Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Thập Niên 70, Xuyên Sách Thành Mẹ Kế Xinh Đẹp Dịu Dàng - Chương 97

Cập nhật lúc: 2024-10-18 05:58:54
Lượt xem: 39

Nghĩ đến những rắc rối đó mà bên thân lại không còn không gian và bản thể cây đào, hoa đào tinh nhỏ vô cùng khó chịu, không thể vui lên nổi.

"Vợ à, em cảm thấy thế nào?"

Nhìn thấy khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp hơn cả hoa hồng này, trong lòng Tống Văn Cảnh không khỏi dâng lên một nỗi thương xót, anh muốn duỗi tay lau đi những giọt nước tràn ra từ đôi mắt đẹp đẽ của cô.

Và anh cũng đã làm như vậy thật, Tống Văn Cảnh nhẹ nhàng lau đi mấy giọt nước mắt của cô gái nhỏ, lồng n.g.ự.c mơ hồ co rút, không đau nhưng lại khó chịu, rầu rĩ, không thoải mái.

Đôi mắt xinh đẹp tinh xảo như vậy khiến anh chỉ muốn để nó tràn ngập hạnh phúc tươi cười, chứ không phải chứa đựng những giọt nước mắt làm cho người ta đau lòng đến vậy.

"Đừng khóc, nếu em không muốn, chúng ta cứ bỏ đi."

Chỉ một câu nói nhưng mang theo tâm sự vô cùng nặng nề, giọng nói trầm thấp phải dừng lại thật lâu mới có thể thốt ra một câu như vậy, trong âm thanh mang theo nỗi niềm đau đớn, thương tiếc đan xen rất phức tạp.

Anh không thích trẻ con, nhưng nếu là đứa con của anh và cô vợ nhỏ, anh sẽ rất yêu thích nó.

Hoa đào tinh hơi kinh ngạc: “Cảm ơn anh, anh ba."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-me-ke-xinh-dep-diu-dang/chuong-97.html.]

Nghe thấy tiếng nói mềm mại ngọt ngào này, Tống Văn Cảnh tiếp tục chủ động vươn tay lau nước mắt hộ cô, rất lâu sau đó anh mới khẽ “ừ” một tiếng.

Tống Văn Cảnh thầm nghĩ: Nguyên tắc trước giờ của anh đều đã bị cô vợ nhỏ phá vỡ hết lần này đến lần khác, có lẽ thực sự anh đã dành hết kiên nhẫn cả cuộc đời này cho cô vợ nhỏ nhà mình rồi.

Cùng lúc đó, nhà họ Trần ở thị trấn Hồng Kiều đang vô cùng hỗn loạn, mẹ Chu suýt chút nữa đã dẫn theo một nhóm người đến nhà họ để gây rối.

Lúc đầu, mẹ Chu còn có thể vui vẻ gọi: "Trần Kiều Kiều đâu, đưa cháu trai của tôi ra đây."

Ban đầu mẹ Trần còn cãi bướng, nhìn mẹ Chu một mực kiên quyết nói:

DTV

“Chị thông gia à, không phải Kiều Kiều đã theo Thư Ngọc lên thành phố rồi hả? Giờ chị dẫn nhiều người đến đây như vậy làm gì?”

Nhà họ Trần chính là danh gia vọng tộc ở thị trấn Hồng Kiều, cha Trần là giám đốc bộ phận thu mua của nhà máy chế biến thịt duy nhất trong thị trấn, giám đốc bộ phận thu mua nắm giữ rất nhiều tài sản. Hơn nữa cha Trần còn là một người nghiên cứu rất giỏi nên chẳng mất mấy thời gian ông ấy đã leo lên

đến vị trí lãnh đạo của nhà máy, và có lẽ cũng chẳng bao lâu nữa ông ấy sẽ sớm được thăng chức lên chức vụ cao hơn.

Nhưng nào ngờ đâu, nhà họ Chu có hộ khẩu thành phố vẫn chẳng xem Trần Kiều Kiều ra gì, miệng vừa bảo sẽ đưa người tới gây sự là lập tức đưa người tới luôn.

Mẹ Chu thuộc loại người có tướng mạo xương gò má cao, đôi mắt phượng xếch ngược, trông cực kỳ uy nghiêm. Bà ta đã làm đến chức vụ ngang ngửa quản lý nhà máy, thời còn trẻ đã vô cùng lợi hại, giờ về già thăng chức càng thêm phần nghiêm khắc hơn.

Loading...