Thập Niên 70 Xuyên sách thành vợ của phản diện - Chương 420 - Yêu Chết Mất
Cập nhật lúc: 2024-04-19 22:12:26
Lượt xem: 979
Không phải nói chồng của cô ta có vẻ ngoài giống như kiểu người mà các ông bà già thích nhất sao, học tập rất giỏi, lại biết y học cổ truyền, trước kia còn có cả râu nữa??!!
Cái người đẹp trai vừa rồi thì sao?!
Để râu?!!
Đầu Tôn Y Y cũng mơ hồ luôn rồi, cảm thấy mình có phải đã hiểu lầm cái gì không, hoặc là người mà Tô Hiểu Mạn và Tiểu Đinh đang nói đến, cũng không phải người mà cô ta đang nghĩ đến kia.
“Đúng hả? lúc trước chồng của cô không phải vẫn còn để râu sao?”
Tô Hiểu Mạn: “… Bởi vì tôi không thích, cho nên anh ấy cạo đi rồi.”
Tiểu Đinh: “… Tôi còn đang không tưởng tượng nổi dáng vẻ anh Tạ có râu đây này, vừa rồi các cô nhìn thấy chồng của chị Hiểu Mạn, có thể tưởng tượng ra được không?”
Mấy người Phí Thư Oánh và Trương Kỳ vẻ mặt hoảng hốt mà lắc đầu.
“Anh ấy là người có vẻ ngoài mà người lớn nhìn thấy đã thích sao?”
“Có lẽ đúng đó, ba mẹ tôi mà nhìn thấy, có khi cũng thích, nhưng tôi cảm thấy mấy cô gái trẻ sẽ càng thích hơn đó, các cô không biết có bao nhiêu người chăm chú nhìn vào anh ấy sao.”
“Lớn lên quá mức đẹp trai rồi!”
“Đúng là còn xinh đẹp hơn so với Ôn Bạch Thụ.”
“…… Anh ấy biết y học cổ truyền, còn từng để râu sao?”
Tô Hiểu Mạn: “…” Anh không chỉ biết y học cổ truyền, từng để râu, mà anh còn biết lái máy kéo, lái xe vận chuyển, biết khắc gỗ, biết đắp người tuyết, biết xây nhà, tương lai còn có thể chế tạo máy bay, lái máy bay nữa.
Truyện này được đăng trên web monkeyD, xin hãy đọc web chính chủ để ủng hộ công sức của dịch giả. Search tên truyện + monkeyD
“Các cô ở đây thất thần cái gì vậy, mau đi chuẩn bị đi.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-vo-cua-phan-dien/chuong-420-yeu-chet-mat.html.]
Đoàn trưởng gọi to một tiếng, ngay lập tức mọi người mới giống như bừng tỉnh từ trong mộng, lên tinh thần thật tốt rồi đi chuẩn bị tiết mục tiếp theo.
Tô Hiểu Mạn tận mắt nhìn thấy người đàn ông kia đá đi nghiêm, giơ cao hồng kỳ trong tay dưới ánh mặt trời, Tô Hiểu Mạn cảm thấy mình sẽ nhớ rõ hình ảnh này cả đời.
Đoàn ca vũ của các cô đã biểu diễn xong tiết mục rồi, vô cùng thành công, không mắc nửa điểm sai lầm nào cả, tất cả mọi người đều rất kích động, mấy cô gái vui sướng cùng nắm tay nhau vui vẻ mà nhảy dựng lên, sôi nổi dò hỏi biểu hiện vừa rồi của mình ở trên sân khấu như thế nào.
Bốn phía nói chuyện ầm ĩ, trong đầu Tô Hiểu Mạn vẫn còn nhớ đến hình ảnh vừa nhìn thấy.
Không bao lâu, cô bị cẩu tử nhà mình tìm thấy ở trong hậu đài.
Mặc bộ quần áo này, Tạ Minh Đồ giống như một vật phát sáng ở trong đám người vậy, tất cả mọi người ở xung quanh đều nhìn về phía bọn họ, Tô Hiểu Mạn mặc một bộ váy hoa xinh đẹp, cũng giống như vật phát sáng ở trong một đám người vậy, hai người đứng chung một chỗ vô cùng nổi bật, thu hút ánh mắt của tất cả mọi người.
Cái tay đang kéo cô kia, cảm giác so với lúc trước bọn họ nắm tay nhau lại không giống nhau, anh vẫn còn đang đeo đôi găng tay màu trắng, cổ tay áo tinh xảo, cúc áo ở dưới ánh đèn phản xạ ra ánh sáng lấp lánh, vừa ngẩng đầu, sẽ nhìn thấy sườn mặt tuấn mỹ dưới vành nón kia, mặt mày thâm thúy, sống mũi cao thẳng, cả người đẹp đến mức có chút cảm giác không chân thật.
“Mạn Mạn.” Anh mở miệng gọi cô một tiếng.
Trong nháy mắt, trong đầu Tô Hiểu Mạn nhảy qua vô số xưng hô, cái gì Anh Cẩu Tử, anh Tiểu Đồ, Tạ Cẩu Tử, Cẩu Tử xấu xa , cuối cùng từ trong miệng nhảy ra lại là… “Đồng chí Tạ.”
Vừa nghe thấy từ này, Tạ Minh Đồ sửng sốt, mắt đào hoa ánh lên nét cười vô cùng dịu dàng, anh nhẹ nhàng gọi một câu: “Đồng chí Tô.”
Tô Hiểu Mạn: “…”
Rất giống cuộc nói chuyện của hai nhân vật quan trọng.
Trên mặt Tô Hiểu Mạn nổi lên hai rặng mây đỏ ửng, nhịp tim cũng tăng lên rất nhanh, Tạ Cẩu Tử nhà bọn họ mặc bộ quần áo đứng đắn này lên đúng là vô cùng đẹp trai, nhìn gần lại càng khiến cho người ta tim đập chân mềm, trước kia nhìn thấy dáng vẻ của anh khi mặc bộ quân phục đứng đắn, đã là một cây tiểu bạch dương xuất sắc, lúc này khoác lên người bộ lễ phục, thật đúng là……
Yêu c.h.ế.t mất!
Cô không nhịn được, vui vẻ mà ôm lấy người đàn ông trước mắt này, nhưng lúc này bọn họ không phải hai người ôm nhau, mà là bốn người ôm nhau, trong bụng cô vẫn còn đang mang theo hai tên nhóc con của người đàn ông này đó.