Thập Niên 70: Xuyên Thành Chị Dâu Góa Của Nam Chính? Nữ Phụ Độc Ác Từ Chối Tẩy Trắng - Chương 187: Nam chính gặp nguy hiểm tính mạng

Cập nhật lúc: 2025-12-14 16:36:38
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cúp máy bộ đàm, Bùi Chính Niên dựa lưng tảng đá thở dốc, cơn đau buốt lưng khiến mồ hôi lạnh ướt đẫm.

Chỉ là dù cơ thể đau đớn thế nào, cũng thể sánh bằng nỗi đau trong lòng.

Bùi Chính Niên lúc nãy khẳng định là nhầm, tuyệt đối là trai , Bùi Chính Vĩ, thể sai .

, tại g.i.ế.c ?

Những huấn luyện tập trung trong núi đây, cũng liên quan đến ?

Bùi Chính Niên chỉ cảm thấy trong lòng hỗn loạn như một mớ bòng bong.

Sau khi hồi phục, Bùi Chính Niên phát hiện bên cạnh cái cây nhỏ cứu mạng một đường hầm tự nhiên bí mật, thông thẳng phía trung khu chỉ huy của phe Lam.

Anh c.ắ.n chặt răng, bò đến con đường mòn bên vách núi…

Khi mò đến gần lều chỉ huy, thấy bên trong vang lên âm thanh.

Một đang lệnh qua máy điện đài,

“Tăng cường phòng ngự góc Tây Nam, chủ lực phe Hồng sắp đến …”

Giọng , của trai .

Bùi Chính Niên nhíu chặt mày.

Hùng Lỗi cùng Tôn Học Lâm cũng tuân theo mệnh lệnh của Bùi Chính Niên, leo lên .

Một nhóm hội hợp.

Bùi Chính Niên hướng về phía Hùng Lỗi mấy dấu hiệu tác chiến.

Mọi đồng loạt gật đầu.

Theo bàn tay Bùi Chính Niên hạ xuống, một đoàn bắt đầu tiến công mạnh…

Cuối cùng, phe Hồng do Bùi Chính Niên đại diện giành chiến thắng.

Bùi Chính Niên nhẫn chịu đau đớn, quan sát kỹ từng một của phe Lam, nhưng phát hiện thấy bóng dáng của Bùi Chính Vĩ.

Bùi Chính Vĩ giống như biến mất khí.

Ánh mắt Bùi Chính Niên phức tạp.

Cho đến khi giường bệnh viện quân khu,

Bùi Chính Niên vẫn trăn trở về việc Bùi Chính Vĩ xuất hiện.

Anh chắc chắn, tuyệt đối nhầm, thậm chí còn hề lơ là.

“Đoàn trưởng, may mà , thì, còn giải thích thế nào với chị dâu.”

Hùng Lỗi mỗi nhớ tình hình lúc đó liền thấy sợ hãi.

“Giữ bí mật, với cô .”

Bùi Chính Niên sợ Thẩm Nam Sơ sẽ lo lắng.

Đợi vết thương đỡ hơn một chút, sẽ tự .

Đêm khuya,

Bùi Chính Niên giường bệnh nhắm mắt nghỉ ngơi.

Lưng quấn băng gạc dày cộm, vết thương khi t.h.u.ố.c tê hết tác dụng đau như lửa đốt.

Cánh cửa phòng bệnh mở nhẹ, làn gió đêm mang theo mùi t.h.u.ố.c sát trùng ùa .

Bùi Chính Niên cảnh giác mở mắt.

Một y tá mặc áo blouse trắng đẩy xe điều trị , vành mũ ép thấp, đeo khẩu trang, rõ mặt.

“Đoàn trưởng Bùi, đến giờ t.h.u.ố.c .”

Giọng y tá chút khàn khàn, như đang cố tình bóp giọng .

Bùi Chính Niên nhíu mày.

Bình thường t.h.u.ố.c đều do trưởng khoa y tá ban ngày đến, từng thấy y tá bao giờ.

Anh định mở miệng hỏi, y tá đến bên giường, tay cầm ống tiêm, chích một lọ t.h.u.ố.c màu nâu

Một mùi kỳ lạ hăng hắc bay tới.

“Đây là t.h.u.ố.c gì?”

Giọng Bùi Chính Niên vì đau đớn chút khàn khàn, nhưng ánh mắt trong nháy mắt trở nên cảnh giác.

Anh lăn lộn trong quân đội nhiều năm như , trực giác với nguy hiểm nhạy bén hơn ai hết.

Động tác của y tá quá cứng nhắc, căn bản giống nhân viên y tế giàu kinh nghiệm.

Y dường như thấy, tay cầm kim nhanh như cắt đ.â.m thẳng về phía cánh tay Bùi Chính Niên.

Bùi Chính Niên đột ngột nắm chặt lấy cổ tay cô .

“Rốt cuộc ngươi là ai?”

Giọng Bùi Chính Niên lạnh như băng, vết thương lưng vì dùng sức mà đau buốt, mồ hôi lạnh trong nháy mắt túa .

Y buông tay, tay đỡ lấy ống tiêm, hướng thẳng về phía eo Bùi Chính Niên mà đâm.

Tốc độ cực nhanh, căn bản tốc độ mà một y tá thể .

Bùi Chính Niên tránh, nhưng cơ thể thương cho phép.

May mắn, chỉ mũi kim rách quần áo.

Bùi Chính Niên đồng t.ử co rút, thuận thế nhấc chân, dùng hết sức lực đạp về phía bụng đối phương.

Y tá thét lên một tiếng ngã xuống đất.

Động tĩnh trong phòng bệnh quá lớn, Hùng Lỗi vệ sinh xong trở về thấy, lập tức xông .

Vân Vũ

“Đoàn trưởng!”

Hùng Lỗi thấy cảnh tượng mắt, giật một phen, rút s.ú.n.g lập tức chĩa về phía y tá giả,

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-xuyen-thanh-chi-dau-goa-cua-nam-chinh-nu-phu-doc-ac-tu-choi-tay-trang/chuong-187-nam-chinh-gap-nguy-hiem-tinh-mang.html.]

“Không cử động! Cử động nữa sẽ bắn!”

Y tá giả thấy họng s.ú.n.g đen ngòm, quả quyết lật về phía cửa sổ phía , bỏ chạy.

Hùng Lỗi đuổi theo, Bùi Chính Niên ngăn .

“Nhanh, gọi bác sĩ cho .”

Bùi Chính Niên chỉ cảm thấy cả đầu óc choáng váng, mí mắt nặng trĩu.

“Đoàn trưởng! Anh thế nào ?”

Giọng Hùng Lỗi dường như ngày càng xa .

Bác sĩ và lính gác thấy động tĩnh cũng chạy đến, phòng bệnh lập tức hỗn loạn.

Bác sĩ kiểm tra xong liền nhíu mày,

Dưới lớp quần áo mũi kim của y tá giả rách lúc nãy Bùi Chính Niên, xuất hiện một vệt đỏ tím, và sưng lên.

Phòng bệnh hỗn loạn như nồi cháo.

Sáng sớm,

Thẩm Nam Sơ tỉnh dậy, trong đầu vang lên giọng gấp gáp của hệ thống.

“Chủ nhân đại nhân, , nam chính nguy hiểm tính mạng.”

Cái gì?

Nam chính nguy hiểm tính mạng.

Không đúng !

Nam chính đều hào quang bảo vệ ?

Hơn nữa, Thẩm Nam Sơ từng tiểu thuyết, nam chính lúc vốn nên gặp chuyện gì thể uy h.i.ế.p tính mạng chứ?

“Rốt cuộc xảy chuyện gì ?”

“Xin chủ nhân đại nhân, cách quá xa, thể nắm thông tin cụ thể.”

Thẩm Nam Sơ còn kịp hỏi hệ thống thể nghĩ cách gì , trong sân vang lên giọng khẩn trương của chính ủy Liêu.

“Chị dâu, nhà ?”

“Có.”

Thẩm Nam Sơ vội vàng từ trong phòng bước .

Nghe thấy tiếng động, Bùi cũng lập tức .

Chính ủy Liêu Thẩm Nam Sơ bụng to vượt mặt, về phía Bùi, trong mắt thoáng qua vẻ do dự.

Cuối cùng, ông vẫn mở miệng.

“Bác, chị dâu, Chính Niên trong lúc diễn tập gặp chuyện .”

Mẹ Bùi chỉ cảm thấy trời đất cuồng, may mắn, Thẩm Nam Sơ đỡ lấy bà.

“Chính ủy Liêu, cần chúng cháu đến bệnh viện chăm sóc ?”

Thẩm Nam Sơ hướng về phía chính ủy Liêu chớp chớp mắt.

Chính ủy Liêu thần sắc của Bùi, hiểu ngay.

, đúng .”

“Vậy còn chờ gì nữa? Con thu xếp đồ đạc ngay đây.”

Mẹ Bùi gắng gượng về trong phòng, thấy Thẩm Nam Sơ dừng .

“Mẹ, thu xếp đồ, chúng cùng .”

Mẹ Bùi lo lắng cho Bùi Chính Niên, yên tâm để Thẩm Nam Sơ một ở đơn vị.

Cuối cùng, bà nghiến răng, đỏ mặt về phía chính ủy Liêu.

“Chính ủy, phiền đồng chí giúp bác cùng Nam Sơ mua tấm vé giường chuyến gần nhất.”

“Tốt nhất là giường mềm, tiền, thành vấn đề.”

Đối mặt với yêu cầu của Bùi, chính ủy Liêu đáp ứng.

“Được, yên tâm, nhất định mua .”

“Cảm ơn. Bác thu xếp đồ ngay.”

Đợi Bùi cuống cuồng thu xếp đồ, chính ủy Liêu mới tìm cơ hội chuyện riêng với Thẩm Nam Sơ.

Chính ủy Liêu còn mở miệng, Thẩm Nam Sơ lên tiếng .

“Chính ủy, cháu nếu vết thương của Chính Niên nặng, đồng chí với cháu.”

“Làm phiền đồng chí hết giữ bí mật cho cháu.”

“Bà tuổi cao , cháu sợ bà chịu nổi.”

Chính ủy Liêu còn thể gì? Chỉ thể gật đầu.

“Được.”

Nhìn bụng cao vượt mặt của Thẩm Nam Sơ, chính ủy Liêu khô khốc ép một câu,

“Chị dâu, chị cũng đừng buồn, Chính Niên sẽ…”

Bốn chữ “cát nhân thiên tướng” chính ủy Liêu còn , trực tiếp Thẩm Nam Sơ chen ngang.

“Vâng.”

Về vết thương của Bùi Chính Niên, chỉ cần c.h.ế.t khi gặp cô, Thẩm Nam Sơ tin rằng, đều thể dựa cửa hàng đổi điểm của hệ thống để cứu trở về.

Vô phi, chỉ là điểm căm ghét lẽ sẽ tiêu ít.

Thẩm Nam Sơ còn bắt đầu tiêu, cảm thấy đau lòng .

 

Loading...