Thập Niên 70 Xuyên sách thành vợ của phản diện - Chương 384 - Cháu Ngoại Út
Cập nhật lúc: 2024-04-19 21:59:04
Lượt xem: 2,212
Đây chính là bà ngoại của Tạ Minh Đồ, mẹ ruột của Tạ Nhã Tri, Mạnh lão thái thái.
Hồi còn trẻ Mạnh lão thái thái cũng là một nhân vật lớn. Sau khi nhà họ Tạ suy tàn, một mình bà vừa nuôi đám con thơ vừa xây dựng lại gia đình.
Mạnh lão thái thái vừa quay đầu lại thì đôi mắt vốn trầm lặng của bà đột nhiên tỏa sáng, trợn tròn lên như mắt mèo, tròng mắt tròn tròn như muốn rơi ra khỏi hốc mắt. Bà nâng tay phải của mình lên, nghẹn ngào gọi: “Lão nhị…… Lão nhị……”
Tạ Trọng Khải mở miệng: “Mẹ, đây là cháu ngoại út của mẹ.”
Truyện này được đăng trên web monkeyD, xin hãy đọc web chính chủ để ủng hộ công sức của dịch giả. Search tên truyện + monkeyD
Đúng vậy, đây là cháu ngoại út của bà, lão nhị đã sớm không còn trên thế gian này rồi.
“Cháu lại đây, đến bên cạnh bà ngoại để bà nhìn kỹ cháu nào.”
Tạ Minh Đồ đi qua đó trò chuyện vài câu với bà. Mạnh lão thái thái vừa khóc vừa cười trò chuyện với anh, vẫn luôn lôi kéo tay anh không buông. Thấy Tô Hiểu Mạn bên cạnh anh thì bà lại càng vui sướng hơn, thi thoảng lại nói vài câu mê sảng, “Cuối cùng mẹ cũng chờ được đến lúc con cưới vợ rồi……”
Lúc này lão đại nhà Tạ Trọng Khải đã chạy tới nhà chú út của mình để gọi người. Con út của nhà họ Tạ, em trai nhỏ của Tạ Nhã Tri chính là Tạ Thành Tông. Vợ ông là Cát Hương Ngọc, hai vợ chồng sinh ra hai đứa con gái là Tạ Trình Trình và Tạ Thanh Nguyên, hiện đang sống trong khu nhà của công nhân viên chức trong đơn vị của mình.
“Em họ nhỏ tới nhà cháu chơi, chú thím qua nhà cháu ăn một bữa cơm nhé.”
Cát Hương Ngọc nhìn thấy Tạ An Thái nhà anh trai chị dâu thì nỗi oán hận trong lòng lại tràn ra. Quan hệ của nhà bọn họ với nhà lão tam không được tốt lắm, ngày thường cũng chẳng qua lại nhiều. Chỉ khi cần thiết thì bọn họ mới tới thăm lão thái thái để làm tròn chữ hiếu thôi, còn những lúc khác thì chẳng gặp mặt nhau mấy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-vo-cua-phan-dien/chuong-384-chau-ngoai-ut.html.]
Đã vậy lúc lão đại nhà anh ba kết hôn thì người hai nhà còn cãi nhau một trận to.
Nhà bà sinh được hai đứa con gái là Trình Trình và Thanh Nguyên, sau này thân thể không được tốt nên hai vợ chồng cũng không định sinh thêm nữa mà chỉ nuôi lớn hai đứa con gái thôi. Cát Hương Ngọc rất biết tiết kiệm tiền bạc nên cuộc sống của cả gia đình cũng coi như là ấm no, mỗi tháng còn thừa ra không ít tiền. Nhà anh ba của chồng bà thì không như vậy, đầu tháng thì luôn chi tiêu quá tay còn cuối tháng thì lại nuốt trấu thay cho thức ăn, trong tay chẳng có đồng nào để tiết kiệm cả, thường xuyên qua nhà bà để xin cơm ăn.
Việc này còn chưa tính, hôm kia Tạ An Thái kết hôn, vậy mà nhà anh ba còn muốn nhà bà bỏ ra một phần tiền lớn. Vợ chồng anh ba khuyên Tạ Thành Tông lấy hết tiền trong nhà ra cho con trai họ đón dâu, rồi khuyên chồng bà gả con gái ra ngoài sớm để nhận được tiền sính lễ, còn giới thiệu cho con gái lớn nhà bà một kẻ đã góa vợ nữa. Bọn họ nói hai đứa An Thái và Trường Thái mới là người nối dõi tông đường cho nhà họ Tạ, nói nhà bà chỉ có hai đứa con gái nên sau này gả đi rồi cũng coi như không. Anh ba của chồng bà còn nói số tiền kiếm được sau này nên cho hai đứa cháu đích tôn này của nhà họ Tạ hết, tiền của nhà họ Tạ bọn họ không thể đem đi cho người ngoài được.
Sau khi uống say thì trong giọng nói của anh ba đều là oán hận, nói là ông ta vì nhà họ Tạ mà nuôi hai đứa con trai và dưỡng lão mẹ già vất vả mệt mỏi biết bao nhiêu, còn nhà vợ chồng bà chỉ cần nuôi hai đứa con gái nên không cần lo lắng về việc cưới vợ cho con, nói là ngày nào nhà bà cũng chỉ biết cơm ngon rượu say thế này thế nọ……
Khiến Cát Hương Ngọc tức giận đến mức đau cả gan.
Trước kia Cao Mộng Nguyệt luôn khoe khoang hai đứa con trai của mình trước mặt bà; khoe khoang mẹ chồng có đồ tốt này nọ; khoe khoang đầu tháng được ăn đầy bát thịt mỡ…… Những lúc như vậy sao không nghĩ tới nhà bà mà bây giờ lại trách móc nhà bà chỉ biết cơm ngon rượu say?!
Chỉ cần có người bên nhà anh trai chị dâu tới là Cát Hương Ngọc liền biết chẳng có chuyện tốt cả, bà còn không trưng khuôn mặt vui vẻ ra nổi nữa.
“Em họ nhỏ? Em họ nhỏ nào? Lão đại nhà em gái ấy hả?”
“Là con trai út của cô ạ.”
“Khương Yến Đường à?”
“Tạ Minh Đồ ạ.”