Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Thập Niên 70 Xuyên sách thành vợ của phản diện - Chương 414 - Chó Ngáp Phải Ruồi

Cập nhật lúc: 2024-04-19 22:10:33
Lượt xem: 974

Đương nhiên bản thân Tạ Minh Đồ tuyệt đối sẽ không suy xét đến việc làm giáo viên. Có giảng viên còn từng trêu ghẹo hỏi anh xem sau này có muốn ở lại trường để dạy học luôn không, Tạ Minh Đồ chỉ nghĩ đến việc sau này phải dạy rất nhiều học sinh như lão Trương bạn cùng phòng của mình……

Hay là thôi đi.

Ít nhất thì Tạ Cẩu Tử của hiện tại chẳng có chút kiên nhẫn nào cả.

Truyện này được đăng trên web monkeyD, xin hãy đọc web chính chủ để ủng hộ công sức của dịch giả. Search tên truyện + monkeyD

Sau khi Tô Hiểu Mạn nghe nói về chuyện này thì cũng cảm thấy cực kỳ thú vị. Từ trước đến cô đều không nghĩ tới Cẩu Tử nhà mình lại được người khác phán định là có tiềm năng làm giáo viên. Ở lại trường làm giảng viên thực sự cũng là một lựa chọn không tồi, chẳng qua…… Nói chuyện này hơi sớm rồi thì phải?

Cứ xem xem bản thân Tạ Minh Đồ muốn làm gì trước đã.

Tô Hiểu Mạn mở một quyển sách y học ra, lại cảm thấy dù Tạ Minh Đồ muốn đổi nghề đi làm bác sĩ thì cũng rất phù hợp đấy nhỉ?

…… Vị đại phu mới vào nghề này ngay cả song thai cũng có thể khám ra được.

Có khi là anh may mắn thôi.

Tô Hiểu Mạn cẩn thận nhìn chằm chằm phần miêu tả về hoạt mạch. Lần trước, vào một buổi sáng rảnh rỗi không có chuyện gì làm ở đoàn hát nhảy, cô đã tự bắt mạch cho bản thân mình rất lâu rồi còn bắt mạch cho mấy người Tiểu Đinh nữa, cô chẳng cảm nhận được mạch của cô và mạch của họ có gì khác nhau cả.

Còn mấy người Tiểu Đinh Tôn Y Y thì đều tò mò mà chạy theo hỏi cô: “Hiểu Mạn, nhà chị còn có người làm trung y hả?”

“Cô cũng biết bắt mạch sao?”

“Gần đây tôi cảm thấy không thoải mái cho lắm, cô có thể nhìn ra vấn đề được không cậy?”

“Bắt mạch như thế nào mới đúng vậy?”

Tô Hiểu Mạn: “……” Bắt không nổi.

Mạch tượng của mọi người đều bất đồng, nhưng hình như tất cả đều có cùng một dạng…… Tô Hiểu Mạn thực sự rất nghi ngờ liệu Tạ Minh Đồ có phải chỉ là mèo mù vớ phải chuột c.h.ế.t hay không?

Bảo có thai thì là có thai? Bảo song thai thì là song thai?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-vo-cua-phan-dien/chuong-414-cho-ngap-phai-ruoi.html.]

Chẳng lẽ nguyên nhân căn bản là do cô không có tiềm năng làm đại phu hay sao?

Người ta thường nói ba trăm sáu mươi nghề nghề nào cũng có trạng nguyên, nhưng nếu có người làm nghề nào cũng hợp thì thật sự là rất khó lựa chọn.

“Chồng tôi có biết một chút, anh ấy đã bắt mạch rồi phát hiện ra tôi có thai.” Đương nhiên, sau khi bắt mạch xong thì bọn họ cũng tới bệnh viện để kiểm tra lại cho chính xác.

Còn việc có song thai cũng là do anh bắt mạch phát hiện ra thì Tô Hiểu Mạn không đề cập tới.

“Oa oa oa……” Mấy người Trương Kỳ Tôn Y Y đều tò mò hơn về chồng của Tô Hiểu Mạn. Dáng vẻ là loại diện mạo mà người lớn đều thích, bây giờ còn học trung y, biết bắt mạch, liệu người này sẽ có bộ dáng như thế nào?

Vừa nói đến trung y thì trong đầu các cô liền lập nghĩ đến một người đàn ông có hai chòm râu cá trê bên mép, trên lưng cõng một hòm thuốc lớn.

Tôn Y Y: “Hiểu Mạn, lần đầu tiên chồng cô gặp cô ấy, chẳng lẽ anh ấy vẫn để râu à?”

—— chẳng lẽ vẫn để râu?

Câu hỏi này của Tôn Y Y khiến Tô Hiểu Mạn sửng sốt, cô ngây người ra một lúc lâu, không hiểu nổi vì sao bỗng nhiên Tôn Y Y lại hỏi như vậy.

Trung y? Râu?

Tiểu Đinh: “……”

Tiểu Đinh suýt nữa cười ra tiếng, trên thực tế cô nàng cũng thực sự cười to một trận. Với diện mạo đẹp trai như anh Tạ thì cô không thể nào liên hệ anh với một chòm râu xồm cả, một thanh niên mới hai mấy tuổi sao có thể để râu được cơ chứ.

Nếu nói anh là đại phu thì chắc hẳn anh cũng sẽ là kiểu như Hứa Tiên chứ không phải mấy vị thái y trung niên để ria mép cõng hòm thuốc kia mà.

Nghe thấy tiếng cười của Tiểu Đinh, hô hấp của Tô Hiểu Mạn chợt cứng lại một lúc. Trong khoảng thời gian ngắn, cô cũng không biết mình có nên nói thật cho Tiểu Đinh nghe không.

Kể xem cô chó ngáp phải ruồi mà kết hôn với một người đẹp trai như anh kiểu gì ấy hả?!

Tô Hiểu Mạn: “…… Trước kia đúng là anh ấy đã từng để ít râu.”

Loading...