Thập Niên 70 Xuyên sách thành vợ của phản diện - Chương 52. Danh Ngạch
Cập nhật lúc: 2024-04-18 13:21:06
Lượt xem: 2,129
“Đội ngũ học tập? Đi ra bên ngoài học tập hả?”
“Lão già Trần Cát Anh này cũng đi theo ư?”
“Bên ngoài có cái gì hay ho nhỉ? Anh cũng muốn đi theo chứ?”
“Không muốn đi, tôi không muốn đi lăn lộn khổ sở!”
…
Chuyện thành lập một tổ nhỏ đi sang tỉnh bên học tập được viết thành bản thông báo dán ở bảng thông báo, Lưu tam có thể đọc được mấy chữ đứng ở bên cạnh đọc thông báo, giải thích cho các xã viên nghe, phần lớn mọi người nghe xong, nói chuyện vài câu cũng liền rời đi.
Những người chưa từng rời đi khỏi quê hương từ nhỏ này không hề có hứng thú với chuyện đi ra bên ngoài học tập.
“Đều tuyển chọn những thanh niên hai mươi mấy tuổi, cũng đúng, thanh niên trẻ tuổi nên đi ra ngoài học hỏi!”
“Thanh niên trí thức Khương và thanh niên trí thức Hà đều là người rất ưu tú…”
Lúc nhóm thanh niên trí thức ăn cơm, cũng nghị luận sôi nổi về chuyện này.
Không giống với các thôn dân, nhóm thanh niên trí thức trẻ tuổi đầy lòng mong chờ với việc có thể đi ra bên ngoài nhìn ngắm việc đời, chuyện đi ra ngoài tỉnh học tập, đối với bọn họ không phải là quá trình gian khổ và mệt nhọc, mà là một chuyện tốt cực kì hấp dẫn.
Nữ thanh niên trí thức Vương Lam buông bát cơm trong tay xuống, nghĩ tới cô ruột ở tỉnh bên, hận trong danh sách đi tỉnh bên học tập không thể có mình, cô ta muốn đi thăm cô ruột, càng muốn nhờ quan hệ của dượng mà đưa cô ta rời khỏi đây.
Có người thanh niên trí thức nghi ngờ hỏi: “Cái danh sách đi học tập này được quyết định như thế nào vậy?”
“Hình như là chọn những người trẻ tuổi…”
Lúc này có một người kêu lên sợ hãi: “Trong danh sách có Tô Hiểu Mạn?!”
“Tô Hiểu Mạn và thanh niên trí thức Khương muốn cùng đi học tập?!”
Truyện này được đăng trên web monkeyD, xin hãy đọc web chính chủ để ủng hộ công sức của dịch giả. Search tên truyện + monkeyD
Lời hắn nói khiến toàn bộ thanh niên trí thức ở đây như vỡ tung, làm rất nhiều người có chỗ phát tiết lời nói, Vương Lam hung hăng vỗ bàn một cái, hô to một tiếng không công bằng.
“Chuyện này không công bằng!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-vo-cua-phan-dien/chuong-52-danh-ngach.html.]
“Tô Hiểu Mạn cũng có thể đi… Dựa vào cái gì Tô Hiểu Mạn cũng có thể đi! Những thanh niên trí thức như chúng ta đều có bằng cấp, còn biết chữ, dù sao đi nữa cũng nên cho bên thanh niên trí thức chúng ta nhiều danh ngạch hơn một chút, những người khác cũng chẳng có trình độ văn hóa, bọn họ thì có thể học được cái quái gì chứ?!”
“Dựa vào cái gì mà thanh niên trí thức chỉ có hai vị trí?”
“Không công bằng!”
“là do Tô Hiểu Mạn! Khẳng định là do Tô Hiểu Mạn!” Thanh niên trí thức Vương Lam làm náo loạn lên ở chỗ của thanh niên trí thức : “Trưởng đội sản xuất là cậu cả của Tô Hiểu Mạn, cho nên mới thiên vị cô ta, để cô ta đi học tập.”
“Phi, cô ta nhất định là muốn quấn lấy thanh niên trí thức Khương!”
“Thứ không biết xấu hổ, tôi không phục, tôi muốn đi tố cáo!”
*
“Có chuyện rồi! Bên chỗ thanh niên trí thức xảy ra chuyện!”
“Còn gây náo loạn cả tới bên đại đội.”
“thư ký đại đội tới để xử lý chuyện này!”
Danh sách đã quyết định rồi, Liễu Triệu Cường tự cho là đã hoàn thành một chuyện lớn lại không nghĩ rằng bởi vì danh ngạch mà xảy ra sự cố làm ông sứt đầu mẻ trán, thư ký Lương đích thân tới tận nơi tìm ông để nói chuyện.
“Thanh niên trí thức Vương kia nói, Tô Hiểu Mạn là cháu ngoại gái của anh?”
“Con bé Hiểu Mạn là cháu ngoại gái của tôi.” Đầu Liễu Triệu Cường to ra, Tô Hiểu Mạn là cháu ngoại gái của ông, đồng thời cũng là người kiến nghị ông làm chuyện này.
Thư ký Lương nghe vậy thì nhíu mày, phê bình nói: “Không được cho người thân vào, anh nhìn xem, hiện tại chẳng phải là loạn cả lên rồi đấy à, quần chúng đều nói là không công bằng.”
“cái danh ngạch này của ông còn cần suy xét lại, nên để những đồng chí ưu tú đi qua học tập.”
Liễu Triệu Cường cười khổ vài tiếng, mở miệng giải thích: “Thư ký, chuyện này có nguyên nhân cả, tôi nói từ đầu tới đuôi cho anh nghe, chuyện không quá giống như lời mà thanh niên trí thức Vương nói…”
“Chủ yếu là anh không cần phải giải thích với tôi như thế nào mà là phải nói rõ ràng ra với mọi người như thế nào.”
“Đã có rất nhiều người bất mãn.”
Thư ký Lương xua xua tay, không muốn nghe người ta giải thích rõ ràng chút nào, hiện tại chuyện này đã rối loạn cả lên, tạo thành ảnh hưởng không tốt trong mắt quần chúng, vậy nên phải cần thiết nhanh chóng giải quyết chuyện này.