Thập Niên 70, Xuyên Sách Thành Mẹ Kế Xinh Đẹp Dịu Dàng - Chương 844
Cập nhật lúc: 2024-10-24 10:24:41
Lượt xem: 42
Chỉ một câu nói kia, từ sau khi hai vợ chồng kết hôn chưa cãi nhau bao giờ, đây chính là lần đầu tiên ầm ĩ to như thế, lúc Trần Kiều Kiều tức đến mức suýt hộc m.á.u thì người đàn ông kia đã lái xe đi mất, nói rằng phải ở trong quân đội vài ngày.
Lại qua rất nhiều ngày, cũng không biết là ai truyền miệng, nói Trần Kiêu Kiêu lpà người tà môn, nói rằng cô ta vô cùng tốt số, lấy được chồng tốt, còn kiếm được rất nhiều tiền từ công việc buôn bán của mình để mua nhà.
Người nói vô tâm người nghe có ý, Trần Kiều Kiều dẫn theo ba đứa bé còn được gả cho thủ trưởng, đúng là khiến người ta ghen tị đến đỏ cả mắt.
Lời đồn càng lúc càng khó nghe, thậm chí sau đó, lại có lời đồn rằng Trần Kiều Kiều biết thuật mê hoặc, biết mê hoặc người nên mới có thể dẫn theo con nhỏ có được cuộc tái hôn tốt như thế.
Trần Kiều Kiều nghe mà tức đến nỗi sắp hộc máu, vấn đề là cô ta không sống tốt như mọi người nói, ngược lại bọn họ còn cãi nhau, người đàn ông kia tới tận giờ vẫn chưa về nhà.
Hết lần này đến lần khác, chàng thanh niên hợp tác cùng cô ta cũng quan tâm đến, lần hẹn này, người nọ cũng hỏi:
“Vậy số cô không tệ lắm hả?"
Trần Kiều Kiều tức muốn hộc máu:
“Cũng là bọn họ không biết ai đồn, chuyện của tôi anh còn không biết à? Rốt cuộc anh có biết hiện giờ anh ba Tống có chuyện gì không?"
Chàng thanh niên kia nhìn cô ta rồi nở nụ cười, đây là lần đầu tiên cười với cô ta:
“Sau này, cô sẽ biết."
Cô ta vẫn không hiểu câu đó có nghĩa gì.
Nhưng đợi vài ngày nữa, lập tức có tin truyền đến, Trần Kiều Kiêu mất tích, nhà họ Vương nhanh chóng báo án.
Nhà họ Vương còn một đống con nhỏ, cả ngày gà bay chó sủa, lúc sư đoàn trưởng Vương quay về nghe được tin mà ngơ cả người.
Lại phối hợp đến Cục Công an lấy khẩu cung, còn phải xin phép nghỉ đi về để chăm con vài ngày, sau đó bởi vì trong quân quá nhiều chuyện mà anh ta đành giao con cho bảo mẫu.
Mà người ngạc nhiên nhất khi nghe được tin này chính là Tống Bình Bình.
Tống Đoàn Đoàn kể lại, cậu bé ngơ ra:
“Thật sự mất tích à? Dễ dàng vậy hả?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-me-ke-xinh-dep-diu-dang/chuong-844.html.]
Tống Đoàn Đoàn không thể lạc quan như vậy, mặt nhỏ căng thẳng:
“Chúng ta phải cẩn thận, điều này chứng tỏ người phía sau hoàn toàn không muốn che giấu nữa, chưa biết chừng đang ở ngay cạnh ta."
Thật ra bọn nhỏ cũng không biết Trần Kiêu Kiêu gần gũi với ai, nếu biết, Thuận Đằng có thể bắt người này ngay.
Vì thế, Tống Đoàn Đoàn dẫn theo Bối Bối và vệ sĩ đến Cục Công an, kể chuyện này với họ.
Lúc trở lại, không biết có khéo không mà vừa hay chạm mặt Tân Lâm đến Cục Công an có việc.
Bối Bối và Đoàn Đoàn vừa định lên xe, bỗng nhiên “rầm” một tiếng, một chiếc xe mất khống chế đang lao như điên về phía hai đứa nhỏ.
Lúc ấy Tân Lâm không biết nghĩ gì mà nhanh chóng hét lên:
DTV
"Mau tránh ra."
Tuổi Bối Bối và Đoàn Đoàn còn quá nhỏ, nên thời điểm chuyện đột ngột phát sinh khiến bọn chúng không kịp trở tay, may có Tân Lâm nhanh tay lẹ mắt mỗi tay túm một đứa, ôm chúng vào trong n.g.ự.c rồi lăn sang một bên lối đi.
Ầm…
Nhóm người trợ lý trưởng Đỗ Thành và vệ sĩ Thẩm Hoa đều sợ đến ngây ngốc, vội vàng phóng tới đỡ cậu chủ dậy:
“Cậu chủ, cậu có sao không?"
Bối Bối nhìn thấy trên đầu cha nuôi toàn là máu, sợ quá khóc lên:
“Cha Tân, cha có sao không, Bối Bối không muốn cha chết."
Bây giờ đâu Tân Lâm rất đau, lúc duỗi tay lau nước mắt cho Bối Bối, hình ảnh vẫn luôn bị phong kín trong đầu anh ta dường như ngày càng trở nên rõ ràng, càng lúc càng tỉnh táo.
Hai đóa hoa trong ký ức như muốn làm nổ tung đầu anh ta, anh ta chỉ kịp thời nói một câu:
“Cha không sao, đưa bọn trẻ trở về.”
Tân Lâm ngất đi, ngay cả Diệp Mạn Tinh cũng không ngờ cú va chạm này còn đánh bay tất cả những bông hoa về với cô.
Đầu Tân Lâm bị thương, phải may mấy mũi. Toàn bộ bệnh viện đều có vệ sĩ của nhà họ Tân canh gác, người bình thường hoàn toàn không được vào phòng bệnh. Trong bệnh viện, sau khi tỉnh lại Tân Lâm không nói một câu nào.