Thập Niên 70 Xuyên sách thành vợ của phản diện - Chương 229 - Sợ Mất Mặt
Cập nhật lúc: 2024-04-18 19:00:31
Lượt xem: 1,958
Sau khi đặt bút chấm hết bức thư.
Triệu Thanh Thanh viết xuống một câu: “Chờ mong hồi âm của Thiến Thiến”.
Đợi cho nét mực khô hoàn toàn, Triệu Thanh Thanh nhét bức thư mình vừa viết vào phong thư, cô ta đứng dậy duỗi người, nhìn trời xanh mây trắng trôi nổi bên ngoài, thầm nghĩ cuộc đời hình như luôn luôn có những thay đổi bất ngờ.
Nếu lần sau mẹ cô ta lại gọi điện thoại cho cô ta.
Cô ta nhất định phải nói với mẹ cô ta rằng: “Mẹ ơi, lần này xuống nông thôn là quyết định đúng rồi!”
*
Tôn Mai bị đưa đi hai ngày, ông Tạ thân là chồng của bà ta, cuối cùng cũng vẫn niệm chút tình cảm vợ chồng, cảm thấy cho dù như thế nào thì người trong nhà cũng nên đến đồn công an thăm một chuyến, đương nhiên nhiều năm tình cảm vợ chồng như vậy, nhưng ông ta cũng không tính đến việc tự mình đi nhìn xem.
Ông Tạ kêu anh hai Tạ đi.
Truyện này được đăng trên web monkeyD, xin hãy đọc web chính chủ để ủng hộ công sức của dịch giả. Search tên truyện + monkeyD
“Thằng hai, con đi huyện thành một chuyến đến thăm mẹ con đi, cũng đã mấy ngày trôi qua rồi, đi xem tình hình như thế nào đi.” Ông Tạ ngòi miệng sai anh hai Tạ làm chuyện này, hy vọng anh hai Tạ có thể đi thăm Tôn Mai.
Ông ta chỉ sai bảo anh hai Tạ đi, nhưng bản thân ông ta thì nhất định sẽ không đi, ông ta thậm chí còn không muốn gặp lại Tôn Mai thêm lần nào nữa.
Là vợ chồng với nhau đã vài chục năm, ông Tạ biết tính cách của Tôn Mai, bà ta chính là một người trời sinh đã ích kỷ, trong não lại có bệnh nữ nhân, nếu mà Ông ta đi thăm hỏi, Tôn Mai nhất định sẽ yêu cầu ông ta làm một ít chuyện mà ông ta không thể làm được.
Ví dụ như lại muốn người cha làm quan kia của Khương Yến Đường làm chuyện gì đó…
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-vo-cua-phan-dien/chuong-229-so-mat-mat.html.]
Nếu không thì là đi tìm Tạ Minh Đồ, yêu cầu anh phải thả bà ta ra…
……
Chắc chắn bà ta có thể nói ra được những lời này, ông Tạ khẳng định cũng không có cách nào thỏa mãn những nguyện vọng này kia của bà ta, nếu ông ta mà không đồng ý, nhất định Tôn Mai sẽ giống như rắn độc mà cắn người linh tinh.
Bây giờ tất cả mọi chuyện đều đổ hết lên người Tôn Mai, năm đó là một mình bà ta trộm tráo đổi hai đứa bé, phạm tội cũng chỉ có một mình bà ta, một ông già như ông ta không có liên quan gì đến chuyện này hết, ông ta cũng chỉ mới biết được Tạ Minh Đồ không phải con trai của ông ta trong thời gian gần đây thôi.
Ông ta lại không phạm tội, không thể vô duyên vô cớ mà nhảy vào vũng bùn này được.
Cho nên ông ta không thể đi gặp Tôn Mai, nhưng tốt xấu vẫn còn có chút tình cảm vợ chồng, huống chi lúc trước anh hai Tạ là đứa con mà Tôn Mai thiên vị nhất, cũng vẫn là mẹ ruột của anh ta, cho dù Tôn Mai làm sai chuyện gì đi nữa thì người làm con trai như anh hai Tạ cũng phải đến thăm bà ta.
Anh hai Tạ vừa nghe ông Tạ nói, trên mặt hiện lên vẻ khó xử: “Cha, xin cha thương con đi, con không thể đi được, làm sao con có thể đi đến chỗ đó được chứ.”
“Cha à, cha là chồng của mẹ thì cha phải là người đi vào nhà tù thăm mẹ chứ.”
Anh hai Tạ cũng không muốn đi thăm Tôn Mai, lúc này anh ta tình nguyện phân rõ quan hệ với Tôn Mai, lúc này Hứa Diễm Lan đã mang theo Tạ Diệu Tổ trốn ra ngoài, đứa bé Tạ Diệu Tổ này, hoàn toàn không nhớ đến lúc bà nội nó chiều chuộng yêu thương nó, bây giờ mở mồm là: “Con không cần một bà nội là tội phạm lao động cải tạo, con không cần một bà nội là tội phạm lao động cải tạo, con không có bà nội là tội phạm lao động cải tạo…”
Ông Tạ nghe thấy anh hai Tạ từ chối thì ngay lập tức hít một ngụm khí lạnh tức, ông ta không ngờ anh hai Tạ lại vô tình như thế, ngay cả mẹ ruột của anh ta mà anh ta cũng không muốn đi thăm một lần.
Đứa con mà Tôn Mai nuôi lớn, vậy mà lại là một đứa con như thế này.
“Cái thằng này, mày còn có một chút lương tâm nào hay không, cho dù mẹ mày có làm gì sai đi chăng nữa thì bà ấy cũng đào tim đào phổi mà đối xử tốt với mày, hiện giờ bà ấy bị bắt, đúng là những người khác đều đem nhà ta trở thành ôn thần, nhưng mà mày thân là con trai ruột vậy mà mày đối xử với bà ấy như vậy mà nhìn được hả”.
“Cho dù mày không muốn đi thăm bà ấy ngay, thì cũng không thể không đi thăm bà ấy một lần nào được.” Ông Tạ vừa hút thuốc vừa mắng anh hai Tạ một trận.