Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Thập Niên 70 Xuyên sách thành vợ của phản diện - Chương 77 - Cực Kỳ Vừa Vặn

Cập nhật lúc: 2024-04-18 16:32:08
Lượt xem: 2,341

Chẳng mấy chốc, một chiếc áo cưới kiểu Trung Quốc đã được làm ra dưới bàn tay khéo léo của Tô Hiểu Mạn, đường may của chiếc váy vô cùng chỉnh tề và đẹp đẽ, đầu sợi chỉ gần như không nhìn thấy, mặc dù được làm từ vài mảnh vải đỏ nhưng lại tạo thành một đường vân mềm mịn đến bất ngờ. Các đường vân kéo từ trước n.g.ự.c đến eo hình thành một tuyến đường cong, đối xứng với hai đường ở trước ngực.

“Đây là……” Hai mắt Chu Hiểu Phượng léo sáng lên .

Chân váy bên dưới là một loại váy dài xếp ly, đôi tay của Tô Hiểu Mạn vô cùng khéo léo, từng chút từng chút một may xong cái váy xếp ly này.

Một lúc sau, hình thức ban đầu của váy đã làm xong, mặc dù vẫn phải may cả cổ áo, tay áo, làn váy và các bộ phận khác cũng cần gia công thêm lần nữa, nhưng mà có thể mặc thử trước.

Tô Hiểu Mạn bảo Chu Hiểu Phượng mặc thử áo trước để giảm bớt lo lắng của cô gái nhỏ này.

Chu Hiểu Phượng nhìn bộ váy áo trước mặt mình, trong lòng vô cùng kích động, vội chạy vào phòng bên cạnh để thay quần áo.

Cho dù là bộ đồ vẫn chưa may xong nhưng Chu Hiểu Phượng mặc ở trên người lại cảm thấy vô cùng thoải mái, thậm chí còn đẹp hơn bộ quần áo mà mẹ cô may cho cô.

Đây là lần đầu tiên Chu Hiểu Phượng mặc được bộ quần áo vừa vặn như vậy trong đời.

Cô mặc chiếc váy đỏ trên người ngượng ngùng bước ra. Phần trên của váy được thiết kế vô cùng độc đáo, có thể tôn lên đường cong tinh tế của trên người cô, vòng một nở nang, eo nhỏ thon gọn. Phần dưới là một chiếc váy dài xếp ly, vừa lúc có thể che được đôi giày vải của cô, lại không chạm đất.

Chu Hiểu Phượng chưa bao giờ mặc chiếc váy dài như vậy, vốn cho rằng mặc trên người sẽ không thoải mái, khó đi lại, nhưng lúc cô thử đi một bước đến trước gương, lại cảm thấy theo mỗi bước đi của mình, làn váy lay động giống như một con công xinh đẹp đang xòe đuôi vậy, lại giống những đóa hoa hồng đang nở rộ dưới ánh mặt trời sáng lạn, vô cùng xinh đẹp.

Rõ ràng chỉ là một thiết kế vô cùng đơn giản, nhưng mà làn váy bay bổng lại mang một cảm giác khí thế hào hùng, chân váy có màu đỏ tươi bắt mắt, khiến nước da của cô trở nên hồng hào lạ thường.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-vo-cua-phan-dien/chuong-77-cuc-ky-vua-van.html.]

Đây là lần đầu tiên Chu Hiểu Phượng nhìn thấy bản thân xinh đẹp quyến rũ như vậy, cô ấy sững sờ ngắm nhìn bản thân mình trong gương.

"Hiểu Phượng! Hiểu Phượng!" Chị dâu Hứa Cần đứng bên ngoài gõ cửa, Chu Hiểu Phượng đi thay quần áo được một lúc rồi mà vẫn chưa thấy người đi ra, Hứa Cần thắc mắc hay là đã xảy ra chuyện gì: "Hiểu Phượng, sao em vẫn chưa ra vậy, là quần áo có vấn đề gì sao? Có phải mặc không……"

Nghe thấy giọng nói của chị dâu ngoài cửa, Chu Hiểu Phượng ở trong phòng xấu hổ đỏ bừng mặt, vô ý thức vén làn váy, đi tới mở cửa phòng.

"Hiểu Phượng—" Hứa Cần giật mình mở to mắt, khó có thể tin người trước mặt mình là cô em họ Chu Hiểu Phượng, cảm thấy bản thân giống như lần đầu tiên quen biết em họ vậy.

Trong mắt không ngừng loé lên sự kinh ngạc, ánh mắt Hứa Cần chớp cũng không chớp nhìn chiếc váy đỏ trên người của Chu Hiểu Phượng, cô ấy không đành lòng quay mặt đi chỗ khác.

Sau mấy giây, Hứa Cần mới giật mình tìm về giọng nói của mình: "Hiểu Phượng, đến, em đi thử vài bước cho chị xem".

Tô Hiểu Mạn đứng dựa vào tường, vô cùng hài lòng nhìn bộ đồ trên người Chu Hiểu Phượng một cái.

Chu Hiểu Phượng cúi đầu xuống ngượng ngùng cười, nghe tiếng thúc giục của Hứa Cần, mới buông làn váy xuống, đi mấy bước về phía trước.

Áo mới mặc ba năm, áo cũ mặc ba năm, khâu khâu vá vá cũng là ba năm. Người của thời đại này đều ăn mặc giản dị, kiểu cách quần áo cũng chỉ mấy loại đơn giản như vậy, càng có rất nhiều người ăn mặc quần áo rách nát, đầy mụn vá.

Quần áo mới đã hiếm có, quần áo đẹp lại càng ít, đây là lần đầu tiên Chu Hiểu Phượng được mặc quần áo đẹp như vậy, trong lòng cô ấy vui mừng khôn xiết, đi lên đi xuống mấy bước, không nhịn được lại vào phòng soi gương.

"Hiểu Phượng, bộ quần áo này của em đẹp quá, em mặc trên người chiếc váy đỏ đẹp như vậy, chính là cô gái xinh đẹp nhất thôn chúng ta, là cô dâu đẹp nhất mà chị từng thấy".

Truyện này được đăng trên web monkeyD, xin hãy đọc web chính chủ để ủng hộ công sức của dịch giả. Search tên truyện + monkeyD

Tô Hiểu Mạn đứng bên cạnh cười nói: "Không vội, còn chưa may xong đâu, thêu thêm mấy đoá hoa trên váy nhìn sẽ càng đẹp hơn, Hiểu Phượng, đến, ngồi xuống đây, chị làm tóc cho em".

Loading...