Thập Niên 70, Xuyên Sách Thành Mẹ Kế Xinh Đẹp Dịu Dàng - Chương 634
Cập nhật lúc: 2024-10-22 10:43:10
Lượt xem: 39
"Đừng dò xét tôi!" Thậm chí giọng nói của anh ta còn có chút nóng vội, anh ta xoay người đè đầu ngón tay Diệp Mạn Tỉnh lại, rút khăn tay ra, xoay người rời đi.
Lưu lại không khí và bóng lưng cho mấy người.
Cậu Giang cũng là lần đầu tiên nhìn thấy ông anh đẹp trai kiêu ngạo lạnh lùng của mình bỗng nhiên có phản ứng lớn như vậy, nhìn Diệp Mạn Tinh một cái rồi xoay người đuổi theo.
Diệp Mạn Tinh: ...?
Một lời không hợp lập tức nổi giận à?
Cô cố ý, nếu không người này cứ lúc nào cũng nói phải đi hỏi nam chính một chút, cô là hoa đào tinh, đi đâu tùy ý, tới lui tự do.
Tống Văn Thư cũng là lân thứ hai nhìn thấy người đàn ông đẹp như vậy, có thể thắng được đối phương trên phương diện sắc đẹp đúng là chỉ có anh của mình.
Ai ngờ dường như tính khí không tốt lắm.
Tống Văn Thư tò mò hỏi: "Chị dâu, anh ta sao thế?"
Diệp Mạn Tinh bật cười, tâm trạng cô tốt vô cùng, không hề ảnh hưởng bởi vì bỗng nhiên mang thai, đại khái là vì Tân Lâm đã sắp xếp xong thời gian đến chợ nguyên thạch.
Đối với Tân Lâm, Diệp Mạn Tinh có một suy đoán mơ hồ, có lẽ người bạn của cô sắp có tin tức rồi, thế nhưng trực giác lại nói với cô rằng chuyện không đơn giản như vậy.
Mà thôi, sinh ra là hoa đào tinh chỉ cần vui vẻ là được, tóm lại chơi đủ rồi sẽ trở về thôi mà.
Diệp Mạn Tinh cười: "Đại khái phải tiêu hóa cảm xúc."
Mùa hè, nhất là mùa hè thành phố Đông vô cùng oi bức, từng cơn sóng nhiệt ập tới, bùn cát cuồn cuộn va vào chiếc xe sang, cậu Giang đều đau lòng thay anh trai của mình.
DTV
Trong xe mở nhạc nhẹ, nhưng dường như dáng vẻ anh trai của anh ta có chút không bình thường.
Cậu Giang nhớ tới anh trai của anh ta là kẻ tiêu tiền như rác, thật sự muốn khóc, muốn nhảy, muốn đập đâu vào tường.
Cậu Giang la lên: "Anh à, anh bị điên hả? Trước đó không phải đã nói là mặc kệ rồi à?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-me-ke-xinh-dep-diu-dang/chuong-634.html.]
"Lần này định quan tâm thế nào đâu? Anh lại làm cha cho con cô ta ư?"
Cậu Giang châm chọc, gia đình như bọn họ muốn loại phụ nữ nào không có? Đánh c.h.ế.t anh ta cũng không biết tại sao ông anh đẹp trai kiêu ngạo lạnh lùng của anh ta đối xử đặc biệt với cô gái nhỏ Diệp Mạn Tinh kia như vậy?
Kết quả anh ta nói một hồi, anh trai của anh ta cứ như vừa từ trên trời rơi xuống, chỉ 'Hả' một tiếng.
Cậu Giang: ... ?
Anh ta ngồi ở vị trí phó lái, quay đầu nhìn anh trai của mình, trong con ngươi kia dường như có cái gì mơ hồ bị phá vỡ.
Tân Lâm nắm chiếc khăn tay ẩm ướt trong lòng bàn tay, con ngươi đen láy như mực càng trở nên sâu thẳm vô tình.
Tân Lâm hỏi: "Vừa rồi em ngửi thấy mùi vị gì không?”
Con ngươi Tân Lâm hơi rối loạn, rốt cuộc cô có biết hương hoa đào của cô có tác dụng gì không? Hiện tại thân thể anh ta phản ứng cũng không bình thường cho lắm.
Cậu Giang "hey” một tiếng, nhẹ nhàng mỉm cười vô cùng gợi đòn: "Ngửi thấy rồi, là mùi hương thoang thoảng, khả năng cao là hương hoa gì, chắc là loại hoa được trồng đâu lân cận đó."
Tân Lâm: ...?
Anh ta biết ngay mà, chỉ mỗi anh ta có loại cảm giác này, hiện tại anh ta thật sự không dám đến gần cô nữa!
Thế nhưng Tân Lâm cũng không thể hiểu được, cứ muốn tới gần Diệp Mạn Tinh một chút, dường như cô có sức hấp dẫn trời sinh đối với anh ta.
Anh ta cũng không biết rõ tại sao.
Tân Lâm nhíu mày, chỉ cảm thấy đâu lại càng đau hơn rồi, lân này là đau nhói từng cơn, hình như trước mắt còn có hình ảnh gì thoáng qua.
Rốt cuộc là tại sao vậy chứ?
Bệnh viện nhân dân thành phố Đông, mọi người còn đang chờ kết quả.
Diệp Mạn Tỉnh chờ Triệu Giai Giai làm kiểm tra theo thông lệ trước, mình thì ngồi ở bên ngoài chờ kết quả.
Cô còn đang suy nghĩ, lân này có thai lúc nào? Nếu thật sự mang thai, vậy chắc là lân đến thủ đô xảy ra quan hệ với nam chính.