Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Thập Niên 70 Xuyên sách thành vợ của phản diện - Chương 288 - Hao Hết Tinh Lực

Cập nhật lúc: 2024-04-18 19:21:04
Lượt xem: 1,658

Đây là tinh lực của thiếu niên mười tám- mười chín tuổi, quá mạnh mẽ.

Ngày hôm qua được nếm một chút ngon ngọt, hiện tại ôm cô với ý đồ hếch mũi lên mặt, Tô Hiểu Mạn thật sự muốn hỏi anh một chút, anh không biết mệt hay sao? Hiện tại giống hệt như một con Husky bị nhốt ở nhà vài ngày không được ra cửa, vui vẻ hưng phấn vô cùng.

Cần phải nghĩ chút biện pháp tiêu hao hết tinh lực của anh mới được!

Tô Hiểu Mạn quay đầu giữ mặt anh muốt ve, “Anh có cảm thấy từ sau khi anh vào nhà ông bà nội thì càng ngày càng có tinh lực hay không?”

“Mạn Mạn, anh vui vẻ.” Tôn Mai ôm cô, đôi mắt sáng lấp lánh, bàn tay mò trong ổ chăn bắt lấy tay Tô Hiểu Mạn.

Truyện này được đăng trên web monkeyD, xin hãy đọc web chính chủ để ủng hộ công sức của dịch giả. Search tên truyện + monkeyD

Kế tiếp là nghe âm thanh ủy khuất của anh: “ Mạn Mạn, em giúp anh đi…”

Tô Hiểu Mạn: “...” Giúp cái rắm.

Đây là ăn phải thuốc gì sao? Chính bản thân Tô Hiểu Mạn cũng vô cùng hoảng, chỉ sợ anh cuồng tính quá độ, cuối cùng dùng cách này cũng không thỏa mãn được mà phải dùng tới biện pháp khác.

Nhưng cô lại không biết rằng, vận động có thể kích thích dục vọng của một con người, ban ngày anh đi theo ông nội Khương để huấn luyện, không bao lâu đã bổ xung lại được, tới buổi tối chẳng lẽ lại không nghĩ tới những chuyện đó?

Giấc mộng hôm qua cho anh kích thích quá lớn.

Không có biện pháp nào cả, Tô Hiểu Mạn đành phải giúp anh, nhưng chính bản thân cô cũng không quá dễ chịu, thân thể trẻ tuổi, đều không thể chịu đựng được sự trêu trọc.

Hô hấp của cô trở nên dồn dập, xoay người, cố ý đưa lưng về phía Tạ Minh Đồ, mà Tạ Minh Đồ miễn cưỡng lắm mới thỏa mãn được, lại ôm lấy cô từ sau lưng, cái ôm của anh nóng rừng rực như lửa, cho dù hiện tại là mùa đông, bọn họ cũng không cần một cái chăn quá dày, tên Cẩu Tử thối này như một cái túi chườm nóng siêu lớn, đưa ấm áp cuồn cuộn không ngừng vào thân thể cô,

Tô Hiểu Mạn nhắm mắt lại, cảm thấy bản thân mình cũng bị tên Cẩu Tử như ăn phải thuốc gì kia ảnh hưởng tới, bằng không sao cô cũng không bình tĩnh được?

Cô cũng không nghĩ, trai đơn gái chiếc trẻ tuổi nằm chung trong một chiếc chăn thì sao có thể bình tĩnh nổi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-vo-cua-phan-dien/chuong-288-hao-het-tinh-luc.html.]

Cũng là vì hai người bọn họ chưa từng trải sự đời, mới có thể đau khổ chống chọi được hết hôm nay.

Càng không bàn đến Tạ Minh Đồ còn muốn luyện thân thể thêm nữa, vì để sau này có thể làm Mạn Mạn vừa lòng, lúc này làm Liễu Hạ Huệ, anh cũng đồng ý, cũng không thể để Mạn Mạn có ấn tượng kém được.

“Mạn Mạn, anh muốn tòng quân.”

Tô Hiểu Mạn hơi sửng sốt, quay đầu nhìn Tạ Minh Đồ, ánh mắt anh vô cùng nghiêm túc, giống sao trong bầu trời đêm vậy, lóe sáng lộng lẫy.

“Là ông nội bảo anh đi à?”

“Là quyết định của anh.” Tạ Minh Đồ cúi đầu nói ở bên tai cô, hơi ấm nóng chui vào lỗ tai cô, có hơi ngứa.

“vậy sao?” Tô Hiểu Mạn xoay người đối diện với anh: “ Em tôn trọng quyết định của anh, vô luận anh làm cái gì em cũng sẽ ủng hộ.”

“Mạn Mạn, anh sẽ nỗ lực trở thành sự kiêu ngạo của em và ông nội.”

Tô Hiểu Mạn cười ôm lấy gương mặt Tạ Minh Đồ, ôn nhu hôn một cái trên mặt anh, nhẹ nhàng nói: “Em chờ ngày đó của anh.”

Trước kia cô cảm thấy Tạ Minh Đồ sẽ là trâu đầu đàn trong ngành kỹ thuật nào đó, hiện tại anh nói muốn tòng quân, nói không chừng về sau anh có thể chế tạo được xe tăng và đại pháo thì sao?

Tô Hiểu Mạn cảm thấy bản thân đã nhìn thấu anh, ban ngày lúc Ông nội Khương nói lên mấy thứ kia, anh cảm thấy hứng thú, giống hệt như hồi trước lái máy kéo lái xe vận chuyển vậy, đôi mắt sáng lấp lánh/

Khẳng định anh sẽ muốn thử những thứ kia một lần.

Thử xem thì cứ thử, cô sẽ bồi anh.

Tinh lực của tên Cẩu Tử thối này quá tràn đầy, cần chút gì đó có thể tiêu hao hết tinh lực của anh.

Loading...