Thập Niên 70, Xuyên Sách Thành Mẹ Kế Xinh Đẹp Dịu Dàng - Chương 774
Cập nhật lúc: 2024-10-23 11:41:32
Lượt xem: 21
“Chỉ uống một chút thôi.”
Anh ngồi trên giường nhìn vợ, sau đó còn đưa chìa khóa cho cô.
Diệp Mạn Tinh: ?
“Của ai vậy.” Cặp song sinh đã ngủ, Diệp Mạn Tinh tựa vào giường còn định xem đọc tiểu thuyết trong không gian rồi mới ngủ.
Ai biết nam chính lại đưa cho cô chìa khóa nhà.
Tống Văn Cảnh: “Chú ba đưa chìa khóa nhà ngoại ô phía Tây."
Thấy vợ nhìn anh, anh cởi áo khoác, bên trong còn mặc áo sơ mi và áoq len dệt kim, càng tôn thêm vóc dáng cao thon và bờ vai rộng của người đàn ông.
Cơ bắp cuồn cuộn khiến khiến thân hình anh trông rất khỏe, đây đúng là dáng người có thể khiến người ta không nhịn được mà huýt gió đấy.
Diệp Mạn Tinh đang cầm cuốn sách nhìn anh, sau đó lại cười: “Là căn nhà mà chú ba cược thua chuyện em thi Thanh Hoa đúng không?"
Tống Văn Cảnh gật đâu: “Ừ, chỗ đó nằm ở bên ngoài căn cứ quân sự, mấy con đường quanh đó đều được đảm bảo an toàn, em nghỉ hè có thể về bên đó.”
Thấy vợ không để ý lắm, anh còn nói thêm một câu: “Tuy ngoại ô phía Tây hơi xa một chút, nhưng xung quanh có sông có núi, không khác với quê nhà mấy, tâm tháng ba tháng tư em còn có thể thấy nông dân trồng lúa.”
Diệp Mạn Tinh hiểu ngay: “Chẳng trách lúc Tam Tổng đến đưa giấy chuyển nhượng quyền tài sản còn nói: “Em phải cám ơn chú ba"."
“Chú ba muốn tặng nhà ở ngoại ô phía Tây cho em sao?"
Lúc này cặp song sinh có vẻ như muốn tỉnh, cô chỉ đành mang dép chuẩn bị dỗ bọn nhỏ. Người đàn ông đè cô lại lên giường, dịu dàng nói: “Em nằm đi, để anh dỗ."
Anh đứng dậy cẩn thận di chuyển đến bên giường bọn nhỏ, vỗ nhẹ rồi giải thích thêm một câu: “Là anh cố ý nhắc với chú ba."
Lúc nói chuyện, Tống Văn Cảnh căng thẳng cứng cả lưng, anh sợ vợ không muốn mệt mỏi, không muốn qua đó.
Diệp Mạn Tinh nhìn anh chăm chú, ngọt ngào lên tiếng: “Cám ơn anh ba, anh đi tìm chú ba, có lẽ cũng phải tốn không ít công sức nhỉ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-me-ke-xinh-dep-diu-dang/chuong-774.html.]
Hàng năm anh đều ra ngoài làm nhiệm vụ, thời gian về nhà rất ít, anh sợ cô không tiện nên cố ý chuẩn bị mua phòng ở ngay phía ngoài khu quân sự.
“Vậy nếu chú ba không đồng ý, thì tứ hợp viện Nam La Cổ Hạng này có phải anh sẽ đối thành khu ngoại ô phía Tây kia không?"
Tống Văn Cảnh gật đầu.
Diệp Mạn Tinh muốn cọ chân vào người anh: “Bọn em nghỉ hè sẽ đến đó ở.”
Lời này khiến Tống Văn Cảnh thật sự vui mừng, anh ôm cô hôn mấy cái: “Cám ơn vợ.”
Hai người đã lâu chưa thân mật, nhất là mùi sữa nhàn nhạt trên người vợ như đang quyến rũ anh vậy.
Anh vùi đâu vào cổ cô, cố gắng kiềm chế lên tiếng: “Vợ à, nhớ em quá.”
Diệp Mạn Tình ngẩng đầu thì thấy đôi mắt người đàn ông đây vẻ ham muốn, cô cười khiến anh cúi đầu xuống: “Nếu anh muốn thì cũng không phải không thể."
Dù sao cô cũng là hoa đào tinh mà, thân thể khôi phục rất nhanh.
Nhưng người đàn ông lại ôm chặt cô, lắc đầu, sau đó cùi đâu dùng sức hôn cô.
Tống Văn Cảnh: “Vợ à, em vẫn còn đang ở cữ. Ở cữ đối với phụ nữ rất quan trọng, anh sợ sẽ khiến em bị thương."
Anh lùi ra sau ôm lấy cô, cọ cằm vào cổ cô, hơi thở nóng hổi vây quanh hai người. Giọng điệu trầm thấp khàn khàn của người đàn ông vang lên từ phía sau: “So với dục vọng nam nữ, anh càng mong muốn em được bình an vui vẻ cả đời, ham muốn chỉ là cách mà anh bày tỏ tình cảm với em và thể hiện anh hạnh phúc đến nhường nào.”
DTV
Tống Văn Cảnh: Đương nhiên, cơ thể anh rất yêu thích cơ thể em, chuyện này anh không biết phải nói thế nào.
Có lẽ vợ sẽ nghĩ đó là chuyện khác, nhưng Tống Văn Cảnh hiểu rõ bản thân, anh đã được huấn luyện đặc biệt để không có cảm giác bị mất kiểm soát.
Nhưng cứ đụng đến vợ thì mọi thứ đều thay đổi.
Vào thời khắc này, chỉ có hôn mới có thể bày tỏ được tình cảm của anh.
Anh lại ôm lấy cô, cúi đầu đưa đâu lưỡi vào trong, quấn quýt đầu lưỡi cô, gửi gắm yêu thương và nỗi mong nhớ của anh vào nụ hôn.
Tống Văn Cảnh không dám nghĩ, lần này anh và vợ xa cách cả nửa năm, vừa quay về, thậm chí anh còn không kịp lúc vợ sinh.