Thập Niên 70 Xuyên sách thành vợ của phản diện - Chương 120 - Ai Nổi Bật Hơn Ai?
Cập nhật lúc: 2024-04-18 16:53:12
Lượt xem: 2,115
“Chu Hiểu Hồng, hôm nay lại không phải ngày cô kết hôn, cô mặc bộ quần áo đó tới làm gì?” Có người hỏi cô ta.
Chu Hiểu Hồng ôn nhu mà cười: “Ngày vui nên mặc đồ thể hiện sự vui mừng, tôi cũng là vì Hiểu Phượng nhà tôi mà nghĩ.”
“Chú rể tới, chú rể tới đón cô dâu!!”
nhà họ Dương vội vàng đánh xe con la tới đây, phía sau còn có chiếc ô tô vận chuyển nhỏ thuê ở trong thành, bởi vì người nhiều đường hẹp, chiếc xe kia không lái vào được nên vội vàng đánh xe con la tới đón cô dâu.
Dương Trường Quế vừa đến cửa nhà họ Chu, nụ cười không ngăn được mà tràn cả ra ngoài, ngày đại hỉ, lại sắp gặp được cô gái mình âu yếm, muốn không vui vẻ đều khó.
Chỉ là khi nhìn thấy một thân váy đỏ trong đám người , thấy được Chu Hiểu Hồng vô cùng nổi bật, nụ cười trên mặt Dương Trường Quế cứng đờ, mặt khác mấy vị trưởng bối nhà họ Dương và nhà họ Chu sắc mặt cũng không quá đẹp.
Nào có người tới nhà người khác dự lễ kết hôn, còn mặc một thân màu đỏ rực như vậy?
ánh mắt người vây xem bên cạnh có một bộ phận dừng ở trên người Dương Trường Quế, một bộ phận dừng ở trên người Chu Hiểu Hồng, không biết còn tưởng rằng Chu Hiểu Hồng mới là cô dâu ngày hôm nay.
Có những người bà con xa thân thích, tới đây uống rượu mừng, không quá quen mặt người, ở trong đám người lặng lẽ hỏi: “Ai, cô dâu hôm nay đã ra ngoài rồi sao? Sớm như vậy ư.”
“Phong tục kết hôn bên này của mọi người thay đổi rồi à?”
“Không thay đổi, cô dâu vẫn còn chưa ra.”
Truyện này được đăng trên web monkeyD, xin hãy đọc web chính chủ để ủng hộ công sức của dịch giả. Search tên truyện + monkeyD
“Người kia là ai?”
“Là chị họ của cô dâu.”
“Sao hôm nay lại mặc như vậy?”
“Không biết.”
“Có người chị họ đẹp như vậy, cô dâu còn đẹp hơn phải hay không?”
Chu Hiểu Hồng nghe chung quanh nghị luận, càng thêm đắc ý không thôi, cô ta vẫy vẫy tay: “Anh Trường Quế, mau tới đây đón cô dâu đi!!”
cô ta tươi cười xán lạn vô cùng, còn chờ mong cô dâu Chu Hiểu Phượng đi ra hơn bất luận kẻ nào xung quanh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-vo-cua-phan-dien/chuong-120-ai-noi-bat-hon-ai.html.]
Muốn biết khi Chu Hiểu Phượng nhìn thấy cô ta, sắc mặt sẽ như thế nào.
ánh mắt Dương Trường Quế d.a.o động ở trong đám người, nghe tiếng nghị luận mơ hồ chung quanh , ánh mắt không tự giác chú ý đến bóng dáng đỏ thẫm trong đám người , lúc đầu hắn có hơi nghi hoặc, hoài nghi có phải cô dâu ra ngoài trước hay không ?
Không đợi hắn xác định, đã là thấy rõ gương mặt của người mặc đồ đỏ thẫm, là Chu Hiểu Hồng.
Sắc mặt Dương Trường Quế tức khắc khó coi, sao cô ta có thể mặc thành như vậy trong hôn lễ của chính mình?
“Chuyện này là sao?”
Người nhà họ Dương tới đón dâu cùng hắn, sắc mặt cũng không được tốt lắm, một buổi hôn lễ đang yên đang lành, cư nhiên có một cô gái xinh đẹp mặc một thân váy đỏ, tới đoạt sự nổi bật của cô dâu chú rể.
Còn có người hiểu lầm cô ta thành cô dâu?!
Này không phải gây rối loạn hay sao?
Dương Trường Quế lạnh mặt, vừa định tìm người nhà họ Chu, làm trưởng bối nhà họ Chu khuyên Chu Hiểu Hồng đi, bằng không sẽ khiến cô gái hắn yêu thương khó xử.
Hắn vừa định mở miệng gọi người, lại không nghĩ rằng bên kia trực tiếp hô: “cô dâu ra tới, cô dâu ra tới rồi……”
Một đám người cũng bất chấp xem chú rể náo nhiệt, hiện tại cùng nhau đem tiêu điểm đặt ở trên người cô dâu sắp ra tới , người ở nông thôn không chú ý hình tượng, lúc này cũng không thịnh hành dùng khăn voan đỏ, cô dâu mặc một thân đỏ rực, thoải mái hào phóng mà đi ra, kính rượu nói lời cảm ơn với bạn bè thân thích .
Chu Hiểu Phượng mặc áo cưới mới của chính mình, nghe động tĩnh ầm ĩ bên ngoài , khi bước ra bên ngoài trên mặt còn mang theo chần chờ cùng do dự, cô cũng chỉ là một cô gái trẻ tuổi, với chuyện như này khó tránh khỏi tâm lý lo sợ
khi đi ra ngoài.
Cô nghĩ, hôm nay là ngày chính mình kết hôn, tóm lại là cần phải đi ra ngoài, Chu Hiểu Phượng hít một hơi thật sâu, xỏ đôi giày thêu màu đỏ bước ra bên ngoài, cô nghĩ mới một lát như vậy Dương Trường Quế đã tới, tim đập cũng gia tốc vài phần.
“cô dâu ra tới rồi!”
“Mau đến xem cô dâu!”
Đám người ầm ĩ, Chu Hiểu Hồng mặc một thân váy đỏ cố ý chen về phía trước đám người, trên mặt cười đến phá lệ xán lạn, gương mặt đẹp chói mắt tới đàn ông xung quanh đều không nhìn đường ngoái đầu nhìn cô ta vài lần.
Nụ cười trên mặt Chu Hiểu Hồng ngay một giây sau đó biến thành sửng sốt.
Cô dâu đi ra.