Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Thập Niên 70, Xuyên Sách Thành Mẹ Kế Xinh Đẹp Dịu Dàng - Chương 642

Cập nhật lúc: 2024-10-22 10:43:22
Lượt xem: 49

Bác sĩ bị nghi ngờ kết quả chẩn đoán, sắc mặt lập tức trở nên khó coi: "Vị đồng chí này, tôi chỉ phụ trách kiểm tra, nếu đồng chí cảm thấy không đúng, đồng chí có thể đến bệnh viện khác khám lại."

Ánh mắt người phụ nữ kia như phun lửa: "Không thể nào, làm sao có thể là vấn đề của đàng trai?"

Bà ta vừa nói vừa định lôi con trai con dâu đi kiểm tra lại thị bị một giọng nói mềm mại trong trẻo ngoài cửa cắt đứt: "Sao lại không thể nào, không phải không chịu mất mặt nên cứ muốn đè tội danh này trên đâu cô em chồng tôi rồi tiếp tục mắng em ấy sao, không tin cái gì chứ?"

Mẹ Trần nghe cô nói như vậy, chỉ cảm thấy tức giận bệnh tim sắp phát tác.

Bà ta vừa định nói chuyện đã bị con trai kéo tay lại: "Mẹ, mẹ đi về trước, chuyện này để con tự xử lý."

Mẹ Trần còn muốn nói chuyện, vừa cúi đầu đã nhìn thấy cặp mắt con trai phủ đây tia máu, hai mắt đỏ bừng, toàn bộ hốc mắt đều ướt át, cả người hết sức lụn bại.

DTV

Mẹ Trân lập tức hoảng loạn: "Trần Chu, con đừng để mấy kết quả này ảnh hưởng, cho dù đúng là vấn đề của con, nhưng mà cô ta cũng không thể ly hôn."

Bà ta nhìn con dâu, nói một câu: "Ban đầu cô ta vào cửa, con là cậu út nhà họ Trần, cô ta chính là một cô gái nông thôn, hộ khẩu nông thôn, nhà chúng ta vẫn quyết ý cưới cô ta vào cửa. Nhiều năm như thế cô ta vẫn luôn không có công ăn việc làm, ăn dùng đều là của nhà chúng ta."

"Dựa vào cái gì thân thể con có vấn đề, cô ta bỗng nhiên biến thành cháu gái Tư lệnh thì phải ly hôn chứ?"

Thốt ra lời này, toàn bộ phòng làm việc bỗng nhiên an tĩnh lại.

Diệp Mạn Tinh vừa định nói chuyện, lần này Trần Chu bỗng nhiên nói: "Mẹ, mẹ đi về trước đi.”

"Chị dâu, em biết là em sai, có thể để cho em và Thư Thư nói riêng đôi câu được không?" Lúc này cả người anh ta đều rất chán chường, cứ như toàn bộ sức sống trên người đều bị rút đi. Diệp Mạn Tinh đang cảm thán tình huống tiến triển hơi khó tin, cô ta cảm thấy trên đời khắp nơi đều có ngạc nhiên mừng rỡ, chẳng phải đây là điển hình sao?

"Mẹ cậu mắng em ấy như vậy suốt mấy năm, cậu xử lý như thế nào?" Tiếng nói của cô mềm mại êm tai, người thì xinh đẹp như phù dung mới nở, đẹp mê người. Nhưng mấy vệ sĩ mặc quần áo đen đi theo phía sau cô, nhìn một cái là biết rằng không dễ chọc.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-me-ke-xinh-dep-diu-dang/chuong-642.html.]

Trần Chu cười khổ, hạ giọng: "Chị dâu, mẹ em sẽ không làm khó cô ấy rồi." Mẹ Trần còn muốn nói chuyện thì bị ánh mắt tràn đầy bi thương chán chường của con trai làm giật mình, đáy lòng bà ta quặn thắt.

Lại nhìn vệ sĩ đi theo phía sau Diệp Mạn Tinh, rốt cuộc bà ta không lên tiếng đã đứng dậy rời đi, nói: "Được thôi, con đừng vội, mẹ ở phía dưới chờ con." Tiếng bước chân vang lên, mẹ Trần thật sự đi rồi ư?

Diệp Mạn Tinh hơi bất ngờ.

Lúc đầu cô cho rằng cho rằng phải đánh người, không ngờ lại đi rồi?

Diệp Mạn Tinh hơi ngạc nhiên, chẳng lẽ bà ta lo lắng mấy người bên cô đánh bà ta à? Bên ngoài bệnh viện sấm chớp đánh xuống đoàng một tiếng, hai ngày trước thời tiết còn nóng đến nổi mồ hôi chảy ròng, hôm nay trên trời phủ đây mây đen, lại bắt đâu mưa tích tí tách.

Tống Văn Thư từ bệnh viện đi thẳng vào màn mưa, Diệp Mạn Tinh cũng không kéo lại, chỉ nhìn người từ trước mắt biến mất.

"Em à!"

Diệp Mạn Tình chậm một bước, Trần Chu đã đuổi theo, ôm lấy cô ấy trên con đường rợp bóng cây ở bên ngoài bệnh viện.

"Thư Thư!"

Trân Chu gắt gao giữ chặt rồi ôm lấy cô ấy, trong khi nước mưa vẫn đang rơi xuống từ trên đỉnh đâu hai người.

"Xin lỗi."

Nước mưa tí tách rơi xuống, từng giọt từng giọt nước mắt của Tống Văn Thư trào ra, cô ấy đẩy đẩy người đàn ông trước mắt này, giọng nói như sắp khóc: "Trần Chu, đồ khốn nạn!"

Trần Chu không phản bác lại, cánh tay vẫn dùng sức ôm chặt lấy cô ấy, người trước kia vẫn luôn không muốn ly hôn đột nhiên buông ra: "Thư Thư, anh đồng ý ly hôn."

Loading...