Thập Niên 70, Xuyên Sách Thành Mẹ Kế Xinh Đẹp Dịu Dàng - Chương 908
Cập nhật lúc: 2024-10-24 18:33:23
Lượt xem: 39
Mẹ Tổng dẫn Trân Kiêu Kiều tới phòng dành cho khách ở tầng một rồi rót cho cô ta một cốc nước đường đỏ, bà ấy thấy quần áo của cô ta đều có chỗ ướt thì hỏi cô ta có muốn đổi một bộ quần áo khác không?
Mặc dù Trần Kiêu Kiều nói không cần nhưng mẹ Tống vẫn tìm áo khoác của mình để đưa cho cô ta, Trần Kiều Kiều vừa ôm quần áo vừa khóc, cô ta oà một tiếng rồi lập tức ôm lấy cánh tay của mẹ Tống hỏi: “Hu hu, thím à, có phải cháu chọn cuộc hôn nhân này là sai rồi không?”
DTV
Cô ta khóc rất đau lòng, lúc này mẹ Tống đã cho cô ta rất nhiều sự ấm áp.
Mẹ Tống đợi cô ta khóc đủ rồi mới nói: “Cháu uống chút nước đường đỏ đi, chuyện này thím không có quyền nói tốt hay xấu. Cười lân đâu còn không dễ dàng huống chi là cưới lân hai?”
“Mà ngay khi cháu ghét bỏ cuộc hôn nhân này không tốt thì đồng thời ở xung quanh lại có rất nhiều người ghen tị với cháu.”
Trần Kiều Kiều không hiểu hỏi: “Ghen tị với cháu vì điều gì ạ?”
Mẹ Tống: “Ghen tị với cháu việc cháu dẫn theo ba đứa con mà vẫn còn được gả cho thủ trưởng đấy? Thủ trưởng Vương được đánh giá không tệ, nếu cháu đã tái hôn thì hãy sống thật tốt “
Trần Kiêu Kiêu vừa nhớ lại thì lập tức đau lòng: “Cháu bị bắt cóc, anh ta chỉ đi báo công an chứ không đi tìm cháu, lân này cháu được tìm về, việc đầu tiên anh ta làm không phải kà là quan tâm cháu mà là nghi ngờ cháu có còn trong sạch không? Cháu thật sự không cam lòng."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-me-ke-xinh-dep-diu-dang/chuong-908.html.]
Cô ta trùng sinh là chỉ để trải nghiệm việc gả cho một người đàn ông lớn hơn cô ta hơn hai mươi tuổi sao?
Nếu cuộc sống của mọi người đều như thế thì cũng coi như là vậy nhưng hết lân này tới lần khác, thanh mai trúc mã lại cứ đối xử tốt với vợ của anh.
Bây giờ chức vị của thanh mai trúc mã đã giống với chồng của cô ta nhưng thái đô của hai người đối với vợ của mình thật sự la hoàn toàn trái ngược, một người trên trời còn một người dưới đất.
“Ái" mẹ Tống thở dài, hai người họ có thể ở bên nhau mỗi ngày còn con trai và con dâu của bà ấy lại chỉ thấy chung đụng thì ít mà xa cách thì nhiều.
Mẹ Tống nói: “Hôn nhân giống như việc kinh doanh vậy, nếu cháu cảm thấy chồng của cháu không tốt thì hãy nghĩ lại xem đoạn thời gian cháu mất tích, chồng cháu lo cho việc mấy đứa bé đi học sẽ không bị ảnh hưởng, còn đóng học phí cho chúng. Bây giờ khi cháu trở về, cho dù có nghi ngờ cháu thì cũng không đề cập tới việc ly hôn với cháu, vì vậy cháu nên nghĩ cách giải trừ hiểu lâm và sống thật tốt." Trần Kiều Kiều nghe cả buổi thì cảm thấy mẹ Tống thật sự rất tốt, cô ta đột nhiên hỏi: “Thím à, nếu như lúc trước cháu không gả cho Chu Thư Ngọc mà là gả cho anh ba Tống thì thế nào?"
Cô ta còn chưa nói xong thì đã lập tức bị mẹ Tống ngắt lời: “Kiều Kiều, thím chỉ nói lời này đúng một lân thôi, giả thiết này của cháu sẽ không bao giờ tồn tại bởi nếu con trai thím dám làm điều gì Tinh Tinh thì thím sẽ lập tức đánh gãy chân nó."
Mẹ Tống lạnh lùng nói: “Kiều Kiều, bây giờ cháu cảm thấy cuộc sống của mình không tốt và cảm thấy mình đã lựa chọn sai nhưng thím lại cảm thấy tất cả của hiện tại đều là do chính cháu chọn, cuộc sống có tốt hay không thì cháu cũng phải tự trải qua.” Trần Kiêu Kiêu thấy mẹ Tống nói như vậy thì mặt lúc xanh lúc trắng, cuối cùng cô ta phải nói xin lỗi: “Thím à, chỉ là cháu nghĩ không thông mà thôi.”
Mẹ Tống đứng lên, bà ấy đã sắp có suy nghĩ muốn đuổi khách: “Cháu cảm thấy cuộc sống của cháu không tốt thì là do số phận không tốt, còn cảm thấy cuộc sống của Tỉnh Tinh quá tốt thì là do số phận tặng cho con bé."
“Thím nói một câu không dễ nghe này, Tinh Tinh nhà thím dù có ở bên ai thì cuộc sống của con bé vẫn sẽ tốt. Cho dù là cuộc hôn nhân đâu tiên của cháy hay là cuộc hôn nhân thứ hai của cháu có tỉnh cảnh kia thì Tinh Tinh nhà thím sẽ giải quyết mối quan hệ đó thật tốt chứ con bé sẽ không oán trời trách đất hoặc là sẽ đẩy sai lâm lên người người khác."