Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Thập Niên 70 Xuyên sách thành vợ của phản diện - Chương 520 - Ăn Cơm Mềm

Cập nhật lúc: 2024-04-20 12:23:56
Lượt xem: 1,096

Sau khi có xe mới, con muỗi mùi chua trong nhà vứt bỏ luôn cái xe máy, mặc dù vốn dĩ anh cũng chưa đi xe máy được mấy lần, bởi vì trước đó ý tưởng của anh giống như của ông nội Khương, cho rằng đi xe máy còn không bằng đi xe đạp.

Nhưng mà lúc này đổi thành chiếc xe bốn bánh, lại cảm thấy bản thân có thể.

Vợ anh yêu anh nhất.

Ông nội Khương và thầy Quan nhìn thấy chiếc xe bốn bánh này, cũng thòm thèm không thôi, ngay cả ông nội Khương cũng muốn đi lên lái thử một chút.

“Ông nội, ông không có bằng lái.”

“Thầy ơi, thầy cũng không có bằng lái.”

Toàn bộ người trong nhà, chỉ có mỗi mình Tạ Minh Đồ có bằng lái, chỉ có anh mới có thể lái xe ra ngoài công khai.

“Đi đi đi, năm đó ông nội còn từng lái xe thiết giáp cơ mà.”

“Năm đó thầy con còn từng lái xe…”

Tạ Minh Đồ: “???!!”

Tô Hiểu Mạn: “??!!”

Thầy cũng từng có quá khứ như vậy?”

Cho dù ngoài miệng bọn họ có nói như vậy, cũng vẫn không thể để bọn họ lái xe tùy tiện được, lái xe bốn bánh cũng không phải chuyện đùa, đương nhiên, hiện tại trên đường cái ít xe tải, phần lớn là xe đạp, không quá nguy hiểm.

Nhưng cũng không thể đi gây tai họa cho những người đi xe đạp được.

Tạ Minh Đồ lái xe về, đưa người trong nhà đi hóng gió một vòng, sau đó dừng xe ở trong viện.

Hiện giờ tứ hợp viện nhà bọn họ đã được mở rộng, Tô Hiểu Mạn muốn mua mấy tứ hợp viện ở bên cạnh, có mấy hộ gia đình cố ý tăng giá lên, nói phải trả hai mươi vạn mới bán cho cô, Tô Hiểu Mạn cười lạnh vài tiếng dứt khoát không mua.

Hiện giờ một gian tứ hợp viện cùng lắm mất khoảng một hai vạn, lúc này căn bản nhà ở không đáng giá tiền, phần lớn những người có đơn vị làm việc đều ở nhà do đơn vị phát, cho dù nhà được phân phát có nhỏ hẹp cũng coi như là có chỗ ở, sẽ không ai đi mua nhà cả.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-vo-cua-phan-dien/chuong-520-an-com-mem.html.]

Đến nỗi lúc này mua nhà rồi cho thuê nhà, lại càng là trò cười lớn nhất thiên hạ, hiện tại mua một căn hộ mất vài vạn, tiền cho thuê nhà mỗi tháng mới ba bốn đồng tiền mà thôi, có quý cũng không có kẻ ngốc nào đi thuê mấy loại nhà ở như vậy, một gian tứ hợp viện cho dù có cho mười mấy nhà thuê, cũng cần ba bốn mươi khối.

Vì cớ gì chứ?

Cố tình tăng giá, Tô Hiểu Mạn không mua, mua một gian liền kề với phòng phía bắc nhà bọn họ, chỉ cần phá tường, làm một cánh cửa nhỏ, là có thể dùng luôn, cô bỏ ra ba vạn mua gian tứ hợp viện này, hiện tại xe nhà bọn họ đều để bên sân gian viện này.

Tứ hợp viện vẫn chưa kịp chỉnh sửa gì cả, nên căn này dùng để làm sân sau.

Là nơi mà Tạ Minh Đồ nuôi bồ câu, sau khi có thêm sân, chỗ chơi của hai đứa nhóc trong nhà cũng rộng hẳn lên, dẫn theo đám bồ câu ồn ào chạy tới chạy lui.

“Cha ơi, sau này con lớn lên cũng muốn lái xe!!!”

Tạ Nghiên ngồi ở phía sau, vô cùng hâm mộ mà nhìn cha mình đang nắm tay lái.

Tạ Dao lại không cảm thấy hứng thú lắm với xe đi ngược chiều, mà tò mò nhìn phong cảnh ngoài cửa sổ, Tô Hiểu Mạn ôm Tạ Dao: “Ngoan, không thể vươn đầu ra ngoài cửa sổ được.”

Tạ Dao ngoan ngoãn gật đầu.

Truyện này được đăng trên web monkeyD, xin hãy đọc web chính chủ để ủng hộ công sức của dịch giả. Search tên truyện + monkeyD

Tô Hiểu Mạn nghĩ sau khi nhà mình mua xe, về sau lại tiện cho cả nhà cô đi du lịch tự túc, dẫn hai đứa nhóc con đi ra ngoài chơi.

Bây giờ trên đường ít xe, đi chỗ nào cũng không sợ kẹt xe.

Khuyết điểm duy nhất đó chính là đường thời này không dễ đi cho lắm.

Làm một người đàn ông có xe, con muỗi bốc mùi chua này cũng hưng phấn vài ngày liền, ai có thứ gì tốt mà không muốn mang ra ngoài khoe khoang? Huống hồ lại là đồ mà vợ mình mua cho, Tạ Minh Đồ không nhịn được nữa, lái xe đi làm.

Chẳng qua anh lái đi một lần rồi không lái nữa, Tô Hiểu Mạn hỏi anh tại sao, “Chẳng lẽ là tiết kiệm xăng dầu cho nhà ta?”

Tạ Minh Đồ nói là quá nổi bật.

Tô Hiểu Mạn ngẫm lại thấy cũng đúng, lúc này có xe, xác thật rất nổi bật, có ảnh hưởng không tốt ở đơn vị.

Tạ Minh Đồ có chút buồn bực mà ôm eo Tô Hiểu Mạn từ phía sau: “Bọn họ nói anh ăn cơm mềm.”

Loading...