Thập Niên 70, Xuyên Sách Thành Mẹ Kế Xinh Đẹp Dịu Dàng - Chương 893
Cập nhật lúc: 2024-10-24 18:32:59
Lượt xem: 38
Diệp Mạn Tinh: ?
Còn khóc được, chứng tỏ vẫn ổn.
Bọn họ không có nhà ở thành phố Nam nên chỉ có thể ở khách sạn.
Đại khái là sợ cặp sinh đôi xảy ra chuyện, sau khi tìm được Tống Văn Cảnh, chú tư Tống đã cho người đưa cặp sinh đôi đến chỗ cha chồng trước.
Lại không ngờ cô em chồng này khóc như con npít vậy, cô vỗ lưng cô ấy an ủi: “Không sao mà, chỉ là sao em lại bị cuốn vào trong thế?"
DTV
Tống Văn Thư kể lại tình huống lúc đó: “Bọn họ lấy tính mạng của Trần Chu uy h.i.ế.p em, em chỉ đành đi theo bọn họ thôi."
Diệp Mạn Tinh: ?
Trên đời này còn có người đơn thuần như vậy sao?
Diệp Mạn Tinh an ủi cô ấy một phen rồi hỏi tiếp: “Chị nghe em tư nói hai em sắp tái hôn, đã xảy ra chuyện gì thế?"
Tống Văn Thư ấp úng kể lại tình huống ở khu thử nghiệm, kể lại đại khái vài chuyện xảy ra giữa hai người.
Diệp Mạn Tinh đã nắm chắc trong lòng, lúc này cô mới buông tha cho cô ấy, rồi nhìn sang Triệu Giai Giai đang yên lặng đợi cô ngoài cửa.
Cô gọi hai người vào, bảo Tống Văn Thư lau mặt đi, sau đó hỏi Triệu Giai Giai: “Trong những người cứu viện có cha của đứa bé không?”
Ai ngờ Triệu Giai Giai lại ngã thẳng về phía cô, Diệp Mạn Tinh vội kéo lấy cô ấy: “Cô sao thế?"
Triệu Giai Giai đã mấy ngày liên tiếp không được nghỉ ngơi, cô ấy nhìn cô, nói: “Tinh Tinh, cầu xin cô hãy cứu lấy anh ấy đi, anh ấy cứ hôn mê mãi không tỉnh." Diệp Mạn Tinh: ?
Không nán lại bệnh viện quá lâu, họ lái chiếc xe Tống Thanh Lâm tìm đến chạy đến bệnh viện thăm Thịnh Hoa, cả người anh ta gây sọp đi, sắc mặt trắng bệch, nhưng cũng có thể nhìn ra tướng mạo không tồi, có điều sức sống trên người đều vô cùng yếu ớt.
Diệp Mạn Tinh nhìn qua, cứ có cảm giác người này hơi quen mắt, nhưng trong nhất thời cô không nhớ ra đã gặp ở đâu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-me-ke-xinh-dep-diu-dang/chuong-893.html.]
Ban đầu người này cũng xem như đã từng đưa cành đào cho cô, Diệp Mạn Tinh cũng không thể thấy c.h.ế.t không cứu, bèn gọi bác sĩ đến hỏi một phen, bác sĩ nói sơ qua bệnh tình của anh ta: “Phải xem vận may thôi, cơ thể anh ta quá yếu, còn bị nhồi m.á.u não."
Lúc này, con trai của Triệu Giai Giai, Triệu Tiểu Dương đang ở trong phòng, Diệp Mạn Tinh thấy cậu bé khỏe mạnh kháu khỉnh, vô cùng đáng yêu, đã lớn đến như vậy nhưng đây lại là lân đầu tiên gặp được cha, cha lại đang trong tình trạng không rõ sống chết, quả thật là rất tàn nhẫn.
Diệp Mạn Tinh nghe nhiều như thế, tóm lại chỉ có một ý, có tỉnh lại được hay không phải xem ý trời.
Diệp Mạn Tinh không thể tùy tiện cho anh ta uống tinh huyết của hoa đào tinh được, cô nói với Triệu Giai Giai: “Tôi qua thăm anh cả Tống Thanh Nguyên trước, đợi lát nữa sẽ gọi chủ nhiệm Tân đến xem nên giải quyết thế nào?"
Dù Triệu Giai Giai có vội đến đâu cũng phải đợi.
Lúc Diệp Mạn Tinh rời đi, cô còn đưa hai hạt đào cho Triệu Tiểu Dương.
Khi đến phòng bệnh cách vách, Diệp Mạn Tinh đã gặp được Tân Lâm vừa phẫu thuật cho Tống Thanh Nguyên xong và nam chính.
Diệp Mạn Tinh hỏi: “Anh cả thế nào rồi?"
Tống Văn Cảnh nói: “Chủ nhiệm Tân vừa làm phẫu thuật xong, m.á.u bầm trong não đã được xử lý hết, bác cả muốn chuyển viện, chuyển anh cả và em tư Thanh Vân đến bệnh viện Quân khu Thủ đô. Máy bay chuyên dụng đã đến đón rồi.”
“Có nguy hiểm đến tính mạng không?"
Tống Văn Cảnh nắm chặt ngón tay cô, lắc đầu: “Vợ ơi, chuẩn bị chút đi, chúng ta theo máy bay về, cha mẹ sẽ đưa Bối Bối và Đoàn Đoàn về sau. Chuyện của em đêu xong cả rồi chứ? Tối nay chúng ta sẽ đi.”
Diệp Mạn Tinh cũng không ngờ phải đi gấp như vậy.
Cô nói: “Gấp vậy sao? Đợi đã, anh Tân, anh theo tôi đi khám cho một người, anh còn chống đỡ nổi không?" Người Diệp Mạn Tinh muốn gặp là Thịnh Hoa.
Ngày thường trong khoảng thời gian này đều sẽ nghỉ ngơi, thấy Đào Đào gọi nên cũng muốn đi theo nhìn xem, cuối cùng anh ta nói “Phải làm phẫu thuật, cô xem đối phương có chịu cùng chuyển viện không.”
Việc chuyển viện này cần phải tốn không ít.
Diệp Mạn Tinh bàn bạc với Triệu Giai Giai, bây giờ Triệu Giai Giai cũng không thiếu tiền nên đã đồng ý chuyển viện.