Thập Niên 70, Xuyên Sách Thành Mẹ Kế Xinh Đẹp Dịu Dàng - Chương 614
Cập nhật lúc: 2024-10-22 09:05:59
Lượt xem: 68
“Tuệ Tuệ." Thím hai Tống bị tức đến hộc máu, vội vàng đuổi theo thì thấy con trai út của mình đang ở cửa.
Cậu ấy cũng nhìn thấy bà ta, chen vào nói: "Mẹ à, hôm nay ông Tống còn nói, nếu chúng ta muốn đi lính hay muốn làm công việc gì, chỉ cần bọn họ có thể làm được thì sẽ đều giúp đỡ chúng ta."
DTV
“Bác cả, vợ của bác cả, bọn họ thật sự rất tốt." Nói xong thì vọt vào trong màn đêm đang đổ mưa nhỏ, bỏ lại một câu: "Con đi tìm chị họ đây.”
Chỉ để lại sắc mặt lúc xanh lúc trắng của thím hai Tống ở tại chỗ, bà ta muốn ngất đi, nhưng bà ta lại không thể ngất.
Bà ta thật sự không hiểu được, tiểu yêu tinh Diệp Mạn Tinh kia đã cho uống bùa mê thuốc lú gì mà khiến cho toàn bộ con trai con dâu cháu gái của chồng bà ta đều thích cô.
Đây là bình thường sao?
Một tiếng “Ầm” vang lên, bên ngoài rõ ràng đang sắp nổi lên mưa giông.
Diệp Mạn Tinh mới vừa cùng em chồng cùng mấy người từ bên ngoài chạy về thì đụng phải Lý Tuệ Tuệ đang ướt sũng.
Đôi mắt đỏ bừng của cô ta nhìn mấy người bọn họ, bỗng nhiên lên tiếng: "Chị lớn lên xinh đẹp như vậy, tại sao còn cướp đi cơ hội của tôi nữa chứ?"
"Chị đã có khuôn mặt này rồi, sống cùng ai mà không được?"
Diệp Mạn Tinh: “..."
Cô cướp đoạt cơ hội gì của cô ta rồi à?
Nhưng mà Lý Tuệ Tuệ đã vội vã lại vọt vào trong làn mưa rồi, phía sau còn có Tống Văn Đông đang chạy tới theo, còn chào hỏi với mọi người rồi mới đi theo đi tìm người.
Mà ngay cả Tống Văn Thư cũng phải cảm thấy ngạc nhiên, hỏi: "Chị dâu, cô ta tới từ lúc nào vậy?"
Diệp Mạn Tinh cũng không biết. “Tống Văn Thư, Tống Văn Thư, có điện thoại của cô này." Có người nhanh chóng đi đến gọi Tống Văn Thư nghe điện thoại.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-me-ke-xinh-dep-diu-dang/chuong-614.html.]
Lý Tuệ Tuệ đúng thật là rất khổ sở, cô ta bị anh ba Tống hại cho thê thảm, bởi vì chuyện lần đó mà sau khi cô ta trở về, ai cũng đều chướng mắt cô ta cả.
Trong nhà giới thiệu cho cô ta một đống người để đi xem mắt hết lân này tới lân khác, cô ta gặp ai cũng đều không tự giác được mà so sánh, cuối cùng so sánh tới so sánh lui cũng chọn ra được một đối tượng mà cô ta cảm thấy điều kiện tốt nhất.
Kết quả đối phương lại lừa cô ta khiến cho cô ta phải chịu một đống nợ, phải đi vay tiên khắp nơi để gửi qua cho đối phương, ai ngờ đối phương cứ như vậy mà biến mất. Cô ta đã bị lừa rồi.
Vì để trả nợ nên cô ta đã chọn đối tượng hiện tại, nhưng mặc dù đối phương làm việc ở đơn vị nhà nước, điều kiện cũng vô cùng tốt.
Nhưng đối phương thật sự xấu quá, vừa lùn vừa béo tuổi còn lớn hơn cô ta ba mươi tuổi, lại còn dâm dê, lân nào gặp mặt anh ta cũng đều muốn sờ soạng cô ta, cũng có suy nghĩ muốn kết hôn, nhưng cô ta lại không thích.
Mỗi lân bọn họ ra ngoài hẹn hò, anh ta đều lái xe tới đón cô ta, đến nơi cao cấp để ăn cơm, mỗi lần còn cho cô ta thật nhiều tiền, cứ như vậy thêm vài lần nữa, cuối cùng cô ta cũng có thể trả hết tất cả số nợ kia.
Hiện tại, ở trước mặt cô ta chính là người được định sẵn sẽ lấy cô ta, dù sao đối phương cũng là người có tiên, lại có chút thế lực nhỏ, đối phương còn vô cùng thích cô ta.
Nhưng cô ta lại cảm thấy không cam lòng, dựa vào cái gì mà Diệp Mạn Tinh có thể chiếm hết được chỗ tốt? Anh ba Tống đẹp trai lại có năng lực cũng thôi đi, còn là cháu trai của tư lệnh.
Cháu trai của tư lệnh, đây là điều kiện tốt biết bao nhiêu cơ chứ?
Cô ta đúng thật là không cam lòng, cũng là chấp niệm, cảm thấy cơ hội lúc trước kia là của cô ta, một cơ hội tốt như vậy lại bị yêu tinh nhỏ Diệp Mạn Tinh cướp đi mất.
Nếu đối phương sống không tốt thì thôi, hiện tại lại có thể sống tốt như vậy, cô ta quả thực cảm thấy khó chịu không thôi.
Oạch một tiếng, cô ta ngã vào trong vũng bùn, một cái ô được đưa tới, giọng nói của em họ vang lên: "Chị họ, bây giờ tuổi của chị cũng không còn nhỏ nữa, nếu cứ tiếp tục thế này thì cũng không tốt cho chị, chị lại không muốn thi đại học."
"Tuổi thanh xuân của con gái chỉ có mấy năm, em cũng không biết gần đây chị đã trả nợ như thế nào, nhưng nếu em gặp được một đối tượng bằng lòng cho em tiên, bằng lòng dỗ dành em, còn bằng lòng đối xử tốt với em thì cứ kết hôn càng sớm càng tốt."
Bên ngoài nước mưa rả rích rơi xuống, rơi vào trong nước bùn, từng đợt nước bùn màu vàng đất b.ắ.n lên.
Tống Văn Đông thật sự có lòng tốt mà khuyên nhủ: "Ngày lành thì mọi người cũng đã nghĩ tới rồi, em còn muốn chớp mắt một cái em đã là một người có địa vị cao, chỉ trong một đêm đã trở thành con nhà giàu, có nhiều người hâm mộ vì có công việc tốt, gia thế tốt, ai mà không muốn cơ chứ?"