Thập Niên 70: Xuyên Thành Chị Dâu Góa Của Nam Chính? Nữ Phụ Độc Ác Từ Chối Tẩy Trắng - Chương 277: Hóa ra hề lại là chính mình hắn
Cập nhật lúc: 2025-12-14 16:45:16
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Bùi An Thần ngẩng lên đôi mắt to đen trắng rõ ràng, trong veo thăm thẳm, liếc nhẹ về phía tiểu thúc của một cái, trong ánh mắt nhỏ bé rõ ràng lên một dòng chữ: Vấn đề của chú thật là ngớ ngẩn, logic thông.
Cậu bé giơ ngón tay mũm mĩm chỉ đôi giày thể thao màu trắng chân Bùi Vân Chu, giọng nũng nịu trẻ con mang theo một chút chê bai khó nhận :
"Tiếng bước chân, nặng, gấp, giống tiểu thúc."
"Còn nữa, chỉ tiểu thúc, mới chơi trò chơi chán ngắt như ."
Bùi An Thần nhấn mạnh câu cuối cùng .
Bùi Vân Chu: "..."
Hắn một loạt cáo buộc chuẩn xác cho nghẹn lời, há miệng, đờ , rốt cuộc tìm từ ngữ thích hợp nào để phản bác.
Bùi Vân Chu nhịn đưa tay xoa xoa mái tóc mềm mại của nhóc con:
"Thằng nhóc ! Mới hai tuổi thôi mà! Khả năng quan sát cần gì sắc bén như ? Logic cần gì rõ ràng như ?"
"Chỉ IQ , cái đầu óc , chị dâu, tuyệt đối, tuyệt đối là di truyền từ chị!"
Bùi Vân Chu rên rỉ, đầu về phía cửa.
Thẩm Nam Sơ, ở cửa từ nãy giờ, thu tầm mắt bộ cảnh áp đảo về trí tuệ , cuối cùng cũng nhịn , "phụt" một tiếng bật , mắt cong cong.
Mẹ, trở về .
Gương mặt vốn mang chút bất đắc dĩ và chút chê bai của Bùi An Thần, tựa như gió xuân thổi tan lớp băng sông, trong khoảnh khắc bừng sáng lên ánh hào quang rực rỡ.
Cậu bé chút do dự bỏ rơi tiểu thúc và thái gia gia chơi cùng , dang hai chân ngắn mũm mĩm, như một viên đạn nhỏ , đùng đùng đùng, với tốc độ nhanh nhất lao thẳng về phía Thẩm Nam Sơ.
"Mẹ!"
Tiếng gọi mềm mại ngọt ngào , trong chốc lát chạm đến nơi mềm yếu nhất trong lòng Thẩm Nam Sơ.
Cô nhanh chóng xổm xuống, dang rộng hai tay, vững vàng đón lấy nhóc con lao lòng.
Bùi An Thần cắm đầu lòng , dùng sức cọ cọ, giơ bàn tay nhỏ mũm mĩm lên, thận trọng sờ sờ má Thẩm Nam Sơ:
"Mẹ, cuối cùng cũng về ."
Trong giọng mang theo một tia ấm ức khó nhận và nỗi nhớ da diết.
"Ừ, về ."
Thẩm Nam Sơ mềm lòng đến mức thể tả, cô cúi đầu, hôn lên trán trắng nõn đầy đặn của con trai, dùng má áp gương mặt non nớt mịn màng của bé, "Nhớ ?"
Bùi An Thần gật đầu mạnh mẽ, hai cánh tay nhỏ ôm chặt lấy cổ .
"Nhớ."
ngay đó, bé dường như nhớ điều gì, chân mày nhỏ nhíu :
"Mẹ ở nhà, thái gia gia buồn chán, ngày nào cũng bắt cháu chơi trốn tìm với ông ba ."
"Tiểu thúc gần đây ngốc, về đến nhà là hỏi cháu những câu kỳ quặc, ví dụ như một con ếch mấy chân."
"Thư của bố, cháu nhờ bà nội ba , cháu đều nhớ hết ."
Cậu bé dừng , ngẩng mặt lên, biểu cảm mang chút tự hào nhỏ bé, bổ sung thêm thành quả quan trọng nhất để trình diễn:
"Bản cháu, ăn cơm ngoan, một bát đều ăn hết. Cũng ngủ ngoan, đạp chăn. Còn nữa,"
Vân Vũ
Bùi An Thần nhấn mạnh một cái, biểu cảm nhỏ nghiêm túc:
"Không ."
Bản báo cáo logic rõ ràng, trọng điểm nổi bật, còn kèm theo tổng kết cá nhân và báo cáo thành tích của bé, khiến Thẩm Nam Sơ đến nỗi kìm .
"An Thần nhà giỏi quá nhỉ! Đều thể tự quản lý bản , còn nhớ trong thư bố gì nữa hả?"
Thẩm Nam Sơ cù mũi nhỏ của con, cố tình trêu:
"Vậy thử con một chút nhé? Mẹ công tác, mang quà về cho con đó, con đoán xem là gì?"
Thẩm Nam Sơ vỗ vỗ chiếc túi của .
Bùi An Thần nghiêng cái đầu nhỏ, đôi mắt đen như hạt nho linh hoạt cảnh giác chuyển động vài vòng, lập tức trả lời.
Cậu bé tiên chiếc ba lô Thẩm Nam Sơ mang về, giống như đựng đồ chơi lớn nhiều đồ ăn vặt.
Cậu bé suy nghĩ một chút, ngẩng mặt lên, quan sát kỹ đôi mắt đang tràn ngập nụ của :
"Không đồ ăn,"
Cái mũi nhỏ khẽ hít hít:
"Không mùi kẹo. Cũng đồ chơi,"
Bàn tay nhỏ bóp bóp độ dày của chiếc túi đeo:
"Không hộp cứng."
Cuối cùng, Bùi An Thần đáp án:
"Là, sách. Hoặc là, hình ảnh."
Thẩm Nam Sơ trong mắt tràn đầy ý .
Quả nhiên là con trai của cô, sự thông minh là di truyền từ cô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-xuyen-thanh-chi-dau-goa-cua-nam-chinh-nu-phu-doc-ac-tu-choi-tay-trang/chuong-277-hoa-ra-he-lai-la-chinh-minh-han.html.]
Cô thực sự mang về món quà trẻ con thông thường, mà là tận dụng thời gian nghỉ ngơi hiếm hoi, tự tay dùng bút chì vẽ mấy bức phác thảo nhỏ về địa phương cuốn sketch.
"Oa! An Thần nhà thông minh thế! Đơn giản là một Sherlock Holmes nhỏ!"
Thẩm Nam Sơ tiếc lời khen ngợi.
Cô thận trọng lấy từ trong túi mấy tờ giấy phác thảo bảo quản hảo:
"Con xem, đây là nơi công tác, giống với Bắc Kinh nhà nhé!"
Bùi An Thần tiếp nhận mấy tờ giấy vẽ đầy cảm giác nét bút , xem chăm chú, chân mày nhỏ nhíu , tỏ đặc biệt tập trung.
"Nước, trong vắt, sáng long lanh. Thuyền, to lớn, đẽ, chỉ là, đủ nhanh."
"Tại ?"
Thẩm Nam Sơ chút tò mò con trai nghĩ thế nào.
"Bởi vì nhiều mà!"
Bùi An Thần trả lời đương nhiên:
"Lá cây đều động, một chút gió cũng ."
Thẩm Nam Sơ sững , ngờ Bùi An Thần quan sát tỉ mỉ đến .
Trong mắt Bùi lão gia càng tràn đầy sự tán thưởng:
"Tiểu An Thần nhà thông minh thật, ngay cả cái cũng quan sát ."
Nói xong, Bùi lão gia liếc Bùi Vân Chu một cái:
"Lão tứ, cháu thấy ?"
"Xem cái bộ dạng gấu của cháu , chắc chắn là thấy ."
Bùi Vân Chu: "..."
Được thôi!
Lại là nhóm đối chiếu!
Không , cho một Bùi Vân Tê cũng là , thêm cả tiểu An Thần nữa cũng .
Bùi Vân Chu buông xuôi:
"Ông nội, cái đều nhờ sự đối chiếu của cháu, mới thể nổi bật sự thông minh lanh lợi của tiểu An Thần nhà ."
" !"
Bé Bùi An Thần gật đầu, mặt đầy vẻ tán thành:
"Cảm ơn tiểu thúc."
Phụt~~~
Bùi Vân Tê bước từ phòng khách nhịn bật .
"Lão tứ, xem cái tư chất của cháu kìa!"
"Nhanh nhanh thêm sách , cẩn thận tiểu An Thần hỏi cháu câu hỏi, cháu trả lời ."
"Dù , tiểu An Thần nhà thông minh lắm mà!"
Lời của Bùi Vân Tê nhận sự công nhận của Bùi An Thần:
"Cô đúng, cháu hỏi tiểu thúc câu hỏi, liền lật sách ."
Bùi Vân Chu cố gắng cứu vãn thể diện của :
"Cháu hỏi chú ba con rồng là chữ gì? Bốn con rồng là chữ gì?"
"Chú thấy qua, tra từ điển ?"
"Cháu tin, cháu thử hỏi xem, ai cháu hỏi là chữ gì?"
Bùi An Thần một mặt tin tưởng: "Mẹ cần tra từ điển cũng ."
Thẩm Nam Sơ chớp chớp mắt: "... Được thôi! Là chữ 'đạp' và chữ 'triệt' đúng ?"
Bùi Vân Chu: "..."
Bé Bùi An Thần mặt tràn đầy tự hào và kiêu hãnh: "Tiểu thúc, cháu xem, liền ."
Bùi Vân Chu đến mức ngượng ngùng.
Hóa hề là chính .
Bùi Vân Chu Thẩm Nam Sơ bằng ánh mắt chút oán hận.
Chị dâu, chị thể chứ?
Cho dù , chị thể chứ?
Ít nhất, cũng để cho cháu chút thể diện chứ!
つ﹏⊂