Thập Niên 70, Xuyên Sách Thành Mẹ Kế Xinh Đẹp Dịu Dàng - Chương 655
Cập nhật lúc: 2024-10-22 10:43:42
Lượt xem: 37
Ngày hôm sau lúc Diệp Mạn Tinh thức dậy, cô nhìn thấy phong cảnh quen thuộc, có một người đàn ông đang lau chùi cơ thể cho cô.
Trong lòng Diệp Mạn Tình cảm thấy rất bất đắc dĩ, sức lực của nam chính quá tốt, nhưng bản thân cô cũng nghiện chuyện đó, đây là sự hưởng thụ của cả hai bên nên cô cũng không nói gì được.
"Vợ?"
Bàn tay đang lau người cho cô của Tống Văn Cảnh khựng lại, tiếng nói của vợ truyền ra từ tận đáy lòng: "Sức lực của nam chính này quá tốt, sao tối hôm qua anh lại vào đây được nhỉ?"
Tống Văn Cảnh nghe vậy cũng cảm thấy hơi kỳ lạ, nam chính là cái gì, tối hôm qua vợ cũng liên tục gọi anh là nam chính trong lòng?
Thật sự cũng không biết là nên cười hay nên khóc, ngoài mặt thì vợ liên tục gọi anh là anh ba này anh ba kia, vậy mà trong lòng lại gọi anh bằng biệt danh như vậy?
"Anh đánh thức em à?"
Diệp Mạn Tình lắc đầu: "Hôm nay em phải tham dự buổi họp mặt, mặc dù không có gì phải lo lắng nhưng em vẫn phải đi đến đó."
“Buổi họp mặt á?"
Thấy vợ đứng dậy, anh cúi đầu xuống đặt một nụ hôn lên trán cô rồi hỏi: “Nam chính là gì?"
Anh tưởng là trong phim truyền hình hoặc tiểu thuyết mới có kiểu xưng hô như vậy.
Nhưng dù có nghĩ đến cỡ nào, Tống Văn Cảnh cũng chưa bao giờ nghĩ tới việc mình sẽ là nam chính trong một cuốn tiểu thuyết?
Diệp Mạn Tinh nghe xong thì cảm thấy bối rối: ...?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-me-ke-xinh-dep-diu-dang/chuong-655.html.]
Cô ngạc nhiên khi nghe thấy điều này: “Sao đột nhiên anh ba lại hỏi như vậy?” Không phải trước giờ cô chưa từng nói ra điều này sao.
"Em có thể nói cho anh biết được không?"
Diệp Mạn Tinh im lặng, chưa nghĩ ra cô nên nói cái gì, chẳng lẽ muốn cô nói là chúng ta đang sống trong một cuốn tiểu thuyết, anh và Trần Kiều Kiều chính là nam nữ chính trong cuốn tiểu thuyết niên đại này sao?
Tống Văn Cảnh giống như chỉ tùy ý hỏi, hoàn toàn không có ý ép buộc cô nói ra, dù sao cô cũng là vợ của anh, anh không quan tâm cô gọi anh là gì, chỉ cần cô an toàn là được.
Anh đứng dậy, vắt khô khăn rồi dỗ dành: “Vợ, em có muốn đi tắm không?" Thành phố Thâm Quyến vẫn đang được xây dựng, nhưng dù sao đây cũng là một đặc khu kinh tế, để thu hút vốn nước ngoài và các doanh nhân Hồng Kông đến đầu tư, chính quyền thành phố Thâm Quyến đã lên kế hoạch cho các nhà khách liên quan đến người nước ngoài và các khách sạn nước ngoài của thành phố Thâm Quyến là đợt quy hoạch đầu tiên.
DTV
Đặc biệt là sau khi Tống Tấn Dân được điều nhiệm, ông ấy càng quan tâm nhiều hơn đến môi trường đầu tư và sự an toàn của thành phố Thâm Quyến.
Khách sạn bọn họ ở lúc này là khách sạn bốn sao duy nhất của thành phố.
Khách sạn này là một khách sạn sang trọng được xây dựng bằng ngân sách nhà nước và một vài tập đoàn Hông Kông.
Ngay cả khi được trang hoàng theo phong cách của những năm tám mươi, cho dù phong cách đó có bảo thủ đến đâu khách sạn vẫn đây đủ những tiện ích cần thiết.
Trong phòng có lắp đặt cả máy điều hòa, máy nước nóng, TV màu, thậm chí là cả điện thoại, thực sự sang trọng hơn nhiều so với căn nhà ở căn cứ biên giới của họ.
Diệp Mạn Tinh bật TV lên, sụt sịt mũi, người đàn ông rất chu đáo điều chỉnh nhiệt độ nước cho cô, nặn kem đánh răng ra rồi đun nước.
Ngay khi người đàn ông vừa về, Diệp Mạn Tinh đã cảm nhận được anh này rất giỏi chăm sóc người khác, chỉ cần anh luôn ở bên cạnh cô, cô sẽ không muốn rời giường mỗi ngày. Sau đó cô nghe thấy người đàn ông cười khúc khích: “Vợ, anh thích dáng vẻ của em khi em hạnh phúc.” Và anh cũng sẵn lòng làm cho em hạnh phúc như thế này suốt cả quãng đời còn lại.
Cô không thể hiểu được câu nói khó hiểu này,. Lúc Diệp Mạn Tinh đứng dậy đi tắm, trước khi đóng cửa phòng tắm lại, cô nghiêng đâu ra ngoài hỏi: “Anh ba, sao đột nhiên anh có thời gian trở về?"