Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Thập Niên 70 Xuyên sách thành vợ của phản diện - Chương 176 - Thở Dài

Cập nhật lúc: 2024-04-18 18:42:45
Lượt xem: 1,965

Lần trước Tô Hiểu Mạn hỏi anh mấy thứ tiếng này như thế nào, anh ấy nói rằng mình chưa học qua bao giờ, nhưng trước đây đã đọc qua mấy cuốn từ điển cũ của anh hai Tạ, các từ trong từ điển anh đều nhớ hết rồi, vì vậy nhìn đến câu có thể hiểu được tám chín phần mười nghĩa của nó, ngoài ra, anh có thể nhớ mọi thứ nhanh, khả năng xử lý dữ liệu của não cũng nhanh hơn, một số từ gốc và đặc điểm của từ, anh ấy đều có thể tự mình suy luận rồi đoán quy tắc, nên dù anh ấy không biết từ đó, nhưng cũng có thể đoán được quy tắc liên quan đến nó.

Nói tóm lại, Tô Hiểu Mạn ngoại trừ việc cảm thán trình độ của bản thân chỉ đến vậy thì cũng chỉ biết thở dài một hơi.

"Anh giỏi gì đâu, Mạn Mạn mới là người giỏi nhất." Cái tên Tạ Cẩu Tử này phi thường khiêm tốn nói.

Truyện này được đăng trên web monkeyD, xin hãy đọc web chính chủ để ủng hộ công sức của dịch giả. Search tên truyện + monkeyD

Tô Hiểu Mạn lôi khuỷu tay của anh, giơ tay lên gõ một cái vào trán anh, cười đùa mắng: "Sự khiêm tốn này của anh thật khiến người muốn đánh cho một trận."

"Anh đấy, nếu là được đến trường đi học vài ngày sẽ biết bản thân anh giỏi như thế nào—" Nói đến đây, Tô Hiểu Mạn đột nhiên im lặng, nhìn Tạ Minh Đồ trước mặt mình, trong lòng cô cảm thấy vô cùng xót xa.

Nếu anh ấy có thể nhận được một nền giáo dục tốt đẹp từ lúc nhỏ, thì có khi bây giờ anh đã trở thành một người vô cùng có tiếng trong giới học thuật hoặc là một chuyên gia về kỹ thuật máy móc, hoặc cũng có thể một nhà ngoại giao thông thạo nhiều loại ngôn ngữ.

Mà không phải ở nông thôn, mỗi ngày xuống ruộng làm việc, không được tiếp xúc với những tri thức bên ngoài.

Anh rõ ràng như một tinh linh bọt biển nhưng lại bị bắt rời xa đại dương kiến thức.

Cô ôm mặt Tạ Minh Đồ, kiễng chân hôn lên trán anh, dịu dàng nói: "Minh Đồ, anh thật sự là một người đàn ông rất xuất sắc."

"So với thanh niên trí thức Khương thì sao?" Tạ Minh Đồ giả vờ không quan tâm hỏi.

Tô Hiểu Mạn nhìn bộ dạng tỏ vẻ không quan tâm "Anh chỉ tùy tiện hỏi một chút thôi" nhưng trong lòng vô cùng lo lắng của anh ấy thì cảm thấy cực kỳ buồn cười.

Như là làm đổ lọ giấm chua năm ngoái vậy.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-vo-cua-phan-dien/chuong-176-tho-dai.html.]

"Thanh niên trí thức Khương nào, anh đang nói đến thanh niên trí thức Khương nào vậy?" Tô Hiểu Mạn cố ý trêu ghẹo anh, giả vờ chính mình cũng không biết anh đang nói về ai.

Khuôn mặt Tạ Minh Đồ tối sầm lại, nói ra cái tên mà anh vô cùng không muốn nhắc đến: "Khương Yến Đường."

“Vì sao anh luôn so sánh mình với anh ta vậy? Trong lòng ghen tị không thể chấp nhận được sao?” Tô Hiểu Mạn đảo khách thành chủ dạy dỗ anh một trận.

Tạ Minh Đồ vô cùng đáng thương nói: “Ở trong lòng Mạn Mạn, có phải vẫn luôn cảm thấy anh ta tài giỏi hơn anh, người em muốn lấy nhất có phải là người giống với anh ta.”

Tô Hiểu Mạn cảm thấy oan hơn cả tháng sáu tuyết rơi Đậu Nga, chó con ghen tuông khiến người đau đầu, cô ngoắc ngoắc ngón tay, ra hiệu cho Tạ Minh Đồ cúi xuống.

Ánh mắt của con ch.ó con này lập tức hớn hở, cúi đầu vẻ mặt chờ mong nhìn cô.

Tô Hiểu Mạn cười vỗ nhẹ hai cái ở trên mặt anh.

Không cho anh hôn!

Khuôn mặt đẹp trai của Tạ Minh Đồ khi không nhận được cái hôn nào lập tức xị ra, giây tiếp theo, anh thấy Tô Hiểu Mạn ôm mặt anh, hôn lên bờ môi của anh.

Đây là nụ hôn gần gũi đầu tiên giữa hai người, hai đôi môi mềm mại kề sát vào nhau, vị ngọt nhè nhẹ bắt đầu lan tỏa ra giữa môi và lưỡi.

Sau vài giây, Tô Hiểu Mạn mới đẩy anh ra, mặt đỏ bừng nói: “Em chỉ muốn gả cho người em hôn môi, trong lòng em, anh ấy là người tuyệt vời nhất, không ai có thể so được với anh ấy.”

Cụ thể chỉ ai cô sẽ không nói, cô còn muốn giữ thể diện, Tô Hiểu Mạn chỉ cảm thấy mặt mình nóng bừng lên như bị lửa thiêu vậy, mặc dù ở một góc hẻo lánh của khu vực nhà máy ngoại ô này cũng sẽ không có sự tồn tại của người thứ ba nhưng mà cô vẫn cảm thấy vô cùng xấu hổ.

Loading...