Thập Niên 70: Xuyên Thành Chị Dâu Góa Của Nam Chính? Nữ Phụ Độc Ác Từ Chối Tẩy Trắng - Chương 82: Thấu Tim Lạnh, Lòng Phiêu Diêu!

Cập nhật lúc: 2025-12-14 16:31:26
Lượt xem: 37

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đình làng Vương Gia.

Gia đình họ Trịnh bốn đang cầm bát, im lặng dùng bữa.

Bữa cơm tối hôm nay, vẫn là mượn nhà bếp của dân làng tự nấu.

Một bát cơm ngũ cốc, kèm theo một bát canh rau dại với vài vệt dầu loang lổ.

Trịnh phụ ăn vội vài miếng đặt đũa xuống.

Ông, hứng thú ăn uống.

Trịnh mẫu cũng .

Hai vợ chồng đặt bát đũa xuống liền nghỉ ngơi.

Trịnh Thiện Thiện ăn nửa bát, thực sự nuốt nổi, cũng vứt bát đũa, trừng mắt liếc Trịnh Đồng Vỹ một cái giận dữ xuống ngủ.

Trịnh Đồng Vỹ một cách máy móc ăn từng miếng cơm từng miếng cơm.

Đợi ăn xong dọn dẹp bát đũa sạch sẽ, mới xuống nghỉ ngơi.

Nhìn mái nhà đen kịt, đôi mắt Trịnh Đồng Vỹ trống rỗng, ngập tràn mê mang.

Kỳ thực, nhà họ Trịnh đày ải, vì Trịnh phụ Trịnh mẫu, căn nguyên là vì - Trịnh Đồng Vỹ.

Hắn tin nhầm , sai phe, mới thanh trừng như .

Cả đời , sẽ luẩn quẩn trong một thôn xóm nhỏ bé như thế ?

Trịnh Đồng Vỹ chút bực bội, dậy bước khỏi đình làng.

Bên ngoài đình làng là một cái ao.

lúc mùa hè, trong ao ếch nhái kêu vang cả một vùng.

Có vài con ếch từ đám cỏ nhảy , đang bắt côn trùng.

Dưới ánh trăng đêm,

Từ từ tháo kính sống mũi xuống, khuôn mặt lạnh lùng của Trịnh Đồng Vỹ, nhuốm lên một vẻ điên cuồng bệnh hoạn.

Bàn tay thon dài rút từ trong túi một con d.a.o gập nhỏ, tay đưa lên d.a.o hạ xuống.

Ngoao~

Dừng!

...

Hôm ,

Trịnh phụ, Trịnh mẫu và Trịnh Thiện Thiện kinh ngạc vui mừng phát hiện, bữa sáng rốt cuộc là cháo ếch.

Nhịn đói nhiều ngày như , cuối cùng cũng thấy một chút mặn, ba ăn ngấu nghiến.

Trịnh phụ: "Tiểu Vỹ, con đừng chặt con ếch vụn thế nữa."

Trịnh mẫu: "Đùi ếch để nguyên cả cái mới ngon."

Trịnh Thiện Thiện: "Cái gì thế ? Mắt ếch? Lần vứt ."

Thìa trong tay Trịnh Đồng Vỹ khựng , cuối cùng, gì, lặng lẽ mấy lảm nhảm, uống cháo trắng.

...

Sáng nay lên núi nhổ cỏ trong ruộng ngô.

Nhà họ Trịnh vì là mới đến, nên đặc biệt sắp xếp dẫn họ cùng .

Bùi Vân Chu tình nguyện xung phong, sắp xếp cùng một nhóm với Trịnh Đồng Vỹ.

Nhổ cỏ kỳ thực đơn giản, gì khó về kỹ thuật.

Bùi Vân Chu ngay cả việc mẫu cũng cần, Trịnh Đồng Vỹ .

"Cái ghế đẩu của để ?"

Trịnh Đồng Vỹ cảm thấy tò mò về cái ghế đẩu đan bằng tre mà Bùi Vân Chu buộc phía mông.

"Cậu cái ? Là như thế ."

Bùi Vân Chu phịch xuống cho Trịnh Đồng Vỹ xem.

Trịnh Đồng Vỹ lập tức chợt hiểu , "Buộc ở phía mông, là thể nhổ cỏ ."

" ." Bùi Vân Chu gật đầu.

"Ý tưởng thật." Trịnh Đồng Vỹ là đầu tiên thấy.

"Ghê chứ?" Bùi Vân Chu vẻ mặt đắc ý, "Đây là chị dâu phát minh đấy."

"Rất giỏi." Trịnh Đồng Vỹ tỏ đồng tình.

Bùi Vân Chu dẫn theo Trịnh Đồng Vỹ, nhổ cỏ trò chuyện.

"Hôm nay thật may dẫn , thì gì, chắc sẽ thành trò mất."

"Hồi mới đến Vương gia thôn, cũng giống , cái gì cũng ."

"Huynh , chỉ điểm cho chứ!"

"Không thành vấn đề!"

...

Đợi Thẩm Nam Sơ lên đến núi, Bùi Vân Chu vô tình kể hết chuyện trong ngoài Vương gia thôn cho Trịnh Đồng Vỹ , ngay cả chuyện trong nhà họ Bùi cũng kể ít.

"Xem kìa, chị dâu đến ."

Bùi Vân Chu vẫy tay về phía Thẩm Nam Sơ.

Trịnh Đồng Vỹ theo hướng tay Bùi Vân Chu qua, chỉ thấy một nữ t.ử thướt tha yểu điệu, nghiêng nước nghiêng thành đang bước tới.

Trịnh Đồng Vỹ từng gặp ít nữ tử, nhưng một nữ t.ử mỹ như Thẩm Nam Sơ, vẫn là đầu tiên thấy.

Người ...

Thẩm Nam Sơ chỉ liếc một cái, trong mắt nhuốm vẻ chán ghét.

Nhìn bề ngoài trắng trẻo sạch sẽ, nhưng bên trong đen bẩn.

Liên đới, Thẩm Nam Sơ cũng chán ghét Bùi Vân Chu .

Bùi Vân Chu thằng ngốc , não ngấm nước ? Lại chơi với loại hạng ?

Hệ Thống: "Chủ nhân, với một chuyện, thằng Trịnh Đồng Vỹ dò la lời của Bùi Vân Chu, lấy hết chuyện trong ngoài Vương gia thôn và nhà họ Bùi ."

Thẩm Nam Sơ: "..."

Không sợ đối thủ như thần, chỉ sợ đồng đội như lợn.

Thẩm Nam Sơ: "Thằng nhãi Bùi Vân Chu những gì?"

Hệ Thống lặp nguyên văn từng câu từng chữ.

May mắn , thằng nhãi Bùi Vân Chu chỉ thích khoe khoang một chút, cũng để lộ chuyện gì quan trọng.

May mắn trong bất hạnh.

Vẫn đến mức quá ngốc.

Thẩm Nam Sơ lộ một nụ lạnh lùng.

Bùi Vân Chu xoa xoa cánh tay , đột nhiên cảm thấy lạnh ?

Còn nữa, chị dâu với ngọt ngào thế!

Có cảm giác khiến rùng .

Không, đúng, nhất định là nghĩ quá nhiều .

Bùi Vân Chu lắc đầu, tự khuyên đừng suy nghĩ nhiều.

Thẩm Nam Sơ tiếp tục lên núi.

Chỉ là, trong lòng bắt đầu tính toán lúc xuống núi thế nào để khiến cây cải non trong nhà tỉnh táo hơn.

Trong mắt Thẩm Nam Sơ, vẫn là do bọn họ trải nghiệm quá ít, kinh nghiệm, cần trải qua nhiều hơn.

Trịnh Đồng Vỹ bóng lưng Thẩm Nam Sơ dần khuất xa, lộ vẻ trầm tư.

"Chị dâu , lên công?"

"Chị dâu ?" Bùi Vân Chu nghĩ nghĩ, "Chị t.h.a.i , việc nặng, nên nhận công phân của thôn nữa."

"À, , chị dâu còn trẻ như con ."

Trịnh Đồng Vỹ tiếp tục hỏi.

"Vậy công phân nhà các đủ ?"

Bùi Vân Chu trở nên đắc ý,

"Chị dâu giỏi lắm! Chỉ cần chị ở đó, lo ăn uống."

...

Tối hôm đó, bữa tối, Thẩm Nam Sơ gọi Bùi Vân Tê phòng .

Hai chị em chồng dựa thì thầm lâu.

Đợi Bùi Vân Tê bước khỏi phòng Thẩm Nam Sơ, sảng khoái thư thái, trong tay còn cầm một túi kẹo sữa Đại Bạch Thố.

Đi ngang qua Bùi Vân Chu, Bùi Vân Tê hiếm hoi tỏ vui vẻ với Bùi Vân Chu.

"Em trai, tắm ?"

"Tắm kỹ , ngoan ngoãn nhé!"

Làm Bùi Vân Chu dựng sợi lông.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-xuyen-thanh-chi-dau-goa-cua-nam-chinh-nu-phu-doc-ac-tu-choi-tay-trang/chuong-82-thau-tim-lanh-long-phieu-dieu.html.]

Đợi đến sáng hôm , lúc Bùi Vân Chu , phát hiện trong thôn , ánh mắt đều kỳ quặc.

"Thím, chào buổi sáng ạ!" Bùi Vân Chu nhiệt tình chào hỏi.

"Chào, chào buổi sáng!" Thím A bịt miệng .

"Vân Chu, đêm qua ngủ ngon ?" Thím B Bùi Vân Chu, ánh mắt hàm chứa sự trêu chọc.

"Chị, chị nên hỏi Vân Chu đêm qua vẽ bản đồ ?" Thím C một mặt đầy chế nhạo.

Vẽ bản đồ gì?

Bùi Vân Chu như mất hồn, hiểu gì.

Mấy vị thím thấy Bùi Vân Chu hiểu, càng to hơn.

Lúc ,

Vương Đại Bảo và Vương Tiểu Bảo nhà thôn trưởng tình cờ ngang, vỗ tay hát.

"Nửa đêm canh ba tối om om,

Bùi lão tư giường vẽ bản đồ.

Một trận ào ào ngừng ,

Chăn ướt thành con sông nhỏ!

Mẹ tức giận cầm chổi dậy,

Bố đến mức vịn tường.

Chó con ngửi ngửi lắc đầu:

'Mùi thật xông nhanh chuồn thôi!'"

Ầm ầm~~~

Sấm sét đùng đùng.

Bùi Vân Chu ngay lập tức chỉ cảm thấy vô tia sét từ khắp nơi giáng xuống .

::::>_<::::

Trong thôn chỉ nhà họ Bùi.

Bùi lão tư là ai?

Chẳng là Bùi Vân Chu đó ?

Giờ mới phản ứng tại mấy vị thím toe toét như .

Hóa là tin nội dung trong bài đồng d.a.o là thật, đang ?

Chuyện đái dầm , ngoại trừ hồi tiểu học, lên cấp hai là từng đái dầm nữa.

Thằng khốn nào bịa đặt chuyện của ?

Bùi Vân Chu hổ tức giận,

"Hai đứa nhãi ranh, dừng cho tao."

"Không hát nữa."

Vương Đại Bảo và Vương Tiểu Bảo mặt với Bùi Vân Chu.

"Tao , tao ."

"Bùi lão tư đái dầm !"

Hai đứa nhãi ranh chế nhạo xong, đợi Bùi Vân Chu phản ứng, đầu bỏ chạy.

ε=ε=ε=(~ ̄▽ ̄)~

Vừa chạy ôm lấy túi quần.

Trong túi phồng lên, đầy ắp kẹo sữa Đại Bạch Thố, đều là chị Bùi cho.

Bọn chúng hứa với chị Bùi, sẽ chạy quanh thôn hát ba vòng.

Vẫn còn thiếu một vòng!

Ha ha ha~~~

Các thím đang xem bật ầm ĩ.

Bùi Vân Chu giận dữ thẹn thùng, giơ chân đuổi theo.

Vương Đại Bảo và Vương Tiểu Bảo tuy là trẻ con, nhưng hai đứa quen thuộc thôn làng mà!

Chỗ nào lỗ chó? Chỗ nào chỗ trốn?

Hai đứa nhắm mắt cũng tìm .

Đợi hát xong vòng cuối cùng, Vương Đại Bảo và Vương Tiểu Bảo cuối cùng cũng dừng .

Bùi Vân Chu chạy khắp cả thôn, cuối cùng cũng đuổi kịp hai đứa trẻ.

Hắn một tay tóm một đứa.

"Hai đứa nhãi ranh, , ai dạy chúng mày hát như ?"

Vương Đại Bảo và Vương Tiểu Bảo .

"Tao ."

"Tao cũng ."

Bùi Vân Chu chúng cho phì .

"Hai đứa mà , tao cướp hết kẹo trong túi."

Vương Đại Bảo: "Cướp kẹo của trẻ con, hổ."

Vương Tiểu Bảo: " , hổ."

Bùi Vân Chu: "..."

Hắn gắng sức bình tĩnh, nặn một nụ gượng gạo.

(●'◡'●)

"Hai em nhỏ đáng yêu, các em thể cho , mấy viên kẹo Đại Bạch Thố là ai tặng cho các em ?"

Vương Đại Bảo, Vương Tiểu Bảo cùng lắc đầu, "Không ."

Hai em đưa tay phía Bùi Vân Chu,

"Trừ khi cũng cho bọn em kẹo, bọn em mới ."

Bùi Vân Chu sờ túi, kẹo!

"Ừm, để nợ, ngày mai cho."

"Mỗi đứa ba viên."

Vương Đại Bảo: "Ngày mai cho, ngày cho bốn viên."

Vương Tiểu Bảo: "Ngày cho, ngày kìa cho năm viên."

Bùi Vân Chu gật đầu, đồng ý.

Vân Vũ

Chẳng chỉ là mấy viên kẹo ?

Ai mà lấy ?

"Bây giờ, các em cho ! Là ai dạy các em hát như ?"

Vương Đại Bảo: "Chị Bùi."

Vương Tiểu Bảo: "Chị Bùi."

Hai đứa nhóc đồng thanh.

Bùi ~~ Vân ~~ Tê ~~

༽◺_◿༼

Bùi Vân Chu tức giận đùng đùng lao về nhà.

...

Nhà họ Bùi.

Bùi Vân Tê trong sân, vẻ mặt phấn khích chờ Bùi Vân Chu trở về.

Thẩm Nam Sơ một bên, trong mắt mang theo nụ .

"Bùi Vân Tê, mày cút đây cho tao."

Tiếng của Bùi Vân Chu vang lên từ phía xa.

"Bùi Vân Chu, mày cút đây cho tao."

Bùi Vân Tê chống nạnh gào lên.

Vào thì , ai sợ ai?

Bùi Vân Chu suy nghĩ nhiều, hai tay đẩy mạnh cửa.

Ào ào~~~

Một chậu nước đổ xuống,

Thấu tim lạnh!

Lòng phiêu diêu!

 

Loading...