Thập Niên 70, Xuyên Sách Thành Mẹ Kế Xinh Đẹp Dịu Dàng - Chương 733
Cập nhật lúc: 2024-10-23 07:42:02
Lượt xem: 36
Tống Thanh Kỳ quỳ xuống bế cặp song sinh lên, giải thích với bọn họ: “Chính là đạt hạng nhất trong kỳ thi tuyển sinh đại học, rất lợi hại.”
Tống Bối Bối nghe xong liền đi tới hôn mẹ: "Mẹ thật lợi hại, Bối Bối hôn mẹ một cái, để thưởng cho mẹ."
Mọi người cười vang nhưng con bé không hề khó chịu mà nói: “Mẹ là Trạng Nguyên, khen thưởng mẹ.”
Tống Đoàn Đoàn nhìn mẹ bằng đôi mắt to xinh đẹp, rồi nhìn những người khác, giọng nói ngọt ngào vang lên: “Con cũng muốn làm Trạng Nguyên kỳ thi tuyển sinh đại học."Cậu bé vừa dứt lời thì nhận được một trận tiếng cười, Tống Thanh Kỳ đang bế cậu bé cũng cười: “Được, mẹ cháu trúng tuyển vào đại học Hoa Thanh, bà nội và cô đã thưởng cho nhà và cửa hàng rồi.”
“Nếu cháu có thể thi đậu, chú cũng sẽ cố gắng thưởng cho cháu một căn nhà. Lương của chú là 78, một căn nhà những 2000, cho dù không ăn không uống cũng sẽ dành dụm để mua nhà cho cháu.”
Tống Đoàn Đoàn nhanh chóng vươn ngón tay ra: "Ngoéo tay."
Diệp Mạn Tinh: ...?
Thằng nhóc này.
DTV
Cô vội ngăn cản: “Em tư, về sau cậu còn phải kết hôn rồi nuôi gia đình, sao có thể khen thưởng cho nó như thế được?"
Diệp Mạn Tinh thật sự không thiếu số tiền ấy.
Có thể nói, tổng tất cả tài sản của mọi người trong căn phòng này còn chưa bằng một phần mười của cô. Sao có thể dùng tiên của em họ?
Mọi người kiếm tiền đêu không dễ dàng.
Tống Thanh Kỳ không để tâm: “Cùng lắm thì em không ăn không uống dành dụm mấy năm, nếu trong nhà thật sự có thêm một sinh viên đại học thì nói không chừng bà nội sẽ thưởng em nữa.”
Diệp Mạn Tinh: Đây là chuyện cô không ngờ tới, nhưng thực sự không đáng giá mạo hiểm.
Nhưng mọi người trong phòng đều rất vui vẻ. Ngay cả bác cả Tống cũng tỏ ra vui sướng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-me-ke-xinh-dep-diu-dang/chuong-733.html.]
Đối với những gia đình như họ thì có không ít người người có tiền bạc, quyền lực hoặc biết kinh doanh nhưng lại rất hiếm người học đại học.
Bác cả Tống hiếm khi khen người khác, nói: “Có tiền đồ.”
Diệp Mạn Tinh được một thủ trưởng khen như vậy thì không biết nên trả lời ra sao, vì vậy cười ngọt ngào nói: “Cảm ơn bác cả." Tống Thanh Nhã và Tống Thanh Kỳ: ...?
Bọn họ ngạc nhiên đến mức mắt chữ a mồm chữ o, đây là người cha luôn nghiêm khắc của bọn họ sao?
Trong nhà có nhiều người như vậy mà còn chưa từng được khen là có tiền đồ, thế mà chị dâu này lại được?
Chị cả Tống cười không khép được miệng, chủ động nắm tay Diệp Mạn Tinh: “Tinh Tinh, ngày mai lại qua nhà chị ăn sáng rồi hãy về."
Chị cả Tống: “Đúng thật là phượng hoàng bay vào nhà chúng ta. Từ trước đến nay, nhà chúng ta chưa có Trạng Nguyên thi đại học đâu đấy, chẳng trách cha khen em."
Trên thực tế, nhà họ Tống có rất nhiều người trong giới quân sự, chính trị và kinh doanh nhưng lại chẳng có mấy ai làm trong công tác văn hóa giáo dục hoặc là học đại học, thế nên điều này rất hiếm thấy.
Lời này khiến Diệp Mạn Tinh không biết phải nói tiếp thế nào. Cô vừa định nói chuyện thì chuông điện thoại lại reo lên.
Nhưng lần này, người mà đầu dây bên kia muốn tìm là Diệp Mạn Tinh. Cuộc điện thoại này là do mẹ Tống gọi tới.
Chị cả Tống bắt máy, hơi ngạc nhiên rồi mới gọi Diệp Mạn Tình đến nghe máy: “Tinh Tinh, có người tìm em này."
Diệp Mạn Tinh đi qua nhận điện thoại, mẹ chồng cô nói: “Tinh Tinh, cha chồng con nhờ người ta kiểm tra hộ kết quả thi của con rồi, con thi rất tốt, là Trạng Nguyên thi đại học của tỉnh chúng ta đấy.”
Giọng nói của mẹ Tống vẫn còn run vì kích động, bà ấy thực sự không thể tưởng tượng được, con dâu của mình thế mà lại trở thành Trạng Nguyên thi đại học? Đối với bà ấy, điều này như một giấc mơ vậy.
Diệp Mạn Tinh nghe ra sự kích động trong lời nói của mẹ chồng, cô là một người lắng nghe rất tốt nên im lặng nghe bà ấy nói: “Ha ha, cha con cũng được thăng chức, bên trên đã truyền công văn xuống rồi, chỉ cần chờ cha con bàn giao xong toàn bộ công việc của vườn cây ăn quả ở thị trấn Hồng Kiều trong năm nay, năm sau là được chuyển công tác rồi.”
Đây thực sự là một tin tốt, cha Tống là một cán bộ ở cấp cơ sở, hơn nữa còn là loại người xắn tay áo lên là có thể làm việc.