Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Thập Niên 70 Xuyên sách thành vợ của phản diện - Chương 239 - Tìm Em Trai Ruột

Cập nhật lúc: 2024-04-18 19:04:18
Lượt xem: 1,692

Là hai người nhà quê chỉ có trình độ văn hóa tiểu học.

Khương Lôi Ngạn thở dài một hơi, cũng không biết nên đánh giá chuyện này như thế nào, bà già gọi là Tôn Mai kia quá ác độc quá đáng giận, phạm phải chuyện như vậy, hại cả đời của em trai ruột anh ta.

Chỉ sợ nhà họ Khương Bọn họ cũng sẽ trở thành một chuyện đáng chê cười.

Khương Lôi Ngạn nuốt nước miếng, anh không thể tưởng tượng được bộ dáng em trai và em dâu ở trong đầu, anh ta vẫn còn chưa có kết hôn, em trai ruột còn chưa tới mười chín tuổi cũng đã kết hôn, chờ một chút, nói không chừng còn có cả con rồi.

Rốt cuộc là con cái nhà họ Khương, không thể để thằng bé lưu lạc ở bên ngoài, mấy năm nay thằng bé ăn quá nhiều khổ, lúc này cha để anh ta tới đây, chính là vì để anh ta đưa em trai ruột trở về.

Hai anh em lần đầu tiên gặp mặt, Khương Lôi Ngạn cũng không khỏi khẩn trương, nghĩ không ra em trai mình có bộ dáng gì.

Lớn lên ở nông thôn cằn cỗi như vậy , đại khái nó sẽ kém hơn so với Khương Yến Đường.

Tôn Mai nhất định phải bị phạt thật nặng.

Nhưng bà ta lại là mẹ đẻ của Khương Yến Đường .

“Thật đúng là cắt không đứt, gỡ càng rối hơn……”

Trong thôn kiều tâm mới có một người đàn ông xa lạ đến, người đàn ông lạ mặt này lập tức đã hấp dẫn không ít sự chú ý của người dân trong thôn.

Ở cái thôn nho nhỏ này, hiếm khi có thể gặp được một người lạ, bởi vì làng trên xóm dưới ai cũng đều có quan hệ họ hàng với nhau. Từ trước đến giờ trong thôn chưa từng có một người lạ mặt nào đến đây, nghe giọng nói cũng không phải là người ở nơi này, không biết người này có chuyện gì mà đến đây?

Điều khiến người ta chú ý nhất chính là người này lớn lên rất cao, dáng người vừa cao vừa to nhìn qua tuấn lãng bất phàm, cả người tỏa ra khí chất giỏi giang, có một vài người lớn tuổi nói thầm với nhau, rất có thể là người từ trong bộ đội ra.

Khí thế còn mạnh hơn so với người cảnh sát mà bọn họ đã nhìn thấy mấy hôm trước.

May mà anh ta không mặc mặc quân phục mà chỉ mặc quần áo bình thường, nếu không chỉ cần dựa vào một thân như thép tấm thiết thương có uy áp này cũng đã có thể làm trẻ con đang khóc nỉ non phải nín ngay.

Truyện này được đăng trên web monkeyD, xin hãy đọc web chính chủ để ủng hộ công sức của dịch giả. Search tên truyện + monkeyD

Mới đầu ở cửa thôn còn có mấy đứa trẻ đang cãi nhau ầm ĩ, nhưng vừa nhìn thấy người đàn ông này thì tất cả đều ngay lập tức đều im lặng, cũng không dám tiến lên dò hỏi mà lặng lẽ trốn vào một góc.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-vo-cua-phan-dien/chuong-239-tim-em-trai-ruot.html.]

Có hai đứa trẻ gan to trong thôn cũng trốn đi như vậy.

"Chàng trai trẻ từ đâu đến đây? Nhìn lạ quá, cậu đến tìm ai vậy?" Một ông cụ họ Trần chủ động bước đến hỏi.

Nói đi nói lại vẫn là những người già đã trải qua sóng to gió lớn mới không bị anh ta làm cho sợ hãi.

"Bác ơi cháu muốn tìm hiểu về thôn họ Tạ của các bác một chút". Khương Lôi Ngạn mở miệng nói.

Anh ta bước vào thôn này cũng cảm thấy rất khó xử, Khương Lôi Ngạn phân vân không biết nên đi nhìn đứa em trai ruột của mình Tạ Minh đồ và vợ của nó Tô Hiểu Mạn trước hay là đi thăm đứa em trai trước kia Khương Yến Đường trước.

Cuối cùng vẫn là do chuyện này quá mức phức tạp, trên tài liệu có thể thấy được một chút.

Ông Trần cao giọng hỏi lại: "Cậu là ai? Chẳng lẽ cậu là người họ Khương sao".

"Vâng, đúng rồi, làm sao bác lại biết?"

Ông Trần lại đoán tiếp: “Cậu nhìn rất giống đứa bé Tạ Minh Đồ kia, cậu là là anh ruột của nó đúng không?".

Khương Lôi Ngạn thầm nghĩ việc này mà cũng có thể đoán ra được, vẻ ngoài anh ta đúng là có chút giống anh cả của anh ta, xem ra có vẻ anh ta cũng giống đứa em trai mới nhận lại này, có lẽ giữa anh em với nhau luôn luôn có vài đặc điểm giống nhau

"Vâng, bác đoán đúng rồi ạ, cháu là anh trai ruột của thằng bé, ở nhà xếp thứ hai, cháu tên là Khương Lôi Ngạn.”

"À à, thì ra là tiểu Khương hả". Ông Trần gật đầu.

Ông Trần dùng ánh mắt rất kỳ lạ mà đánh giá Khương Lôi Ngạn từ trên xuống dưới một lần, Khương Lôi Ngạn bị ông ta nhìn một lượt cảm thấy rất mất tự nhiên: "Bác à, có chuyện gì vậy ạ?"

“Không có gì, tôi chỉ muốn ngắm mấy người thành phố các cậu một chút thôi……”

Khương Lôi Ngạn: “……?”

Anh ta nở một nụ cười hiền lành: "Vậy bác có nhìn ra điều gì khác nhau không?”

Loading...