Thập Niên 70: Xuyên Thành Nàng Dâu Xinh Đẹp - Chương 137
Cập nhật lúc: 2025-11-22 02:01:48
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
An Tri Hạ tò mò mở xem, đè : "Chờ xuống xem ."
Nói thì như thế, nhưng ý định buông tay, ngược còn nắm lấy xoa xoa: "Mấy ngày nay bình tâm suy nghĩ, nhưng vẫn tiếc nuối bỏ lỡ em, bây giờ?"
An Tri Hạ chằm chằm cúc áo của , cũng mơ hồ nghĩ đến .
Mấy ngày hôm nay, cô trai và chị dâu đút cho nhiều cơm chó. Đó cũng diễn kịch mà là niềm vui hạnh phúc thật sự trong lòng, khiến trái tim cô ngứa ngáy, cảm giác xúc động cứ từ từ nảy mầm lớn mạnh lên.
đối với mỗi mà , yêu đương kết hôn chẳng khác nào một canh bạc, đ.á.n.h cược xem đối phương giữ lời hứa cùng thấu hiểu yêu thương dắt tay cả đời .
Tuổi trẻ còn nhiều, cô cực kỳ thực dụng, lý trí vẫn cố gắng bình tĩnh : "Trên đời từng dành tình cảm, Viên, là một đàn ông ưu tú năng lực. bây giờ kẹt ở thôn Hà Đường, chỉ thấy một cô gái trẻ như , cho nên mới cảm giác lạ."
"Chờ trở về kinh đô, thấy nhiều cô gái xinh rực rỡ hơn, sẽ hiểu sức hấp dẫn của đối với chỉ là sức hấp dẫn đơn giản của phụ nữ đối với đàn ông, là tác dụng của nội tiết tố."
Chillllllll girl !
"Con gái chúng giống đàn ông các , chỉ dùng chút cảm xúc trong lòng là thể bàn chuyện tình yêu hôn nhân. Điều chúng là sự đảm bảo cả đời gắn bó, mà diễn đạt bằng vài câu , vài món đồ, vài hành động chu đáo." An Tri Hạ cố gắng sắp xếp lời của .
Phòng Viên khẽ một tiếng: "Nhóc con, nhiều kinh nghiệm hơn em, cũng rõ cái gì, em cần nhiều lý do như để từ chối ." Anh xoa xoa mái tóc bồng bềnh của cô: "Cho em thời gian một năm chuẩn tâm lý, chờ về kinh đô, chúng sẽ tính chuyện cưới xin."
Cô tức giận hất tay : "Anh quyết định , còn hỏi cái gì?"
Phòng Viên khôn ngoan tiếp tục đề tài nữa, nghiêm túc dặn dò cô: " em thông minh năng lực, nhưng ở kinh đô, em chỉ là một nữ đồng chí bối cảnh. Nếu quá ưu tú và phát triển sẽ khác đố kỵ, cũng dễ thu hút sự chú ý của kẻ ác."
"Có đôi khi đúng là bình thường, nhưng tích lũy đủ vốn liếng thực lực, hót một tiếng kinh sợ."
"Em hiểu ý của ? Ít nhất khi tới kinh đô bảo vệ em, chúng suy nghĩ kỹ khi , hửm?"
Lửa giận trong lòng An Tri Hạ hiểu lắng xuống, ậm ừ : " , mười ở đó thì chín rưỡi bối cảnh, là nửa rưỡi bối cảnh . suy nghĩ cho bản thì cũng suy nghĩ cho trai và chị dâu, tuyệt đối dê đầu đàn!"
Phòng Viên trìu mến vuốt tóc tai cô.
Cô mất tự nhiên lui nửa bước, kết quả cũng mặt dày đuổi theo: "Ngoan ngoãn chờ tới chỗ dựa cho em."
Nói xong câu đó, nhét một thứ khác tay cô, kéo Hồng xuống xe.
Xe lửa bắt đầu hú còi, nhân viên công tác sân ga cũng phồng má thổi còi thúc giục tàu mau xuống.
Cặp vợ chồng mới cưới An Tri Thu và Phương Hồng Diệp cuối cùng nhịn lén ôm một cái thật chặt, Phương Hồng Diệp che miệng nức nở xuống xe.
Hai em nhà họ An hạ kính xe xuống, xe lửa liền chậm rãi khởi động, Phương Hồng Diệp ngây ngốc theo xe lửa chạy xa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-xuyen-thanh-nang-dau-xinh-dep/chuong-137.html.]
An Tri Thu đau lòng thôi, vươn nửa ngoài, vẫy tay hô to: "Hồng Diệp đừng đuổi theo nữa, sang năm sẽ trở về đón em!"
"Được , chỉ mấy tháng gặp ? Nhớ vợ thì thư gọi điện thoại, hoặc là xin nghỉ phép về thăm thôi." Bác ba Dương nổi, quát: "Sao ngửi thấy mùi bánh bao thịt? Ông đây vì bắt xe mà thức cả đêm, bụng đói chịu nổi. Chúng ăn gì đó ung dung ngủ một giấc ngon lành trong xe , thoải mái bao?"
Nghĩ cũng đúng, bọn họ đến kinh đô để cuộc sống hơn, ly biệt ngắn ngủi để chuẩn gặp mặt lâu dài. Hai em nhà họ An nhanh chóng điều chỉnh cảm xúc, bụng cũng lượt ục ục kêu vang.
Ba ăn bánh bao trở về giường ngủ tiếp.
Bác ba Dương ở giường , An Tri Thu ở giường giữa, còn An Tri Hạ thì chủ động yêu cầu ở giường .
Lúc An Tri Hạ mới rảnh rỗi lấy những thứ Phòng Viên nhét cho . Mượn ánh đèn lờ mờ ở hành lang, cô thể thấy rõ đó là một xấp ngân phiếu định mức dày bọc trong chiếc khăn màu xanh, bao gồm vé mua đài lớn, xe đạp, máy khâu, cả vé nước, lương thực, còn vé đổi ngoại tệ hiếm. Những thứ thể đổi bằng tiền, cô khẽ thở dài, khóe môi nhịn cong lên.
Có một siêu thị cỡ lớn, chẳng lẽ cô là thiếu những thứ ?
Thứ cô thiếu chính là chân tình , loại tình cảm đặt lên hàng đầu, sẵn sàng dùng thứ để chiều chuộng yêu thương.
Người cho thì cô nhận, giống như , còn thời gian một năm, một năm thể xảy nhiều chuyện, chẳng lẽ bỏ cuộc ?
Nếu vẫn còn cố chấp như thế, hai cùng cố gắng cũng , cô cũng thể độc hai kiếp? Vậy thì quá với vẻ ngoài như hoa, dáng dấp xinh của , với sự ưu ái của ông trời hai kiếp! Nở nụ môi, cô mở lá thư bọn nhỏ .
Bọn nhỏ bày tỏ sự nhớ nhung và tình cảm sâu sắc thôi với cô, liệt kê hai ba chuyện cảm động trong quá khứ và hứa sẽ chăm chỉ học tập, cố gắng lớn lên sớm ngày gặp chị Tiểu An, cuối cùng thì hi vọng bọn họ thể giữ liên lạc.
Chữ của bọn chúng thể gọi là nghiêm túc, ngay ngắn, từ đầu đến cuối một bính âm chính tả nào, phần tâm ý cũng đáng để cô thường xuyên nhớ tới.
Cất hết những thứ siêu thị, An Tri Hạ đột nhiên cảm thấy buồn ngủ vô cùng. Cô nghiêng trai và bác ba Dương, cả hai đều đang ngáy khò khò ngủ say. Cô khẽ nhắm mắt, chuyến xe khởi hành từ tỉnh Lâm nên toa giường còn nhiều chỗ trống.
Đối diện bọn họ vẫn ai, bây giờ là bốn rưỡi sáng, là lúc đang buồn ngủ díp mắt. Theo cách của trai, nhất định để cô ngủ , tự trông coi hành lý, đợi cô ngủ đủ, mới thể ngủ bù. Ít nhất cũng thể ngủ mà gì.
Cô hung hăng véo một cái phần thịt mềm bắp đùi , cơn đau buốt kéo cô khỏi suy nghĩ buồn ngủ, đầu óc hỗn loạn đang việc cật lực.
Cho dù hiện tại nghiêm trị kịch liệt, gần như đến mức nhặt của rơi đường, nhưng cũng vài kiểm soát ham đối với tiền bạc.
Quần áo hai em và bác ba Dương đều sạch sẽ chỉnh tề, phong cách đơn giản tao nhã, còn một đám vây quanh chờ lên xe, thế nào cũng là dê béo chờ thịt.
Cộng thêm lượng túi hành lý đáng kể của bọn họ, cũng đủ để khiến to gan mạo hiểm.
Cơn buồn ngủ sắp nuốt chửng lý trí con chính là lời giải thích nhất! Chỉ là dù nghĩ thế nào, cô cũng cảm thấy chuyện đơn giản, là một pháo hôi, ngoài cũng gặp băng trộm chuyên nghiệp thì may mắn bao?