Thập Niên 70: Xuyên Thành Nàng Dâu Xinh Đẹp - Chương 136
Cập nhật lúc: 2025-11-22 02:01:47
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Một câu chị dâu khiến hai mới cưới đỏ bừng mặt, ngượng ngùng chơi trò em tránh, tránh em .
Làm An Tri Hạ vui vẻ thôi, ôm bụng thoải mái ha ha. Con ở thời đại thật đơn thuần đáng yêu, như quả mận bắc đỏ rực cây, chua chua ngọt ngọt, khiến dư vị vô tận.
Phương Hồng Diệp c.ắ.n môi giậm chân, nhỏ giọng : "Em từng câu cả như cha ? Anh trai em cũng chỉ cho em thôi."
"Chậc chậc, đúng là một nhà, chị chỉ giúp trai em, bỏ em đằng , ai da, tình chị em dẻo như nhựa." An Tri Hạ thở dài lắc đầu.
"Chị, chị ." Phương Hồng Diệp cảm thấy nhiều kinh nghiệm, nhưng bây giờ vẫn thể chống hoả lực của An Tri Hạ.
"Con bé trêu em đấy." An Tri Thu chịu nổi, ho nhẹ .
An Tri Hạ điểm dừng, trêu nữa hai hổ dám về phòng chung.
Bọn họ trưởng bối, cho nên ở nhà cũng tuân theo quy củ, ngoại trừ gặp mặt thì trốn trong nhà sách học bài, dọn dẹp ăn cơm. An Tri Hạ chi tiết với Phương Hồng Diệp về các tiết mục mới , bảo đảm với cô : "Chị dâu, chờ khi nào tiêu hóa xong đống tiết mục , tuần diễn hết một trong tỉnh, trai em sẽ về đón chị."
Trên mặt Phương Hồng Diệp tràn đầy vẻ nỡ, chỉ thể đỏ mặt cúi đầu nhỏ giọng đồng ý.
Trong nhà thêm một , thêm một , hương vị ngày tết càng đậm đà hơn, cuộc sống cũng trôi nhanh hơn.
Anh Hồng đưa vé sớm mấy ngày, thời gian là bốn giờ sáng ngày 24.
Ăn xong bữa cơm cúng ông Táo, hai mắt Hồng Diệp ươn ướt đỏ hoe, cùng và hai chị dâu tất bật khắp nơi thu dọn đồ ăn cho hai em.
Tâm trạng hai em nhà họ An cũng lắm, dạo qua theo .
"Thím, các chị dâu, thế là đủ , chỉ hai ngày thì ba chúng cháu thể ăn hết bao nhiêu? Hơn nữa hành lý của chúng cháu cũng nhiều lắm." An Tri Hạ nhịn mở miệng .
"Trời lạnh giữ lâu, mang thêm cũng uổng." Thím Phương cô , vẫn chỉ huy hai con dâu và con gái tiếp tục chuẩn , rưng rưng nắm lấy tay An Tri Hạ: "Hơn nữa mấy đứa tới đó là cuối năm, khó kiếm đồ Tết lắm? Còn lúc về nhà tình hình thế nào, mang nhiều đồ khi kế mấy đứa sẽ vui vẻ, yên trải qua năm mới."
"Nếu thì mấy đứa cứ cất đồ ăn chỗ , một ăn dần dần."
"Thím bao giờ đến thành phố, nhưng đôi khi phiếu trong tay cũng chắc mua đồ trong thành phố. Mang nhiều một chút, sẽ an tâm hơn."
" , đến lúc đó để Hồng Thắng đưa các em lên xe, dù trạm cuối các em đến là kinh đô, bỏ chút tiền thuê nhân lực chậm rãi khiêng đồ xuống, sẽ nhanh chóng thuận tiện hơn gửi bưu cục ?" Chị dâu cả Phương cũng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-xuyen-thanh-nang-dau-xinh-dep/chuong-136.html.]
Phương Hồng Diệp cũng gật đầu nghẹn ngào : "Nghe Tết xuân cũng nghỉ, chờ hai việc chính thức sẽ thời gian đặt mua đồ Tết, hai em ăn Tết vốn cô đơn, nếu gì ăn nữa thì đau lòng lắm."
, trong mắt nhà họ Phương, hai em bọn họ chính là những đứa bé đáng thương kế cha ghẻ, trở về kinh đô chỉ chờ ức hiếp.
"Dì, các chị dâu, lúc cháu còn nhỏ, cách nào kiếm tiền, chỉ lời khác. xem một năm nay cháu đổi bao nhiêu, còn thể chịu thiệt để khác bắt nạt nữa ? Khi nào đến kinh đô, chúng cháu sẽ tìm nhà riêng, sống cùng những đó nữa." An Tri Hạ giải thích ngắn gọn kế hoạch của với bọn họ: "Cháu và trai sẽ sắp xếp công việc, đồng thời cũng đăng ký hộ khẩu tìm việc cho chị dâu. Chị dâu sẽ trực tiếp chủ trong nhà, Khang Hiểu Hoa ảnh hưởng ."
Người nhà họ Phương giật : "Tri Hạ , dù bà cũng là kế của cháu, kể cả quan hệ , cũng quá xa." Nghĩ sức chiến đấu kinh và cái miệng hoài nghi nhân sinh của An Tri Hạ, lãng phí lời trực tiếp đoạn tuyệt quan hệ, thím Phương uyển chuyển : "Các cháu Hạ Hoa chúng vô cùng coi trọng chữ hiếu, nhất là các cháu còn đơn vị chính thức, thể quá cứng rắn với cha và kế, ít nhất cần giữ thể diện, ai bàn tán."
An Tri Hạ ngoan ngoãn đáp , phản bác.
Cuối cùng, bọn họ thu dọn hai bộ chăn bông mới, một bao quần áo, một bao thức ăn và một túi nhu yếu phẩm cần thiết hàng ngày, đồ đạc còn của nhà họ An thì để hết cho nhà họ Phương, tính cả hai chiếc xe đạp.
Sát vách nhà họ An, Nhiếp Nghĩa Xương đụng đụng Hàng Hướng Lỗi đang thẫn thờ tường: "Cậu định gặp mặt chào tạm biệt ? Có khi đây là từ biệt, cả đời gặp nữa đấy."
Hàng Hướng Lỗi mím chặt môi lắc đầu: "Hoàn cảnh nhà quá phức tạp, căn bản thích hợp với một cô gái ngoài mềm trong cứng giống cô , như cũng , ít nhất thời gian thể xoa dịu tất cả."
"Xót ?" Nhiếp Nghĩa Xương chậc chậc : "Là đàn ông thì theo đuổi , hai cũng khá hợp , nhưng thời thế cho phép chúng phát triển. cũng tin, đời Lỗi dùng hết sức vẫn bắt ."
Chillllllll girl !
Hàng Hướng Lỗi đ.á.n.h một cái: "Khi nào gặp trong lòng sẽ hiểu, vì khó dễ giữ vì ham ích kỷ của bản , thì thà nhịn cô hạnh phúc bay nhảy, ít nhất cũng một hạnh phúc."
Thật cô đúng, ngoại trừ vẻ ngoài ưa thì cũng chẳng gì. Lấy năng lực che gió che mưa cho cô?
ơn cô, chính cô dùng gậy gõ tỉnh cái suy nghĩ tự cho là đúng của .
Đàn ông tự lên, mới thể lo cho khác!
Anh Hồng lái xe tải đến đường nhựa đón hai em nhà họ An, Phòng Viên ở ghế phụ, bác ba Dương bó gối ở hàng thứ hai.
Lần tất cả nhà họ Phương đều trong khoang xe tải cùng đến nhà ga tiễn bọn họ, dặn dò bọn họ kiềm chế tính tình, hòa thuận với khác. Dù kinh đô công xã Ngũ Kỳ, ai cũng bối cảnh lớn nhỏ, dễ khác hãm hại.
Hai em nhà họ An chỉ gật đầu, chờ khi thấy tiếng còi xe lửa vang lên thì khỏi thở phào nhẹ nhõm. Hóa nhiều cũng là một gánh nặng ngọt ngào.
Anh Hồng đường nhiều nên kinh nghiệm, trực tiếp dẫn một nhóm lên sân ga. Toa ghế cứng vẫn đông như điên, còn toa giường cực kỳ yên tĩnh, ung dung xếp hàng, đầu khác chen chúc thành chó, nhịn nở một nụ hả hê, cảm thấy bản may mắn vì mua vé giường .
Phòng Viên, Hồng và Phương Hồng Diệp đưa ba lên xe, giường tầng nên sẽ quá nhiều tranh chấp. Sau khi sắp xếp hành lý, An Tri Thu kéo Phương Hồng Diệp sang một bên tranh thủ từng giây bên , mà Phòng Viên cũng kéo An Tri Hạ, nhét tay cô một lá thư, mặt biểu cảm trầm giọng : "Đây là mấy đứa bé nhờ chuyển cho em."