
Đứa trẻ đói, ngậm chặt lấy ngón tay phụ nữ, phát âm thanh bèm bẹp, tủi nhỏ hai tiếng tiếp tục dùng sức mút.
Nhìn qua tất cả các bao tải, đàn ông hài lòng gật đầu với phụ nữ, lấy hết tiền lẻ An Tri Thu và bác ba Dương, lúc định đưa tay mò mẫm An Tri Hạ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-xuyen-thanh-nang-dau-xinh-dep/chuong-138.html.]
Người phụ nữ liền nhét đứa trẻ lòng đàn ông, chộp lấy chiếc túi An Tri Hạ đang ôm chặt trong tay, hài lòng tìm thấy hơn một trăm đồng tiền trong đó.
Hai lấy một phần bỏ trong túi, đàn ông bưng lọ nhỏ với phụ nữ: "Anh một tiếng với đám ba, để bọn họ đón chúng ngoài cửa sổ trạm dừng tiếp theo. Làm xong cái vé , chúng thể sống khỏe cả năm!"
Người phụ nữ kích động gật đầu, vỗ vỗ đứa trẻ trong lòng : "Nhiều về nhà ăn Tết, chúng bắt thêm vài đứa bé , để nửa năm tới cần hoạt động nữa. Đáng tiếc đây là con gái, bán giá cao."
Người đàn ông cũng xa tiến lên trêu chọc đứa trẻ, nhéo nhéo khuôn mặt hồng hồng, đứa trẻ òa , đắc ý: "Mẹ nó cao ngạo khinh như thế, chậc chậc, ngờ một cái, bé con rơi tay , nợ con trả. Dáng vẻ phụ nữ đó tệ, lẽ lớn lên con bé cũng thành một mỹ nữ, bằng mang về vợ con trai , hầu hạ cả nhà chúng , chờ khi nào chúng nó kết hôn sinh con, chúng đến tìm nhà đòi của hồi môn."
"Chồng thông minh quá, cũng coi như chúng một quan lớn!" Có lẽ một vé quá thuận lợi nên hai nhịn , mặc sức tưởng tượng về tương lai.
" lấy nước nóng." Người đàn ông hét lên, cầm cái bình bước ngoài.
Người phụ nữ đặt đứa trẻ xuống, bẻ một ít bánh quy bàn nhét miệng đứa trẻ bắt đầu lục bao tải, mặc quần áo đẽ lên nhét sữa bột, kẹo sữa, thịt khô... trong túi vải áo khoác và ống quần to đùng, tiêu hao hết một phần ba thức ăn trong bao.
Chillllllll girl !
Người đàn ông đợi mười phút mới , còn vô cùng thoải mái chào hỏi , bày tỏ lòng ơn với "Bác Ba Dương". Đến nơi, tự biên tự diễn, nhỏ giọng với phụ nữ: "Anh ngóng còn nửa tiếng nữa là đến trạm, đám ba sẽ xuống xe đến đó đón tiếp. Anh năm thì giúp chúng đưa mấy cái bao tải , tiện thể." Anh liếc mắt về phía An Tri Hạ: "Tiện thể mang phụ nữ cùng, cô quá, nhất định sẽ bán giá cao!"
"Cái , trẻ con nhỏ hiểu chuyện chạy , nhưng cô là lớn, một khi trốn thoát sẽ lôi cả chúng ngoài?" Người phụ nữ chút sợ hãi, đồng ý : "Quá mạo hiểm, là chúng đừng nữa ?"
"Phụ nữ lề mề chậm chạp, nếu sợ nghi ngờ thì cho cô cùng! Thuốc của chúng mạnh như , chỉ cần hun vài đúng giờ là đảm bảo cô ngủ đến lúc mang thai, chạy , quần áo thì chạy ?" Dáng vẻ hung ác của khiến phụ nữ sợ hãi, nhất thời dám đáp .
An Tri Hạ nheo mắt lạnh, nắm chặt cây nỏ gây tê trong tay, tiếp tục nhai gạo tiêu, lắng đoạn ghi âm từ máy trộm truyền tới.
Hóa bọn họ để mắt đến từ lâu, mua vé xe cho chuyến cùng ngày ở trạm dừng tiếp theo! Đáng tiếc nội dung chuyện của bọn họ thận trọng, tiết lộ quá nhiều tin tức, nhưng qua mấy câu , cô cũng đây là một đám liều lĩnh mua bán thứ.
Cô cảm thấy lạnh lẽo, đầu óc cuồng, mô phỏng vô cảnh tượng, lòng bàn tay đổ mồ hôi liên tục.