Thập Niên 70, Xuyên Sách Thành Mẹ Kế Xinh Đẹp Dịu Dàng - Chương 730
Cập nhật lúc: 2024-10-23 07:41:57
Lượt xem: 37
Sự sắc bén của nam chính được phát triển thuần túy trên chiến trường, còn có tích lũy từ những tháng ngày vô tình gặp nguy hiểm, khi anh không ở trạng thái chiến đấu thì rất dễ ở chung.
Bác Cả Tống lại khác, nó giống như một làn sóng nguy nghiêm ập đến.
Đây là trải nghiệm trực tiếp nhất về sự uy h.i.ế.p của một người đứng đâu mà cô cảm nhận được sau ông cụ Tống, đồng thời đây cũng là cảm giác ớn lạnh mà hoa đào tinh bọn họ ghét nhất.
Cũng may bác Cả Tống đối với bọn họ rất tốt, vừa bước vào đã cố gắng nở nụ cười ôn hòa, mặc dù trái với bản chất nhưng cuối cùng cũng hóa giải được cảm giác này.
Hơn nữa, ông ấy đặc biệt thích trẻ con, ông ấy rất yêu thích cặp song sinh, còn trái với bình thường mà ngồi xổm xuống, mỗi tay ôm một đứa: “Các cháu chính là Bối Bối Đoàn Đoàn đúng không, lại đây để ông ôm một chút."
Nói xong, ông ấy đưa tâm mắt nhìn ở đâu cô rồi đưa một phong bao lì xì dày màu đỏ: “Cháu là Tinh Tinh phải không? Bác là bác cả. Lần trước chú ba và và chú tư của cháu đã đưa lì xì cho cháu rồi, lân trước bác chưa đưa nên bây giờ đưa bù."
Diệp Mạn Tinh có chút được yêu thích mà sợ hãi, cô tưởng rằng bác Cả Tống sẽ rất khó hòa hợp, ai biết người lớn nhà họ Tống lại có tính cách như vậy, mỗi lần gặp mặt đều đưa lì xì sao?
Cô quay lại nhìn nam chính, chợt nghe thấy tiếng chị cả Tống đeo tạp đê đi ra, nhìn thấy cô cô ấy liền vui vẻ nói: "Ồ, Tinh Tinh đến rồi, em mau mau nhận lấy, em xứng đáng được nhận lì xì."
Sau đó cô ấy lau sạch tay rồi đi tới nắm lấy cánh tay cô, kéo tay cô ôm cô vào trong, cô ấy cười nói:
"Tinh Tinh, lân trước mọi người đã nếm thử hoa quả em mang đến. Một người bạn của chị vô tình nếm thử đã rất kinh ngạc."
DTV
Cô ấy dùng điều khiển từ xa bật TV, sau đó nháy mắt với cô: “Em còn chưa nhận được lì xì mà đã tặng một món quà lớn như vậy, em nghĩ xem mình có nên nhận lì xì không?"
Diệp Mạn Tinh dở khóc dở cười, lần đầu gặp mặt, cô cảm thấy cô cả nhà họ Tống rất giỏi điều chỉnh bầu không khí, quả thật là như vậy.
Trong phòng có mở TV, cô ấy cũng mang tới rất nhiều hạt dưa và trái cây, trái cây đã được gọt, cô ấy cười nói: “Coi như đây là nhà của em đi, Văn Cảnh đã cứu cha và em trai út, em không biết cả nhà thích em bao nhiêu đâu, em cứ thoải mái ăn uống đi.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-me-ke-xinh-dep-diu-dang/chuong-730.html.]
Diệp Mạn Tinh:......?
Cô thực sự rất ngạc nhiên, cô chỉ nhớ rằng nam chính bị thương trên chiến trường, được nhà họ Tống đón về sau đó nhận là người thân.
Tại sao điều này là ngược lại?
Cô cả Tống cũng khá thú vị, cô ấy đặc biệt nhắc tới ân tình, mục đích là để cô thoải mái hơn? So với tên ngốc lỗ mãng anh ba Tống, chị cả Tống thực sự khiến người khác thoải mái hơn rất nhiều.
Cô cả Tống nói: “Sau này hãy hỏi chú ba, chắc chắn cậu ấy sẽ nói cho em biết."
Sau khi nói rất nhiều lời để Diệp Mạn Tinh yên tâm thoải mái, cô ấy mới đi vào nấu ăn. Các con của cô cả Tống cũng có mặt nên cặp song sinh đi chơi cùng các bạn nhỏ.
Mà đàn ông trong nhà cũng đang trò chuyện, chỉ có Diệp Mạn Tinh đang xem TV trong phòng khách.
Giữa buổi, bác gái còn mang cho cô một bát anh đào, cười hỏi: “Đi xe có mệt không?" Ánh mắt của bác gái nhìn cô khá trìu mến.
Nghe nói người xuất chúng nhất của nhà họ Tống thế hệ này là do bà ấy sinh ra, lúc này trên mặt bà ấy lại lộ ra vẻ hiền hậu, thực sự rất khác.
Bác gái Tống cũng cảm thấy cháu dâu này quá xinh đẹp, khó trách con bà nói rằng các cháu và nhà chú hai đều thích cô.
Chính là khi gặp mặt trực tiếp, bác gái Tống sẽ dựa vào tấm lòng mà cảm nhận, bà ấy khó có thể ghét một cô gái có nhan sắc hơn người.
Nhưng, nó chỉ là điều nhỏ.
Dù cô vẫn đang mang thai nhưng khi bước vào cô chưa bao giờ kêu than mệt mỏi. Điều quan trọng nhất là cô rất hay cười, nụ cười của cô có thể chữa lành vết thương cho mọi người, điều này thực sự khiến mọi người yêu thích cô từ tận đáy lòng.