Thập Niên 70, Xuyên Sách Thành Mẹ Kế Xinh Đẹp Dịu Dàng - Chương 767
Cập nhật lúc: 2024-10-23 11:41:21
Lượt xem: 52
Diệp mạn Tinh gật đầu: “Có lẽ không sai đâu, bác gái nhìn bức ảnh cũng nói là anh cả Tống Thanh Nguyên.”
“Vậy bây giờ phải tìm được anh cả Tống Thanh Nguyên, còn có vị giáo sư đưa giấy cho anh cả, chắc người nọ cũng biết đôi chút.”
Tống Văn Cảnh ừm một tiếng.
Kẽo kẹt, cửa bị đẩy ra.
Mẹ Tống bước vào, vừa thấy con trai đã bị doạ một cái, bà ấy trừng anh một cái, đẩy anh đi thay đồ: “Cả người con lạnh ngắt, lát nữa làm Tinh Tinh lạnh lây bây giờ.”
Tống Văn Cảnh chỉ đành đi thay quần áo.
Còn cặp sinh đôi Tống Bình Bình và Tống Hoan Hoan bị làm ồn đến tỉnh giấc: ?
Bọn nhóc sắp mù luôn rồi, kiếp trước, cha bọn nhóc yêu thương mẹ ruột mất sớm đến thế à?
Cái kiểu dính nị thế này, chỉ cần mắt không mù, tai không điếc đều có thể nhìn ra người đàn ông này cực kỳ cực kỳ yêu thương vợ mình.
Vợ sinh lân hai xong chắc chắn sẽ không sinh tiếp nữa, anh cũng đau lòng cho vợ, sau này dự định sẽ tự mình thực hiện cho tốt các biện pháp.
Chiếc chăn hoa dâm bụt màu đỏ tươi viền trắng quấn lấy hai đứa bé trắng trẻo mềm mại, đôi bàn tay nhỏ nhắn đây đặn và nắm đ.ấ.m siết chặt, Tống Văn Cảnh đưa ngón tay vào trong lòng bàn tay của cô bé, muốn tách bàn tay nhỏ bé của cô bé ra.
Anh mỉm cười: “Bé ơi, Hoan Hoan, cha là cha con đây.”
Anh vừa nói thế, Tống Hoan Hoan đã bĩu môi, nước mắt to như trân châu tích đây trong đôi mắt to tròn của cô bé, chực chờ sắp khóc.
Tống Văn Cảnh: Con gái không thích cha ư?
Anh cũng biết mình thường ra ngoài làm nhiệm vụ, bình thường không giao lưu với thai nhi nhiều, anh thương con gái mình, cầm lấy bàn tay nho nhỏ lên hôn một cái, cô bé lại yên lặng một cách kỳ lạ, sững sờ trừng lớn đôi mắt hoa đào nhìn anh.
Đôi mắt ấy vừa to vừa sáng, Tống Văn Cảnh thấy tim mình nhũn ra, không nhịn được mà hôn thêm một cái: “Bé cưng, cha là cha con đây, cha tên là Tống Văn Cảnh, đợi khi con biết bò thì cha cho con cưỡi ngựa nhé."
Thật khó tưởng tượng khi một người bình thường lạnh lùng xa cách, khi lên chức cha, nhuệ khí gì đó trên người đều mất hết, chỉ còn lại sự dịu dàng và hiền từ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-me-ke-xinh-dep-diu-dang/chuong-767.html.]
Sau đó, cô bé khi nãy còn đang cười, vừa nghe anh nói như thế, miệng nhỏ lại bĩu xuống, nước mắt trào ra.
Trong phòng sinh toàn là tiếng khóc hu hu của em gái Tống.
Tống Văn Cảnh, một người cha dày dặn kinh nghiệm thành công bị lật xe, đứng bên cạnh c.h.ế.t lặng.
Diệp Mạn Tình ngồi trên giường cười sắp tắt thở.
DTV
Mẹ Tống muốn lấy chổi lông gà ra quất anh: “Mau đi thay đồ đi, người toàn là nước, con gái nghe hiểu con nói gì mới là lạ đó.”
Tống Văn Cảnh ừ một tiếng, anh lại nhìn sang con trai, với con trai, anh vẫn thường nuôi thả hơn.
Nhưng đứa con trai này lại khá giống vợ, bề ngoài có ưu thế, anh cũng khó mà không yêu thích, bèn cúi đầu hôn nhẹ hai cái lên trán cục cưng.
Kết quả...
Tống Văn Cảnh buồn bực, cặp sinh đôi nhỏ đêu không thân thiết với anh, anh chỉ không dùng năng lực đặc thù, những khi không cố ý không chế với người ngoài, anh đều có thể nghe được giọng nói của đối phương.
Giọng của con nít sẽ như thế nào chứ? Tống Văn Cảnh lại nghe thấy một tiếng nói: "Cha đáng ghét."
Đứa bé vẫn còn nhỏ, không biểu đạt rõ ràng, anh chỉ có thể nghe được mấy tiếng khóc vụn vặt.
Tống Văn Cảnh sững sờ: Con bé còn nhỏ như thế, con nít nhà ai mà có cảm xúc như thế, người ta đều bận lớn lên thôi.
Nhưng nghĩ đến chỗ đặc biệt của vết bớt nụ đào nhà họ Tống, anh sững sờ một lúc đã nhanh chóng bình tĩnh lại.
Chỉ có điều, con nít phải ngủ nhiều mới lớn mạnh được, anh cúi đầu hôn bé trai, khẽ nói: “Bình Bình, cha là cha con, các con còn nhỏ, phải uống sữa ngủ ngoan ới có thể cao lên được biết chưa?"
Lần này thì không khóc nữa.
Tạm thời dỗ được bé con không khóc nữa, Tống Văn Cảnh bị mẹ đẩy anh đi thay đồ.
Nhưng khi anh muốn ôm hai cục cưng, cặp sinh đôi khóc oa oa, như là cực kỳ không thích anh vậy.
Nhưng anh vừa đi, cặp sinh đôi không thấy cha nữa thì cực kỳ ấm ức mà rơi nước mắt.