Thập Niên 70 Xuyên sách thành vợ của phản diện - Chương 319 - Tôi Đã Có Vợ
Cập nhật lúc: 2024-04-18 19:32:40
Lượt xem: 2,542
Những ngày tiếp theo, Tạ Minh Đồ hóa bi thương thành sức mạnh, hận không thể phát tiết hết tất cả tinh lực dư thừa ra ngoài. Cứ như vậy, ngày này qua ngày khác, Tạ Minh Đồ chẳng khác gì thùng thuốc nổ cả.
Tiềm năng thân thể của anh cũng được khai thác một cách triệt để. Khuôn mặt vốn dĩ còn non nớt hiền hòa của anh sau từng ngày mài giũa trở nên góc cạnh rõ ràng, bộc lộ mũi nhọn, tính cách cũng thay đổi.
Truyện này được đăng trên web monkeyD, xin hãy đọc web chính chủ để ủng hộ công sức của dịch giả. Search tên truyện + monkeyD
Anh còn làm quen được với vài người bạn tốt nữa. Trong mắt của đám anh em tốt mới quen thì Tạ Minh Đồ đến từ nông thôn, không có cha mẹ mà chỉ có ông bà nội, chẳng có gia thế bối cảnh lợi hại gì, nói không nhiều lắm nhưng tài năng thì tuyệt vời, vô cùng thông minh, lạnh lùng cao ngạo nhưng rất tốt bụng, trọng điểm là cực kỳ đẹp trai. May mà nơi này không có nhiều con gái, nếu không sẽ náo loạn lật trời mất.
Cũng có vài người định giới thiệu chị em gái cho anh, thế nhưng người này nói mình đã kết hôn ở nông thôn từ trước rồi. Nếu ai dám hỏi có phải anh bị cha mẹ ép duyên không, hay là sau này có muốn ly hôn rồi cưới một cô gái trong thành không…… thì chờ bị đánh đi!
Người ta đây là cưới cô gái mà mình yêu.
Khương Yến Đường miễn cưỡng đuổi kịp được tiết tấu huấn luyện ở đây, tuy rằng thân thể hơi không chịu nổi nhưng cũng như cá gặp nước. Không lâu sau, những người ở ký túc xá biết về gia thế bối cảnh của anh ta nên bắt đầu xưng huynh gọi đệ, quen biết được rất nhiều bạn bè.
Anh ta vẫn lén theo dõi Tạ Minh Đồ đang huấn luyện ở bên cạnh, ai biết mới ngày thứ ba anh đã được điều động đi chỗ khác rồi, nghe nói là đi huấn luyện ở một nơi khắc nghiệt hơn.
Khương Yến Đường cũng muốn đi nhưng lại bị nói là thành tích không đạt tiêu chuẩn.
Anh ta không tin là tố chất thân thể của Tạ Minh Đồ vậy mà lại có thể vượt qua chính mình. Tuy trước kia anh ta không định tòng quân nhưng cũng đã từng được mấy anh trai trong nhà huấn luyện qua, cho dù hiện tại thân thể anh ta hơi yếu một chút nhưng cũng thuộc vào thành tích tốp giữa. Sao anh ta có thể không đạt tiêu chuẩn cơ chứ?
“Những người tới đó huấn luyện được chọn lựa từ trong tốp đầu, cậu không đủ tiêu chuẩn đâu.”
*
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-vo-cua-phan-dien/chuong-319-toi-da-co-vo.html.]
Sau khi làm xong quần áo cho mấy ông bà ở hưu sở, tay chân Tô Hiểu Mạn vô cùng ngứa ngáy, trong lòng suy nghĩ xem có nên thiết kế thêm mấy bộ quần áo có tính khiêu chiến hay không. Thế nhưng mọi người ở niên đại này đều quần áo vô cùng mộc mạc, ai mà dám mặc mấy bộ quần áo thời thượng chứ?
“Màu sắc cũng cực kỳ đơn điệu, ít nhất phải đợi mấy năm nữa mới có thể ăn mặc đẹp hơn được.”
“Nơi nào có thể được phép mặc những bộ quần áo độc đáo nhỉ?”
…… À?
Tô Hiểu Mạn cân nhắc một chút, phát hiện mình có thể đi làm trang phục diễn xuất trên sân khấu cho đoàn văn công.
Trang phục trên sân khấu mới được phép làm khoa trương và đặc sắc đặc sắc, chẳng qua cô phải làm thế nào mới có thể được làm công việc này nhỉ? Làm thế nào để người khác tin rằng cô có thể làm được trang phục diễn xuất?
Gần đây đoàn văn công có nhận người không nhỉ?
Chỉ sợ trang phục của bọn họ là do nhà xưởng chuyên môn làm ra thôi.
Trong lúc Tô Hiểu Mạn còn cân nhắc chuyện này trong lòng thì cô đã bị ông nội Khương và bà nội Khương dẫn tới nhà họ Vương bên cạnh để tụ hội rồi. Hôm nay nhà họ Vương có vài đứa cháu gái và cháu ngoại gái tới chơi, nghe nói là muốn giới thiệu cho cô để mấy cô gái trẻ tuổi có thể làm quen với nhau.
Vương Tấn An có hai cháu gái ruột và một đứa cháu ngoại gái, bên cạnh con có cháu ngoại gái nhà thông gia của họ. Trong hai cháu gái ruột thì một người tên là Vương Phỉ Phỉ, cháu gái cả, là một cô gái mặt tròn, hai mươi mấy tuổi, đang học ở trường sư phạm, lúc cười rộ lên còn lộ ra hai cái răng nanh đáng yêu. Còn cháu gái út nhà họ Vương tên là Vương Huyên Huyên, 13-14 tuổi, đang học trung học, mặc một bộ đồng phục học sinh giản dị, mặt trứng ngỗng, trông khá văn tĩnh ngoan ngoãn.
Cháu gái ngoại Hà Tình Mỹ, tuổi xấp xỉ với cháu gái lớn nhà họ Vương, đang học ở Vệ Giáo. Ngồi bên cạnh Hà Tình Mỹ là một cô gái thanh tú tên Tần Xuân Tú, là cháu ngoại gái nhà thông gia của nhà họ Vương, bình thường cũng thích tới nhà họ Vương chơi.