Thập Niên 70 Xuyên sách thành vợ của phản diện - Chương 510 - Nhất Định Sẽ Bán Được
Cập nhật lúc: 2024-04-20 12:19:31
Lượt xem: 863
Ngoài ra còn giới thiệu các sản phẩm khác nhau của《 Uyển Hề 》, đây dùng để quảng cáo cho sản phẩm của thương hiệu.
Ngày phát hành tạp chí thời trang này cũng trùng với ngày ra mắt của loại nước hoa đầu tiên của 《 Uyển Hề 》, loại nước hoa này được điều chế bởi thầy Quan và Tạ Minh Đồ, tên của nó là—— Hoa đinh hương sau mưa.
Công lao chính vẫn là của thầy Quan, Tô Hiểu Mạn không ngờ là thầy Quan lại am hiểu về các loại nước hoa như vậy, thậm chí còn giúp cô điều chế ra khoản nước hoa đầu tiên của《 Uyển Hề 》.
Đó là một mùi hương hoa đinh hương vô cùng thơm dịu.
Lần đầu ngửi thấy mùi này sẽ cảm thấy giống như mùi hoa đinh hương sau mưa vậy, hương thơm mang theo sự tươi mát, nồng đậm mùi hoa, nhưng lại có thể cảm nhận được cái se se lạnh sau cơn mưa, hương thơm sau đó sẽ là mùi hoa mẫu đơn, cuối cùng là hương hoa cam, hướng dương, ý nghĩa là sau cơn mưa trời sẽ lại sáng.
Ngửi mùi hương này giống như nhìn thấy cô gái hoa đinh hương đang đứng trước mặt vậy, cô ấy mặc một bộ sườn xám uyển chuyển thướt tha, trên tay cầm ô giấy dầu, nhẹ nhàng bước qua con ngõ nhỏ trong cơn mưa, khi đi đến góc phố, mưa ngừng rơi, cô ấy cụp ô lại, rồi bước về phía trước, bóng dáng thướt tha đó cũng biết mất trong con ngõ, chỉ còn lại mùi hoa đinh hương thoang thoảng trong không khí.
Để quảng cáo loại nước hoa này, Tô Hiểu Mạn đã đi tìm Triệu Thanh Thanh viết một bài văn nhỏ tuyên truyền về mùi hương này, mấy người vắt óc suy nghĩ, thậm chí còn viết ra một bài văn về việc tìm kiếm cô gái hoa đinh hương, là do Liễu Phiêu Nhiên tự mình viết, viết rất tuyệt vời.
Sau khi Tô Hiểu Mạn xem xong, mặc dù trong lòng cô cũng không xúc động lắm nhưng mà những con người yêu thích thể loại văn chương này sau khi thấy bài viết này đoán chừng sẽ vô cùng vui vẻ.
Cô còn đưa bài văn này cho các cô gái trẻ 17, 18 tuổi trong đoàn ca múa xem, sau đó tất cả các cô gái nhỏ đều lộ ra vẻ mặt vô cùng khao khát được như vậy.
Tô Hiểu Mạn cảm thấy bài viết này vô cùng ổn.
Nhóm người thích văn học nghe vậy thì vô cùng phấn khích.
Ngoài giới thiệu nước hoa, còn có loại dầu gội mọc tóc mà thầy Quan cung cấp phương thức điều chế, thầy Quan cùng vài người trong nhóm nghiên cứu phát triển đã thử nghiệm rất nhiều lần và đã nghiên cứu ra một loại dầu gội có thể bảo quản được lâu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-vo-cua-phan-dien/chuong-510-nhat-dinh-se-ban-duoc.html.]
Ngoài dầu gội đóng chai, Tô Hiểu Mạn còn yêu cầu nhà máy sản xuất thêm nhiều gói dầu gội nhỏ, tiết kiệm hơn nhiều, một túi có thể gội được hai lần, bây giờ trên thị trường vẫn còn chưa xuất hiện loại dầu gội đóng túi như này.
Trong tạp chí 《 Uyển Hề 》còn tặng kèm một gói dầu gội đầu.
Lại còn kèm theo một tấm thẻ kẹp sách, trên thẻ kẹp sách còn vẽ một cô gái ôm hoa đinh hương, thoang thoảng một mùi hoa đinh hương giống như loại nước hoa mà họ bán.
Bây giờ mọi thứ đã chuẩn bị xong, chỉ còn thiếu việc tuyên truyền và bán ra.
Vào ngày mồng một đầu tháng, tạp chí thời trang 《 Uyển Hề 》xuất hiện trên các quầy báo, đồng thời trên quầy bán hàng của thương hiệu son môi Uyển Hề ở trong trung tâm thương mại cũng bày bán tạp chí thời trang《 Uyển Hề 》.
Truyện này được đăng trên web monkeyD, xin hãy đọc web chính chủ để ủng hộ công sức của dịch giả. Search tên truyện + monkeyD
Mấy người Triệu Thanh Thanh cùng Liễu Phiêu Nhiên thậm chí còn trực tiếp xuất động đi tuyên truyền trong toàn bộ ngõ nhỏ.
Ngày đầu tiên doanh thu của số tạp chí đầu tiện không được cao, số lượng tạp chí đã bán ra ở các quầy báo hiệu sách thậm chí còn không bằng số lượng tạp chí bán được ở quầy son môi của《 Uyển Hề 》, Triệu Thanh Thanh và Liễu Phiêu Nhiên lo lắng đến mức tóc đều muốn rụng hết luôn rồi.
Tô Hiểu Mạn khuyên hai người họ đừng quá lo lắng, đến nhà cô uống trà, hạ nhiệt một chút.
“Thanh Thanh, cô cũng đừng lo nữa, cô nhìn bản thân xem, lo đến nỗi miệng bị phồng rộp hết rồi kìa.”
Triệu Thanh Thanh nắm lấy một đống tóc vừa rụng. trong lòng thầm nghĩ cô sao có thể không lo lắng được chứ?
“Tôi không tin là không bán được, quầy hàng trong trung tâm thương mại không phải bán rất chạy sao?”
Liễu Phiêu Nhiên ngồi đối diện Tô Hiểu Mạn, bưng một ly trà hoa quế, ăn miếng bánh đậu đỏ, dáng vẻ cô ấy trông bình tĩnh hơn so với Triệu Thanh Thanh một ít, “Thanh Thanh, ngồi xuống đi, cô cũng nên uống một ly trà hạ nhiệt.”
“Đừng lo lắng, tạp chí của chúng ta nhất định sẽ bán được.”