Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Thập Niên 70 Xuyên sách thành vợ của phản diện - Chương 350. Đổi Vị Trí

Cập nhật lúc: 2024-04-19 11:38:46
Lượt xem: 2,495

“Đúng vậy, bên này, độ cong tay rộng ra chút nữa.”

“Hai người đổi vị trí đi.”

Tô Hiểu Mạn rất thích phần công tác mới này, vừa làm nữ chính, vừa chỉ đạo diễn tập, cô còn kiêm chức bên tổ trang trí làm quần áo và trang trí, ngày nào cũng vô cùng bận rộn, cô không muốn để bản thân rảnh rỗi.

Lúc rảnh rỗi sẽ nhớ tới người nào đó.

Lúc này người trong đoàn văn công phát hiện, Tô Hiểu Mạn mới tới đoàn văn công năm nay quá ưu tú, năng lực của cô mạnh, cũng am hiểu chỉ đạo người khác làm việc, khiến người ta tâm phục khẩu phục, tạo nên uy tín của chính bản thân mình trước mặt mọi người, những người khác cũng không coi cô là người mới tiến vào làm việc.

Tô Hiểu Mạn chuẩn bị mấy bài diễn xuất tết đoan ngọ, vừa vặn trước tết đoan ngọ hai ngày là sinh nhật của VTA, Vương Huyên Huyên bị bà nội của mình dặn dò, lúc đi học về thì ghé vào đoàn văn công, mời Tô Hiểu Mạn tới nhà ăn cơm.

Vương Huyên Huyên đi vào nơi làm việc của đoàn văn công, không có nhìn thấy Tô Hiểu Mạn, nhưng lại gặp được Vương Duyệt mới vừa thay một bộ quần áo khác đi ra.

Hôm nay mẹ cô ta dặn dò cô ta, bảo cô ta cùng đến nhà họ Vương chúc tết.

Lúc này Vương Duyệt vừa thấy cô đến, lập tức nhận ra được, Vương Duyệt có chút thụ sủng nhược kinh, cho rằng Vương Huyên Huyên tới để nói chuyện với chính mình, vì thế chào hỏi: “ Huyên Huyên.”

“Chị Vương Duyệt.” Vương Huyên Huyên vô cùng lễ phép chào một tiếng, cô chưa từng gặp người bà con xa này bao giờ, thấy cô ta, khó khăn lắm mới nhớ lại được cái tên, giống như có một chị gái nào đó họ vương cũng làm ở đoàn văn công.

Vừa khéo, Vương Huyên Huyên đang rất vui vẻ, lập tức hỏi thăm cô ta; “ Cô biết chị Hiểu Mạn ở đâu không?”

Vương Duyệt sửng sốt: “Hiểu Mạn? Tô Hiểu Mạn?”

Truyện này được đăng trên web monkeyD, xin hãy đọc web chính chủ để ủng hộ công sức của dịch giả. Search tên truyện + monkeyD

Tại sao Vương Huyên Huyên lại hỏi thăm Tô Hiểu Mạn? Chẳng lẽ giữa hai bọn họ thật sự có quen nhau?

"Bà nội em bảo em và chị Hiểu Mạn về nhà ăn cơm, hôm nay là sinh nhật ông nội em, bảo chị ấy đừng có đi về mà trực tiếp tới nhà ông nội em."

Lời nói của Vương Duyệt tới bên miệng thì cứng lại rồi, Vương Huyên Huyên thế mà lại tới tìm Tô Hiểu Mạn? Lại còn gọi cô tới nhà ông nội Vương ăn cơm?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-vo-cua-phan-dien/chuong-350-doi-vi-tri.html.]

"Tô Hiểu Mạn cô ấy là?"

Vương Huyên Huyên trực tiếp trả lời: "Chị ấy là người nhà ông nội Khương ở cách vách, có quan hệ rất tốt với nhà em, ông bà nội chị ấy đều đi qua đây."

Nhà họ Khương? Ông bà nội của cô ta?

Vương Duyệt nghẹn họng nhìn trân trối, chẳng phải Tô Hiểu Mạn họ Tạ hay sao? Cô bà nhà họ Khương có quan hệ gì?

Vương Duyệt miễn cưỡng lắm mới duy trì được ý cười trên mặt, cố ý hỏi: "Tô Hiểu Mạn là bà con họ hàng xa nhà họ Khương sao?

"Không phải." Vương Huyên Huyên một mực phủ nhận, lúc này cô cũng gặp được Tô Hiểu Mạn, cười vẫy vẫy tay với cô: "Chị Hiểu Mạn!"

Tô Hiểu Mạn đi tới cùng với Đàm San San.

Hôm nay là mừng thọ ông em, ông bà nội Khương đều qua hết rồi, chị Hiểu Mạn, em thuận đường tới gọi chị đi cùng, đừng có về."

Tô Hiểu Mạn gật gật đầu.

Mà sau khi Vương Duyệt nghe được rằng Tô Hiểu Mạn không phải là họ hàng thân thích xa của nhà họ Khương, lập tức nhẹ nhàng thở ra, có lẽ là con cái bạn bè gì đó, sau khi thi đậu được vào đoàn văn công, sống nhờ ở nhà họ Khương, trách không được lại quen biết với hai chị em nhà họ Khương ở cách vách.

Vẻ mặt Vương Duyệt âm ngoan, nhớ tới những lời mà mình nói trước đó, cái gì mà gả tới nhà họ Khương vân vân...

Tô Hiểu Mạn đang dùng một loại ánh mắt chế giễu nhìn cô ta?

Chẳng phải chính bản thân cô cũng lấy một tên tiểu tử nghèo ở nông thôn sao. Thế nhưng lại có vận khí tốt, có thể được tuyển chọn làm phi công, lại còn đẹp trai tới như vậy.

Cô ta ghen ghét vì Tô Hiểu Mạn xinh đẹp, không chỉ có nhảy múa giỏi, số cô cũng may mắn, cho dù có sinh ra ở nông thôn, lại gả cho một tên tiểu tử nghèo trong thôn nhưng lại có tiền đồ, dù cho hiện tại anh ta vẫn chưa xuất sắc, nhưng về sau thì không nhất định.

Vương Duyệt cắn môi của mình.

Lần trước cô nói những lời đó ở trên bàn cơm, vốn dĩ cho rằng có thể li gián mối quan hệ giữa cô và chông cô, ai biết hai người kia vẫn cứ gắn bó keo sơn, hoàn toàn không để lời nói của cô ta ở trong lòng.

Loading...