Thập Niên 70: Xuyên Thành Chị Dâu Góa Của Nam Chính? Nữ Phụ Độc Ác Từ Chối Tẩy Trắng - Chương 176: Vững Vàng Tiến Từng Bước Là Thực Tế Nhất
Cập nhật lúc: 2025-12-14 16:36:27
Lượt xem: 7
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ba ngày liên tiếp, trong huyện hề bất kỳ một động tĩnh gì.
Tin tức duy nhất chút thú vị, lẽ là bọn Dư Chấn, Phùng Khang Bình đám Hồng vệ binh , mấy lén lút cúng bái tổ tiên nhà mấy .
Nguyên nhân là gì?
Không cần đoán cũng .
Đã là Dư Chấn và những khác trong một thời gian ngắn dám tới Vương gia thôn nữa, đồng thời văn kiện cấp cũng hạ đạt, Bùi Chính Niên cùng liền trở về đơn vị .
Thẩm Nam Sơ bàn bạc với Bùi Chính Niên .
Nhân lúc bây giờ tới lúc sinh, thời gian sẽ xử lý hết những việc ở Vương gia thôn , đó mới tới đơn vị.
Trong lòng Thẩm Nam Sơ tính toán kỹ .
Dầu gội bã Hắc Muội và lông thỏ về cơ bản thể sản xuất định.
Kênh tiêu thụ mà Trịnh Đồng Vỹ tìm là tệ, nhưng chính là quá xa.
Chi phí vận chuyển quá cao, hiện tại Vương gia thôn chỉ sản xuất với lượng nhỏ. Chuyến hàng vận chuyển , chi phí vận chuyển chiếm cũng ít tiền.
Thẩm Nam Sơ cảm thấy vẫn bỏ xa tìm gần, chiếm lấy những khách hàng lớn ở thành phố và huyện như nhà máy dệt, cửa hàng bách hóa, hợp tác xã mua bán.
Chỉ cần đ.á.n.h hạ mấy mảng căn cứ , việc vận chuyển thể tập trung giải quyết, lợi nhuận cũng thể nâng lên.
Sau khi Bùi Chính Niên rời , Thẩm Nam Sơ liền tìm Trịnh Đồng Vỹ và Vương Kiến Quốc bàn bạc,
Trịnh Đồng Vỹ trong mắt lóe lên ánh sáng tinh , "Ý của cô là... trực tiếp tìm nhà phân phối ở trong thành phố?"
"Không chỉ ."
Thẩm Nam Sơ nghĩ còn xa hơn nữa,
"Nhà máy dệt nữ công nhân nhiều, tóc dễ dính bông, đang cần dầu gội loại bỏ dầu ngứa."
"Cửa hàng bách hóa hướng tới thị dân bình thường, theo bán lẻ."
"Hợp tác xã mua bán bao phủ hương trấn, theo lượng."
"Nếu thể đàm phán thành công đơn hàng của cả ba nhà , chúng sẽ trực tiếp từ thôn phát hàng tới thành phố và huyện, tiết kiệm ít chi phí vận chuyển."
Vương Kiến Quốc đối với ý tưởng của Thẩm Nam Sơ vô điều kiện ủng hộ,
"Tiểu Sơ, ý tưởng của cháu ."
"Một miếng thể thành béo, chúng hết lấy đơn hàng xung quanh, đợi nhiều tiền hơn, mở rộng sản xuất."
Trịnh Đồng Vỹ cũng đồng ý,
"Ý tưởng tệ."
"Vương gia thôn chúng hiện tại quy mô sản xuất quá nhỏ, nếu đơn hàng lớn, thật sự kịp."
"Vững vàng tiến từng bước là thực tế nhất."
Kế hoạch định gần như xong, Vương Kiến Quốc một việc khó.
Ở trấn, Vương Kiến Quốc quen, nhưng ở thành phố, quen chút nào.
Nếu là huyện, thì Vương Kiến Quốc còn thể tìm tìm quan hệ.
Thế nhưng, thành phố , chút khó xử.
"Nếu thật sự , tìm Lâm Ái Dân, nhờ tìm giúp quan hệ cho thôn ."
Vương Kiến Quốc quyết định một nữa bỏ qua khuôn mặt già của .
Thẩm Nam Sơ lắc đầu,
"Bác, cần, chỉ cần trưởng trấn mở cho chúng một phong thư giới thiệu là ."
Cô mượn danh nghĩa để kéo cờ lớn.
Người mạnh mẽ bao giờ than phiền cảnh khắc nghiệt.
"Được, ngay bây giờ."
Vương Kiến Quốc liền , đạp lên xe đạp, cầm theo hai hộp dầu mới ép, thẳng tiến tới chính quyền trấn.
Trưởng trấn Lâm Ái Dân đang trong văn phòng phê duyệt văn kiện, thấy Vương Kiến Quốc tới cũng ngẩng đầu.
Không việc gì thì lên điện Tam Bảo.
Lâm Ái Dân đối với lão gia hỏa Vương Kiến Quốc thể hiểu rõ.
Vương Kiến Quốc cũng tức giận, cứ ghế đợi Lâm Ái Dân xong việc.
Một tiếng đồng hồ , Lâm Ái Dân cuối cùng cũng ngẩng đầu lên,
"Nói ! Có việc gì?"
"Hôm nay tới là nhờ ngài giúp một việc, thôn chúng Đại Liêu thành phố chạy đường tiêu thụ, nhưng thư giới thiệu sợ nhận..."
Lâm Ái Dân xong liền sững .
Hắn còn tưởng Vương Kiến Quốc sẽ nhờ giúp đỡ việc lớn cỡ nào chứ?
Hóa là mở thư giới thiệu?
Chuyện nhỏ một chút.
"Chú tìm ai? Cửa hàng bách hóa hợp tác xã mua bán?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-xuyen-thanh-chi-dau-goa-cua-nam-chinh-nu-phu-doc-ac-tu-choi-tay-trang/chuong-176-vung-vang-tien-tung-buoc-la-thuc-te-nhat.html.]
"Tốt nhất thể một phong cho nhà máy dệt nữa."
Giọng điệu Vương Kiến Quốc chút gấp gáp,
"Chúng chỉ dầu gội, còn lông thỏ, hỏi xem nhà máy dệt thu mua ."
Lâm Ái Dân mắt sáng lên, lông thỏ là thứ , áo len nhẹ ấm, nếu thể cung cấp cho nhà máy dệt, chỉ đối với Vương gia thôn, mà đối với trấn đều là việc .
Hắn lập tức cầm bút lên, giấy thư chỉnh chỉnh tề tề, đóng dấu đỏ của văn phòng trưởng trấn,
"La khoa trưởng khoa cung tiêu của nhà máy dệt là quen cũ của , chú nhắc tên , sẽ nể mặt."
"Tốt ! Dầu hạt là thứ , ngài mang về nhà dùng."
Bỏ lời , bóng lưng Vương Kiến Quốc thuận chân liền biến mất.
Lâm Ái Dân:...
Dùng xong liền chạy, đồ lão thỏ tinh.
...
Nhà họ Bùi.
Bùi mẫu và Bùi lão phu nhân lo lắng.
"Nam Sơ , cháu m.a.n.g t.h.a.i như , đường tới thành phố xa xôi, đây?"
Bùi lão phu nhân chống gậy, mặt đầy yên tâm, "Hay là để thôn trưởng cháu ?"
"Thôn trưởng rời , xưởng thôn thể thiếu ." Thẩm Nam Sơ an ủi, "Cháu mang theo đồng chí Trịnh, còn Vân Chu, ba đây, ."
Quan trọng nhất là việc , cô thật sự .
Bùi Vân Chu lập tức thẳng ,
"Bà nội yên tâm, cháu sẽ bảo vệ chị hai!"
Bùi mẫu vẫn yên tâm, nhét cho Thẩm Nam Sơ ít tiền,
"Trên đường , thế nào thoải mái thì thế, tới thành phố tìm chỗ ở sạch sẽ, đừng tiết kiệm tiền..."
Lải nhải dặn dò gần nửa ngày, mới lưu luyến rời để bọn họ xuất phát.
Thẩm Nam Sơ mang theo Trịnh Đồng Vỹ xách hành lý và Bùi Vân Chu, rời thôn, tiến về Đại Liêu thành phố.
...
Trên đường chính của Đại Liêu thành phố,
Dòng xe đạp như thủy triều cuộn trào, thỉnh thoảng xe tải và xe buýt công cộng chạy qua.
Những công nhân mặc đồng phục công nhân vải xanh, những phụ nữ xách làn mua rau, học sinh đeo cặp sách qua , so với Vương gia thôn náo nhiệt gấp mười ngừng.
Trịnh Đồng Vỹ xách hành lý, "Trước tiên tìm chỗ ở ?"
"Được." Thẩm Nam Sơ vội hành động.
Đợi ba tới nhà khách, nghỉ ngơi một lúc, mới tụ tập cùng .
"Trước tiên cửa hàng bách hóa."
Đây là điểm dừng chân đầu tiên Thẩm Nam Sơ quyết định.
Nắm rõ tình hình thị trường mới đàm phán ăn, trong lòng mới chỗ dựa.
Cửa hàng bách hóa Đại Liêu thành phố là tòa nhà bề thế nhất thành phố.
Tòa nhà ba tầng cao xây bằng gạch xanh, cửa treo chữ sơn đỏ "Vì nhân dân phục vụ", cửa kính lau sáng bóng, bên trong trưng bày vô hàng hóa.
Thẩm Nam Sơ dẫn hai bước cửa, liền mùi xà phòng thơm nồng và thở vải vóc bao vây.
Vân Vũ
Thẩm Nam Sơ thẳng tiến hướng khu vực vải vóc.
Một phụ nữ trẻ tuổi mặc đồng phục màu xanh, n.g.ự.c đeo huy hiệu nhân viên bán hàng bước tới đón, giọng điệu thể là nhiệt tình,
"Cần gì? Vải bông đích xác lương?"
"Đồng chí, xem ."
Thẩm Nam Sơ đưa tay sờ sờ vải bông quầy, cầm lên vải đích xác lương xem kỹ,
"Vải bông bao nhiêu tiền một thước? Đích xác lương thì ?"
Hồng Tiểu Linh báo giá, thấy Thẩm Nam Sơ chỉ sờ mua, sắc mặt càng nhạt ,
"Muốn may quần áo? Chỗ chúng quần áo may sẵn, so với xé vải may lợi hơn."
"Quần áo may sẵn bao nhiêu tiền một bộ?"
Thẩm Nam Sơ hỏi, ánh mắt quét qua những chiếc áo sơ mi, quần đang treo, ngay cả giá quần áo trẻ em cũng hỏi khắp, còn bảo Hồng Tiểu Linh lấy hai bộ khác chất liệu so sánh...
Hồng Tiểu Linh nhẫn nại đối phó, thấy cô hỏi nửa ngày liền một mảnh vải cũng mua, khóe miệng bắt đầu chúi xuống.
Thẩm Nam Sơ để ý.
Vừa vặn, hai nữ đồng chí bước , thẳng tiến tới quầy bên cạnh.
Hồng Tiểu Linh quả quyết xoay tiếp đón hai nữ đồng chí đó.