Thập Niên 70 Xuyên sách thành vợ của phản diện - Chương 248 - Bồi Dưỡng Tình Cảm Anh Em
Cập nhật lúc: 2024-04-18 19:07:38
Lượt xem: 2,899
Tạ Minh Đồ đi qua, liếc mắt một cái, cau mày hỏi ngược lại: “Anh xem không hiểu à?”
Trong lòng Khương Lôi Ngạn nói thầm: Đúng là xem không hiểu lắm.
Nhưng trình độ tiếng Anh của anh ta cũng ít nhất tốt hơn nhiều so với hai đứa học sinh tiểu học.
“Chẳng lẽ hai đứa xem hiểu?” Khương Lôi Ngạn nghĩ thầm bọn họ hẳn là không học qua đi.
Truyện này được đăng trên web monkeyD, xin hãy đọc web chính chủ để ủng hộ công sức của dịch giả. Search tên truyện + monkeyD
“Xem hiểu chứ.” Tô Hiểu Mạn trực tiếp cầm lấy sách, nói thẳng một câu tiếng Anh rất lưu loát.
Khương Lôi Ngạn khiếp sợ đến mức cằm đều sắp rơi xuống đất, hiện tại tình huống trong các trường học anh ta cũng biết đến, công việc của những trường học chính quy không đặt trọng tâm vào việc dạy học, cho dù là học sinh trung học hiện tại thì trình độ ngoại ngữ cũng cực kì kém.
Nhưng là…… Khương Lôi Ngạn lại liếc mắt nhìn sang phía Tạ Minh Đồ, Tạ Minh Đồ gật đầu, tùy tiện nói hai câu, “Chúng em đang giúp một thầy giáo già phiên dịch bản thảo ở nhà ông ấy.”
Tô Hiểu Mạn tiếp lời nói: “Ông ấy là một thầy giáo ở trường đại học Nam Giang, hiện tại làm công tác phiên dịch.”
Khương Lôi Ngạn càng ngày càng cảm thấy hai người này nói quá lên.
Hai người có trình độ văn hóa tiểu học, nói với anh ta rằng bọn họ đang giúp một vị thầy giáo già phiên dịch bản thảo, này không phải nói dối sao?
Một người chính thức học xong trường quân đội như anh ta còn chưa có loại năng lực này.
“Thứ đơn giản như vậy thì chỉ cần học mấy ngày liền biết.” Tô Hiểu Mạn tự sa ngã mà nói, dứt khoát thể hiện một phen trước mặt Khương Lôi Ngạn, làm bộ chính mình là thiên tài học ngoại ngữ.
Trên thực tế thiên tài chân chính là Tạ Minh Đồ, mà cô cùng làm thì là thiên tài giả, toàn ăn vạ kinh nghiệm đời trước mà thôi.
“Khẩu ngữ là chúng em học từ thầy ấy, thầy giáo đó từng ra nước ngoài, phát âm rất đúng tiêu chuẩn.”
……
“Số sách này đều là chúng em mượn được, mua thì đương nhiên không có tiền mua, có thẻ mượn sách trong huyện cùng thành phố? Người thành phố các anh không đi mượn sách hay sao? Mấy loại sách hoá học vật lý đều là để Tạ Minh Đồ đọc đúng rồi, những đề mục này cũng là anh ấy viết…… những thứ đơn giản như vậy mà nói thì anh ấy không cần thầy dạy.”
“Em cũng là gả cho Minh Đồ rồi mới phát hiện anh ấy thật sự rất là lợi hại.”
Sau khi Khương Lôi Ngạn nghe xong thì đã bắt đầu hoài nghi nhân sinh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-vo-cua-phan-dien/chuong-248-boi-duong-tinh-cam-anh-em.html.]
Đơn giản?
…… Chẳng lẽ thật là do anh ta quá kém?
“Minh Đồ anh ấy xem một lần là có thể nhớ rõ hết.”
“Cũng chỉ mới vừa bắt đầu học mà thôi, trước kia ở nông thôn không có điều kiện tiếp xúc với mấy thứ kia, may mắn lại có một cơ hội ra ngoài học tập nên chúng em có lần đầu tiên đi vào thư viện thành phố, thấy được rất nhiều sách.”
“Trước kia Minh Đồ ở nhà họ Tạ, Tôn Mai không cho anh ấy đọc sách……”
Khương Lôi Ngạn có một trận hốt hoảng, nếu mà theo lời cô nói như vậy thì Tôn Mai này thật sự là quá đáng giận, đổi đi đứa em trai thông minh lại mạnh mẽ của anh ta, làm cho nhà họ Khương bọn họ nuôi con giúp bà ta.
Khương Lôi Ngạn nhìn Tạ Minh Đồ ở phía đối diện, nhất thời ngũ vị tạp trần, anh ta bắt đầu hối hận vì vừa rồi có phải đã xuống tay quá tàn nhẫn với em trai hay không.
Mười mấy năm nay, đứa em trai này đã bị người phụ nữ kia làm chậm trễ, mà mẹ ruột của anh lại coi mắt cá là trân châu, cẩn thận yêu thương nuôi hắn lớn lên, cho hắn hết thảy những thứ tốt nhất, mà đứa em trai thiên phú trác tuyệt của anh ta lại mới được đọc sách không bao lâu.
Quá đáng giận!
Khương Lôi Ngạn là người đàn ông có tâm huyết, hận không thể ngay lập tức đi bầm thây vạn đoạn người đàn bà tên Tôn Mai kia, hại em trai anh ta thành như vậy.
Khương Lôi Ngạn nắm chặt nắm tay, khớp xương kẽo kẹt rung động, anh ta ôm đứa em trai ruột trước mắt vào trong ngực, lan tràn ra vô hạn áy náy.
“Em trai, về sau trong nhà sẽ đối với em thật tốt.”
Tạ Minh Đồ ý đồ đẩy anh ta ra, nhưng mà Khương Lôi Ngạn lại ôm anh thật chặt, Tạ Minh Đồ không biện pháp, đành phải nhìn Tô Hiểu Mạn.
Tô Hiểu Mạn lại đứng ở bên cạnh, mỉm cười nhìn hai người bọn họ.
Cô cảm thấy Khương nhị ca nhưng thật ra là người tốt, chẳng sợ những người khác nhà họ Khương giống trong tiểu thuyết gốc, nhưng là có thể có người anh trai đối xử tốt với anh, cũng đã không tồi.
Vì thế cô đưa tay, cho anh một cái thủ thế thương mà không giúp gì được .
Hai anh em các người tiếp tục bồi dưỡng tình cảm anh em đi.
Cô đi làm giấc ngủ trưa trước.